[Dịch] Yêu Em Không Hề Phai

Chương 407 : Chương 407

Ngày đăng: 20:08 26/03/20

Chương 398 Qua việc ngày hôm nay, Nam Lịch Viễn quyết định – về nước tổ chức hôn lễ. Buổi tối, anh ngồi trên sofa, hỏi ý kiến của Tam Nhi, lí do như sau: có con rồi, bụng to lên, nếu như qua một thời gian, nhất định sẽ không tiện, ngoài ra, xét thấy xung quanh có nhiều vệ tinh như vậy, Nam Lịch Viễn cảm thấy sớm một ngày để Cố Tam Nhi hoàn toàn trở thành người của anh, anh mới yên tâm. “Tam Nhi bây giờ vẫn chưa hoàn toàn là người của chú Nam sao?” Cố Tam Nhi ngồi trên chân của Nam Lịch Viễn. Cố Tam Nhi bây giờ, đã trở nên nũng nịu ỏng ẹo hơn so với trước đây, sắc mặt hồng hào, vừa nhìn đã biết được đàn ông dưỡng ẩm rất tốt. “Anh yêu cầu, từ nội dung đến hình thức, tất cả!” Nam Lịch Viễn ôm chặt eo của Cố Tam Nhi, ngực cô bỗng chốc chạm vào cánh tay của Nam Lịch Viễn. Cố Tam Nhi nhìn thấy ánh mắt của Nam Lịch Viễn đầy ngọt ngào, Nam Lịch Viễn trườn qua người Cố Tam Nhi, bắt đầu hôn cô, sau đó đè Cố Tam Nhi lên sofa. Việc tổ chức hôn lễ này, không chỉ là việc của Nam Lịch Viễn và Cố Niệm Đồng riêng hai người. Sau khi gọi điện về nhà, người nổi trận lôi đình đầu tiên là Khương Thục Đồng, vừa nghe được tin Cố Tam Nhi có thai, bà suýt chút ngất đi, Cố Tam Nhi đã từng hứa với bà, 25 tuổi mới sinh con, bây giờ chỉ vừa 21 tuổi, dù cho 9 tháng sau, đứa bé ra đời, cô cũng chỉ mới 21 tuổi! Hơn nữa, ngày dự sinh của đứa bé này của cô rất có thể là cùng một ngày với cô. Cố Niệm Đồng chỉ nói một câu “muốn tổ chức hôn lễ”, đã làm cho bà và Cố Minh Thành một phen bận rộn. Đặt nhà hàng, viết thiệp mời, mời khách -- Cố Tam Nhi ở Mỹ cũng rất bận, thử nhẫn cưới, đặt váy cưới -- Bên phía Nam gia, là Nam Lịch Viễn luôn sắp xếp. Hôn lễ tổ chức tại hai thành phố lớn Hải Thành và Giang Thành, nhà hàng lớn nhất, không gian sang trọng nhất Cuộc đời của Cố Tam Nhi về cơ bản đã viên mãn, chỉ thiếu cái giây phút cuộc đời nở hoa đó. Nhưng mà bây giờ, cô lại không chắc chắn về tương lai của bản thân, vì sinh con chắc chắn phải trì trệ rất nhiều, cô cảm thấy trong sự nghiệp, cô vẫn phải cố gắng hết sức theo đuổi, nhưng so với cuộc sống không sinh con, chắc chắn sẽ tệ hơn rất nhiều. Ở độ tuổi 21, nói thật lòng, phiền muộn ít nhiều gì cũng có một chút. Cố Tam Nhi lại không phải là người không có dã tâm! Cô muốn xem thử, trong lĩnh vực thiết kế trang sức rốt cuộc cô có thể đi được bao xa. Nhưng mà còn sống trên đời, vẫn phải làm chút gì đó cho Nam Lịch Viễn. Anh vì cô đã làm đủ nhiều rồi, có thể sau này sẽ còn làm nhiều hơn nữa. Hai người lo xong xuôi mọi việc ở Mỹ, đã về Cố gia. Tối hôm đó, Cố gia, trên giường của cô, Nam Lịch Viễn nhẹ nhàng cọ xát bên cạnh cô, tay vuốt ve chiếc bụng nhỏ của cô. Mùi thơm nhẹ của thiếu nữ mang thai, khá là kích thích. Nam Lịch Viễn đối với mùi hương này quả thật là không cưỡng lại được. “Tối hôm nay, có được không?” Nam Lịch Viễn hỏi, thổi vào tai cô, làm cô nhột. “Không biết à! Anh nhẹ một chút được không?” Cô vịn lấy cổ Nam Lịch Viễn, “Em nói với con một tiếng nhé!” Cố Tam Nhi đặc biệt xem như thật, nói cái gì mà bảo bối đừng sợ nhé, chút nữa là cha con vào đó -- Nói thật lòng, những lời này, Nam Lịch Viễn nghe xong trái lại càng khống chế không nổi. Ngày hôm sau, chân Cố Tam Nhi có chút bủn rủn. Bây giờ, tất cả mọi người trong nhà đều có mặt. Mọi người đều ở dưới lầu chờ Cố Tam Nhi và Nam Lịch Viễn xuống ăn cơm. Người giúp việc của Đỗ Nhược bế con, Cố Hành Cương ngồi bên cạnh Đỗ Nhược, trước đây Cố Vi Hằng thường một mình ở trang viên Sơn Thủy, hôm nay cũng đã về…… Bây giờ việc quan trọng nhất trong nhà chính là – hôn lễ của Cố Tam Nhi, vì vậy, rất đông đủ. Vì Cố Tam Nhi run chân, là Nam Lịch Viễn bế cô từ trên lầu xuống. Lúc sắp ra cửa, Cố Tam Nhi còn vịn cổ của Nam Lịch Viễn hôn một cái. Cả nhà đều nhìn lên hướng cầu thang. “Tam Nhi, đến sức lực từ trên lầu xuống ăn cơm cũng không còn sao?” Cố Hành Cương cười rồi nói, rõ ràng là đang chế nhạo. “Em đang có thai mà! Hơn nữa, lúc chị dâu có thai, chẳng phải anh cũng bế qua chị ấy sao?” Cố Tam Nhi nói đặc biệt có lí lẽ, không nhắc đến việc bản thân bị run chân. Khương Thục Đồng nhìn thấy bộ dạng này của cô, lại nhìn qua Cố Minh Thành, đoán rằng bây giờ có cảm giác thành công nhất có lẽ là Cố Minh Thành rồi, cũng coi như là không điểm sai uyên ương. Nếu như điểm sai, Khương Thục Đồng sẽ oán ông cả đời. “Tam Nhi, rể phụ và dâu phụ trong hôn lễ đã chọn được chưa?” Khương Thục Đồng hỏi Cố Tam Nhi. “嗯。选好,伴娘是小九,伴郎是我