Yêu Cung

Chương 6 : Mũi tên tiên đoán

Ngày đăng: 23:58 19/04/20




Nếu chờ thêm một lát nữa, vị Thần Xạ Thủ này có thể lặng lẽ thay đổi vị trí bắn chết mình. Như vậy mình sẽ thật sự không có cơ hội! Cho nên hắn chuẩn bị đánh cược một lần!



Hắn dùng tiếng huýt sáo để gọi chiến mã tới. Hắn hy vọng có thể dựa vào sự che chắn của chiến mã để bỏ chạy! Chỉ cần có thể trốn đến phía sau chiến mã, như vậy mình liền có thể ung dung rời đi!



Nghe thấy tiếng huýt sáo của hắn, hai con chiến mã đang ở tương đối gần đó liền chậm rãi chạy về phía hắn! Ngay khi chiến mã chỉ còn cách hắn chưa đầy 1 mét, một mũi tên từ trường cung của Âu Dương bay ra...



Thời điểm mũi tên của Âu Dương bay ra cũng đúng lúc đội trưởng đội thám báo từ phía sau thân cây lăn về phía sau hai con chiến mã. Nhưng hắn không trốn thoát khỏi sự tính toán của Âu Dương! Âu Dương bắn ra mũi tên này đã tính toán chính xác tâm lý của hắn! Khi mũi tên này bắn ra, tên đội trưởng đội thám báo còn chưa xuất hiện. Nhưng sau khi mũi tên này bắn ra, đội trưởng đội thám báo lại từ phía sau thân cây lăn ra!



Giống như đã luyện trước đó trăm ngàn lần. Trong nháy mắt khi tên đội trưởng đội thám báo lăn ra, mũi tên này vừa vặn bắn đến! Thật giống như hắn đang phối hợp với Âu Dương vậy!



Phụt...



Một tiếng động nhỏ vang lên. Mũi tên xuyên qua vai trái của đội trưởng đội thám báo trực tiếp ghim tên đội trưởng thám báo này xuống mặt đất! Khi hắn bị ghim chặt trên mặt đất, đội trưởng đội thám báo liều chết chuẩn bị rút mũi tên ra để trốn đến phía sau con chiến mã. Nhưng đã muộn! Bởi vì lúc này mũi tên thứ hai của Âu Dương đã được bắn ra!




Âu Dương nhìn dáng vẻ của Lý Vĩ âm thầm lắc đầu một cái. Hắn vốn định truyền thụ cho Lý Vĩ về kĩ thuật bắn cung của mình. Nhưng đáng tiếc hiện tại xem ra Lý Vĩ căn bản không có thiên phú trở thành một cung thủ. Hắn không có cách nào duy trì được sự bình tĩnh khi đối mặt với bất kỳ tình huống nào. Thiếu đi sự bình tĩnh này, bất kể huấn luyện thế nào cũng không thể có được thành tựu cao.



- Âu Dương... Đây không phải là nằm mơ chứ?



Con mắt Lý Vĩ liếc thấy thi thể bên cạnh một cái, sau đó hắn vội vàng quay đầu đi. Dù sao hắn chỉ là một thiến niên sống trong sơn thôn bình thường. Có lẽ ngay cả trong giấc mơ hắn cũng chưa từng thấy những cảnh tượng đẫm máu như vậy.



- Chuyện ngày hôm nay ngàn vạn lần không được nói ra ngoài. Giết chết năm con ngựa kia, sau đó chôn cùng với đống thi thể!



Âu Dương liếc mắt nhìn năm con chiến mã đang đứng phía xa. Nếu như có thể kéo năm con chiến mã này đến một thành thị lớn nhất định có thể bán với một giá tốt. Nhưng năm con chiến mã này lại là chiến mã thuần chủng của Tây Kỳ quốc. Cho dù Âu Dương có thêm mấy lá gan, hắn cũng tuyệt đối không dám kiêu ngạo trắng trợn lôi chúng ra ngoài bán. Phải biết rằng chuyện ngày hôm nay thực sự đã phát sinh, nhưng nếu nói ra ngoài, Âu Dương cảm thấy hẳn sẽ không có mấy người tin tưởng.



Năm thám báo của Tây Kỳ Quốc thâm nhập mấy trăm dặm vào trong Đại Vận quốc vẫn không bị người nào phát hiện. Kết quả lại bị một thiếu niên của sơn thôn nho nhỏ bắn chết một cách dễ dàng trong núi lợn rừng này? Chuyện như vậy, Âu Dương không cho rằng có người nào sẽ tin.