Yêu Cung
Chương 90 : Sở Tương Hợp uy hiếp (2)
Ngày đăng: 23:59 19/04/20
Lúc này bản thân ở trong đại doanh của quân địch, còn có thể trâu bò như vậy, cũng chỉ có Sở Tương Hợp mới có thể làm! Một Huyễn Thuật Sư cửu giai, Huyễn Trận vừa mở ra, trong phạm vi mấy chục dặm đều có thể bị hắn đóng kín. Đúng như như lời hắn nói, nếu như hắn thật sự ra tay, chỉ sợ mấy chục vạn đại quân nơi này cũng không thể chạy thoát được một nửa!
Trịnh Công Danh biết, Sở Tương Hợp đang dùng thực lực uy hiếp mình. Nhưng hắn có thể có làm được gì? Sở Tương Hợp được gọi là đệ nhất thiên hạ. Cho dù là hoàng huynh của hắn Trịnh Khiếu Thiên tự mình tới đây cũng không phải là đối thủ của Sở Tương Hợp. Hắn chỉ có thể lựa chọn nhẫn nại.
- Đa tạ quốc sư đại nhân tự mình tới truyền tin!
Thời điểm Trịnh Công Danh nói ra mấy chữ này, hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn Âu Dương! Sở Tương Hợp này đến thật đúng lúc. Chỉ cần chậm một giây Âu Dương nhất định phải chết ở đây! Đối với Âu Dương, Trịnh Công Danh đã quyết phải giết chết. Giết chết quái vật này đã không còn vì vấn đề Chân Thực Chi Nhãn nữa!
Trịnh Công Danh nhớ tới lần đầu tiên hắn nhìn thấy Âu Dương, Âu Dương mới là một bán yêu giả. Nhưng đến giờ mới được mấy tháng? Không ngờ quái vật này đã đạt tới yêu cung thủ tứ giai có thể chui xuống đất! Một quái vật như thế càng đánh càng mạnh. Nếu như cứ để hắn tiếp tục trưởng thành, cho dù năm năm nữa, Sở Tương Hợp tiến vào Chân Linh Giới, Đại Vận cũng có thể lưu lại một quái vật tiếp tục trấn thủ trăm năm sau!
- Không cần cám ơn!
Sở Tương Hợp có thể hiểu rõ phiền muộn của Trịnh Công Danh. Ngày hôm nay hắn đến đây bảo vệ Âu Dương. Hiện tại đừng nói là Trịnh Công Danh nổi giận, cho dù là Trịnh Khiếu Thiên tự mình tới cũng đừng hòng thương tổn được Âu Dương! Một quái vật như vậy, còn là quái vật của Đại Vận quốc bọn họ. Chỉ cần bọn họ bồi dưỡng Âu Dương, sau năm năm nữa cho dù tinh nhuệ của Đại Vận bị tiêu diệt hết, Đại Vận vẫn có thể yên ổn thêm được trăm năm nữa!
- Một khi đã như vậy, có phải quốc sư đại nhân cũng nên rời khỏi đây hay không? Đêm nay chúng ta còn phải chỉnh đốn binh sĩ xuất phát!
Trịnh Công Danh nhìn thấy Sở Tương Hợp không có ý tứ muốn rời đi, trong lòng hắn cảm thấy phẫn nộ!
- Ha ha, Trịnh Công Danh, nơi này chính là quốc thổ của Đại Vận ta. Ngươi là một người xâm lược lại bảo chúng ta rời khỏi! Ngươi có biết xấu hổ hay không?
- Thật ra cũng không có gì. Chiến tranh chính là như vậy. Chiến thắng chính là hy vọng của mỗi chiến sĩ. Nhưng đến khi thực sự kết thúc phải rời đi lại có chút không muốn!
Bì Ba từ phía sau lưng Âu Dương vỗ vỗ vào vai Âu Dương an ủi.
- Cảm ơn nguyên soái. . .
Âu Dương quay đầu lại thoáng nhìn về phía Bì Ba với vẻ rất cảm kích. Từ hắn đi tới quân đông nam, liền phát hiện Bì Ba không hề cao cao tại tượng giống như ấn tượng của hắn đối với những Đại nguyên soái. Trái lại hắn cho Âu Dương một cảm giác vô cùng thân thiết. Có lẽ cũng bởi vì nguyên nhân này nên Đại Vận mới giao cho Bì Ba trấn thủ đông nam, một nơi trọng yếu như vậy.
- Âu Dương, lần này trở về Đô Thành, có lẽ sẽ phải chuẩn bị chuyện hội võ tứ quốc. Với năng lực của ngươi bây giờ, cũng được xem như tài năng xuất chúng trong thế hệ tuổi trẻ. Nói thật cho dù là ta lúc đó cũng không nghĩ trong thời gian ngắn ngủi ngươi lại có thể đạt được thành tựu to lớn như vậy! Cho nên trong hội võ tứ quốc lần này ngươi nhất định sẽ được gọi tên tham gia.
Bì Ba nhìn Âu Dương, trong mắt của hắn đầy vẻ vui mừng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Nguyên soái, rốt cuộc hội võ tứ quốc này là cái gì?
Âu Dương đã nghe xong vô số lần về hội võ tứ quốc, đặc biệt là câu Trịnh Công Danh đã nói trước khi rời đi càng khiến hắn nhớ kỹ.
- Hội võ tứ quốc này cứ hai mươi năm lại tổ chức một lần. Từ cái tên có thể phán đoán đây chính là cuộc tranh đấu giữa tứ quốc. Tuy nhiên cuộc tranh đấu này không thuộc về người bình thường. Đây chính là cuộc tranh đấu của các Tu luyện giả.