Yêu Cung

Chương 73 : Trì Bách Cường

Ngày đăng: 23:58 19/04/20




Âu Dương nói thực sự quá hay. Giờ phút này ánh mắt Bì Ba nhìn Âu Dương đã từ ánh mắt của cấp trên đối với cấp dưới, biến thành thưởng thức.



Trong lòng Bì Ba kêu lên một tiếng cảm khái! Một thiếu niên đầy nhiệt huyết như vậy, sinh ra tại Đại Vận, quả thực chính là phúc khí của Đại Vận! Vì bảo vệ quốc gia, không ngờ hắn lại nguyện ý từ bỏ trở về Đô Thành hưởng thụ vinh hoa phú quý. Đây là tinh thần gì? Đây tinh thần yêu nước mãnh liệt!



- Được! Âu Dương, bây giờ ta đã biết tại sao Lăng Túc lại xem ngươi là huynh đệ! Ngươi đúng là một nam tử hán. Như vậy tiếp theo ngươi cứ ở lại trong quân doanh tiếp tục giết địch!



Bì Ba vỗ vai Âu Dương một cái. Dáng vẻ kích động kia thiếu chút nữa đã cảm hóa được cả Âu Dương.



- Vâng! Nguyên soái!



Âu Dương lại làm ra dáng vẻ đại nghĩa. Tuy nhiên trong lòng hắn hiểu rõ hơn ai hết về nguyên nhân thực sự khiến hắn muốn ở lại. Nhưng vậy thì thế nào. Người không vì mình trời tru đất diệt. Trong mắt Âu Dương, hắn vốn chính là một người "xuyên qua". Đại nghĩa quốc gia gì đó đối với hắn mà nói đều là chó má! Hắn quan tâm chính là mình phải làm thế nào mới có thể nhanh chóng trưởng thành hơn!



...



Trong quân doanh Tây Kỳ, Trịnh Công Danh nhìn Trịnh Đan Đằng nằm ở trên giường. Hắn biết, thương thế của cháu mình không có gì đáng ngại. Sau một thời gian tĩnh dưỡng có thể hoàn toàn hồi phục. Hiện tại hắn đang nghĩ tới Âu Dương.



Yêu cung thủ kia đứng trên lỗ châu mai, đối mặt với Huyễn Trận bên dưới thành liên tục bắn ra bốn mũi tên toàn bộ đều trúng mục tiêu! Đương nhiên hắn sẽ không cho rằng Trịnh Đan Đằng ngốc tới mức đứng yên trong trận không nhúc nhích. Nhưng trong tình huống Trịnh Đan Đằng di chuyển như vậy, hắn làm sao bắn trúng vào Trịnh Đan Đằng một cách chính xác như vậy?



Trịnh Công Danh suy nghĩ suốt nửa ngày. Hắn biết, chỉ có thể có một đáp án. Nhưng dù như thế nào hắn cũng không thể tiếp nhận được đáp án này. Nếu như Âu Dương thật sự nắm giữ Chân Thực Chi Nhãn, vậy điều này đối với Tây Kỳ chắc chắn là một đả kích siêu cấp!



- Hoàng thúc, lẽ nào người kia. . .
Ngay khi hai người đang yên lặng không nói gì, bỗng nhiên các lỗ chân lông trên người Âu Dương co lại một hồi. Hắn dùng một tay kéo Lý Vĩ lại. Hai người lập tức ngã xuống phía sau. Một khắc khi hai người ngã xuống, một mũi Tam Lăng Tiến màu đen mang theo tiếng xé gió xẹt qua lỗ châu mai!



- Người nào?



Lý Vĩ nhìn thấy Tam Lăng Tiễn, hắn hét lớn một tiếng chuẩn bị đứng dậy. Tuy nhiên hắn liền cảm giác phía sau mình bị kéo căng. Hắn lại bị Âu Dương kéo xuống mặt đất. Trong nháy mắt khi hắn ngã xuống đất, mắt hắn lại nhìn thấy một mũi Tam Lăng Tiễn bay qua phía trên đầu của hắn. Nếu như vừa nãy hắn thật sự đứng lên, như vậy hiện tại hắn đã chết.



Lý Vĩ liền cảm giác mồ hôi lạnh sau lưng mình túa ra. Không ngờ chỉ trong một khắc đó, cái chết lại gần hắn như vậy. Cũng may có Âu Dương, bằng không hiện tại hắn đã là một thi thể.



- Đó là người nào vậy?



Lý Vĩ nhìn sắc mặt nghiêm túc của Âu Dương, hắn mở miệng hỏi dò.



- Không biết! Tuy nhiên kỹ thuật bắn cung của người này rất mạnh!



Âu Dương gục trên mặt đất lấy Thứ Kiêu Cung trên người hắn xuống. Sau đó hắn chậm rãi gác Thứ Kiêu Cung trên lỗ châu mai. Sau khi giơ Thứ Kiêu Cung lên, Âu Dương cũng từ từ đứng lên.



- Ôi. . .



Nhìn thấy động tác này của Âu Dương, cho dù Lý Vĩ hết sức tự tin về Âu Dương cũng cảm thấy khẩn trương! Người phía dưới kia rõ ràng đã áp chế Âu Dương. Vào lúc này Âu Dương đứng lên không phải là tự tìm cái chết sao?