Yêu Giả Vi Vương

Chương 656 : Phi Dương Phủ

Ngày đăng: 18:30 20/04/20


Chuyện nghịch chuyển khiến vô số người thích bát quái tại Thiên Châu trợn tròn mắt. Vô số người bắt đầu kinh ngạc nghi ngờ, phủ chủ Phi Dương Phủ này rốt cuộc có chỗ nào thần kỳ lại khiến điện chủ Tinh Thần “Khách khí” như vậy?Tu La điện là thương hội đứng đầu Thiên Châu, có cơ sở cường đại, cho dù Âu Dương gia cũng không dám coi thường. Điện chủ Tinh Thần còn là một trong thập đại Thiên Đế Chí Tôn. Đừng nói là một Nhân Hoàng cảnh nho nhỏ này, cho dù là Thiên Đế hắn cũng sẽ không để vào mắt chứ?Giải thích duy nhất, lai lịch của người này vô cùng lớn!Vấn đề là, ở Thiên Châu nói đến lai lịch chỉ có Mê Thần Cung và Diệt Hồn Điện. Thế lực hai phe này cũng không hỏi tới chuyện ở Thiên Châu. Mê Thần Cung ở Bắc Minh, nhưng không ai biết Diệt Hồn Điện ở đâu, cũng chưa từng nhìn thấy sứ giả của bọn họ. Tồn tại của Diệt Hồn Điện vẫn thông qua đặc sứ Mê Thần Cung truyền tới, càng không thể là người của bọn họ...Hơn nữa người của hai phe thế lực, tùy tiện một người đi ra cũng có thể quét ngang Thiên Châu, cần phải công chiếm một phủ vực sao? Hơn nữa còn là một phủ vực trung đẳng?Không biết vì nguyên nhân gì, hơn nữa điện chủ Tinh Thần cũng không nói, việc này đã biến thành một điều bí ẩn. Chỉ có điều nếu phủ chủ Phi Dương Phủ có thể chiếm lấy một phủ vực, hiển nhiên cũng không tình nguyện cô đơn. Tất cả mọi người mơ hồ mong chờ lại mơ hồ lo lắng, muốn xem nước Thiên Châu sẽ bị quấy vẩn đục tới mức nào...Nước Thiên Châu còn chưa vẩn đục, Thần Khải phủ ở phía nam Thiên Châu đã bắt đầu rối loạn.Hơn nửa năm qua, Thần Khải phủ liên tục gặp gần trăm lần hải thú công kích. Những hải thú mặc dù này biến dị, mặc dù sau khi lên bờ thực lực giảm bớt, mặc dù gia tộc Thần Khải đã thu xếp hết sức đúng chỗ, nhưng hải thú quá nhiều, hơn nữa còn đồng thời công kích mấy chục thành trì, khó tránh khỏi xuất hiện thương vong. Trong khoảng thời gian này đã có bảy thành trì bị phá hủy. Phần lớn người trong thành đều chết trận...Người chết là việc nhỏ. Mỗi thời mỗi khắc Thiên Châu đều có người chết. Nhưng đồ thành chính là chuyện lớn. Chuyện lại được che giấu không thể hiểu được, khiến sự khủng hoảng giống như ôn dịch lan tràn, rất nhanh truyền khắp Thần Khải phủ. Vô số võ giả ở các thành trì gần biển bắt đầu rời đi. Rất nhiều gia tộc di chuyển cả tộc.Gia tộc Thần Khải là đại gia tộc đứng thứ nhì tại Thiên Châu, rất nhiều gia tộc đời đời đều dựa vào Thần Khải phủ, có cảm tình rất sâu nặng đối với Thần Khải phủ. Nhưng một khi gia tộc Thần Khải không thể che chở cho con dân của bọn họ, bọn họ chỉ có thể buồn bã rời đi. Thực tế thì tàn khốc, người coi trọng tình cảm hơn nữa, cũng không thể không cân nhắc cho hậu thế của gia tộc. Nếu chẳng may thành bị phá, toàn tộc có thể sẽ phải chết theo.Vòng bảo hộ thành trì rất cường đại, nhưng hải thú càng cường đại hơn. Cho dù những thú hoàng ngàn vạn năm không công kích, nhưng vô số Thú Vương trăm vạn năm đều bị oán niệm độc máu cảm hoá. Chúng thi nhau biến dị, dẫn dắt vô số hải thú trong Loan Luân Hải lên bờ công kích. Dưới công kích cường đại của Thú Vương, vòng bảo hộ của thành trì giống như lớp màng mỏng manh của xử nữ, đâm một cái là rách.Thần Khải phủ có bốn vị Thiên Đế. Mấy chục vạn phủ vực ở phía nam Thiên Châu cũng có hơn mười vị Thiên Đế. Chỉ có điều Thần Khải phủ có rất nhiều thành trì ở gần biển. Bản thân những thành trì này được thiết lập chính là để trấn áp hải thú. Cũng có rất nhiều thành trì xây dựng nên vì võ giả đi vào trong Loan Luân Hải giết chết hải thú thu nguyên vật liệu đổi lấy huyền thạch. Giờ phút này, những thành trì này đều trở thành những thành trì nguy hiểm. Hơn mười vị Thiên Đế căn bản không phòng ngự tới được...Trên núi Thần Khải bị một đám mây đen che phủ. Mấy vạn con cháu gia tộc Thần Khải đều trầm mặc. Con cháu có thực lực thi nhau ra ngoài, trấn thủ thành trì. Những con cháu thực lực không cao đều yên lặng bế quan, tranh thủ không ngừng đột phá, tiện giúp gia tộc ra một phần lực.Tiểu Đao bế quan, Mộc Tiểu Yêu cũng bế quan.Bên Thần Hồn Phủ đã được ổn định. Năng lực quản lý của Trà Mộc vô cùng tốt, đã nắm giữ toàn bộ Thần Hồn Phủ. Tất cả chuyện đều được hắn chậm rãi nắm trong bàn tay. Dù sao Thần Khải phủ xảy ra nhiễu loạn lớn như vậy, tất cả đám người Mộc Tinh Dã cũng được triệu tập trở lại.Nhưng hoàn toàn không có tin tức về Tiêu Lãng!Đã hơn nửa năm trôi qua. Hồng Đậu, Tiêu Thanh Y, Liễu Nhã hết sức lo lắng. Sau ba tháng bế quan Đông Phương Hồng Đậu đã không thể yên tâm tu luyện được nữa. Tuy rằng Mê Thần Cung truyền khắp thiên hạ, ra sức bảo vệ Tiêu Lãng mười năm nhưng Bắc Minh xa xôi, Tiêu Lãng lại một đường truyền tống, lại có chiến xa chí tôn, theo lý thuyết ba tháng hẳn có thể quay lại. Nếu không được, hắn cũng sẽ sai người ta báo tin trở về chứ?Liễu Nhã không có ý kiến, hoàn toàn không biết phải làm sao. Đông Phương Hồng Đậu đã mấy lần muốn đi tìm Tiêu Lãng, nhưng Tiêu Thanh Y rất bình tĩnh, bảo Đông Phương Hồng Đậu không nên hành động. Dù sao không có cường giả bảo vệ, Đông Phương Hồng Đậu đi chuyến này sợ là sinh tử khó liệu được. Thực lực của Tiêu Thanh Y quá thấp. Trong khoảng thời gian này nàng đã biết được rất nhiều chuyện của Thiên Châu, cũng biết Thiên Châu nguy hiểm tới cỡ nào...Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu đang bế quan. Mấy người cũng không tìm được người hỗ trợ. Các nàng tất nhiên không thể nào đi nhờ Mộc Sơn Quỷ được. Cuối cùng Đông Phương Hồng Đậu chỉ có thể nhờ người của Mộc Tinh Dã truyền tin cho Trà Mộc, để Trà Mộc phái người đi Bắc Minh tìm hiểu một chút tin tức về Tiêu Lãng...Trà Mộc nhận được tin tức, lập tức phái ra mấy cường giả Nhân Hoàng đi tới Bắc Minh. Chỉ có điều lộ trình tới Bắc Minh xa xôi, mấy người này chỉ cầm lệnh bài Huyền phẩm, tất nhiên trong thời gian nửa năm chưa chắc đã về được!Cũng may sau khi những người kia xuất phát được mấy ngày, Tiêu Đế Thành nghênh đón một vị khách nhân quan trọng, khiến Trà Mộc vô cùng vui mừng.Âu Dương Ấu Trĩ!Từ sau lần đại chiến kia, Tiêu Lãng chưa từng đi Âu Dương phủ. Lão già điên Âu Dương gia chắc hẳn cũng không gặp Tiêu Lãng. Âu Dương Ấu Trĩ lại gây ầm ĩ, khiến bọn họ đành phải đưa Âu Dương Ấu Trĩ tới chơi mấy ngày, giao lưu tình cảm...Âu Dương Ấu Trĩ vừa nghe nói Tiêu Lãng, đi tới Bắc Minh hơn nửa năm mất tích vẫn không có tin tức, quả nhiên liền nổi điên! Nàng ầm ĩ muốn đi Bắc Minh tìm kiếm Tiêu Lãng. Nhưng người hộ tống Âu Dương Ấu Trĩ lại lo lắng. Âu Dương Ấu Trĩ ở Thiên Châu thật ra không sao. Nhưng Bắc Minh có thể và Thiên Châu xưa nay đối lập. Tiểu Ấu Trĩ đi chuyến này, với tính tình không tốt như vậy, sợ là sẽ gây ra chuyện lớn.Ngay lập tức một nhóm người truyền tin cho lão già điên Âu Dương gia. Lão già điên vội vàng hạ lệnh bảo Âu Dương Lãnh Yên đi tới Thần Hồn phủ cứng rắn đưa Âu Dương Ấu Trĩ về.Âu Dương Lãnh Yên bay vượt qua hư không rời đi, dễ dàng tới Thần Hồn phủ, một đường truyền tống dẫn Âu Dương Ấu Trĩ trở lại. Nàng không biết phải nói gì. Âu Dương Ấu Trĩ lại rất biết điều, ngoan ngoãn trở về. Sau đó Âu Dương Lãnh Yên một mình bay vượt qua hư không biến mất...- Tiêu Lãng mất trí nhớ sao?Giờ phút này trong biển Băng Tuyết, trong Diễm Sơn Đảo?Nếu như nói trên thế giới này, giờ phút này người hiểu rõ hành tung của Tiêu Lãng như lòng bàn tay, chỉ sợ chính là công tử Ma Tiêu.Giờ phút này hắn đang cầm một bức mật thư do Ma Cao truyền đến. Ma Cao phát động thế lực Ma gia ẩn náu tại Bắc Minh, dễ dàng tìm được tin tức của Tiêu Lãng. Trận chiến của Tiêu Lãng và công tử Mặc Hàn có thanh thế không nhỏ, hơn nữa bảy, tám Nhân Hoàng đỉnh phong Mặc gia cũng tức giận bất bình, không cẩn thận tiết lộ một chút tin tức...Tiêu Lãng mất đi ký ức, không biết Thiên Châu ở đâu, mơ hồ chạy loạn trong biển Băng Tuyết. Mấy ngày trước, hắn vô ý xông vào cứ điểm của một hải tặc. Một trận đại chiến diễn ra trong đảo, gần vạn hải tặc bị chết, chỉ còn lại mấy mười người. Cuối cùng, Tiêu Lãng bị Ma Cao thành công phái thám tử ra tra xét được. Ma Cao không dám vọng động, chỉ có thể truyền tin trở về xin chỉ thị của công tử Ma Tiêu.- Ngu xuẩn!Công tử Ma Tiêu thầm mắng một tiếng. Lúc này còn phải xin chỉ thị sao? Cơ hội tốt như vậy lại còn không nắm lấy? Ngay lập tức hắn quát lớn:- Người đâu, truyền tin cho Ma Cao. Bảo Ma Cao lặng lẽ truyền tin Tiêu Lãng mất trí nhớ và hiện đang ở biển Băng Tuyết, ra khắp Bắc Minh!Lại là mượn đao giết người!Một chiêu này của công tử Ma Tiêu, hiển nhiên đã luyện tới mức độ nhuần nhuyễn.