Yêu Ma Đạo

Chương 108 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Vào thời điểm bắt đầu nam nhân luôn sẽ cự tuyệt, thế nhưng dần dần hắn phát hiện, nam nhân chống cự không lại thế công ôn hòa của hắn, Xích Luyện biết nam nhân mềm lòng, hắn ngẫu nhiên sẽ nói vài điểm dễ nghe mà hống cho nam nhân vui vẻ.



Đêm nay.



Xích Luyện dám ôm nam nhân ngay tại hậu viện mà tẩy rửa, Diễm Phượng nhi đã ngủ, sắc trời cũng thực hôn ám, hậu viện chỉ có treo lên mấy chiếc đèn lòng màu đỏ sậm. Tôn tử* của lão bản chuẩn bị cho xong nước liền quay về nghỉ ngơi, thừa dịp bốn bề vắng lặng, Xích Luyện liền không cố không kỵ điều gì mà ôm ấy nam nhân cộng dục**, bên trong mộc dũng cũng có thể chưa đến hai người.



*tôn tử: cháu trai



**cộng dục: tắm chung



Y phục của hai người đều đặt ở chiếc ghế bên cạnh, nhiệt khí bốc lên từ nước ấm bên trong mộc dũng, sương khói tràn ngập khiến vầng trăng sáng được chiếu trên mặt nước loan ra một quang mang.



Ban đêm sương xuống, có chút lạnh.



Xích Luyện thân thủ ôm lấy thân thể nam nhân, khiến cho tấm lưng rắn chắc của nam nhân nhẹ nhàng mà tựa vào ngực hắn. Những ngón tay tái nhợt của hắn phủ lên mu bàn tay của y, ngón tay nhẹ nhàng luồn qua những khe hở giữa những ngón tay y, bàn tay lạnh lẽo của hắn chìm trong làm ôn thủy cũng trở nên ấm áp không ít, nam nhân nghiêng đầu nhìn về phía Xích Luyện.



Xích Luyện nhẹ nhàng nghiêng đầu vùi vào cổ nam nhân: “Tích đại ca, như vậy?”



“Ánh trăng đêm nay rất đẹp, ta nghĩ đến tình trạng hiện tại của Tử Yến bọn họ, không biết bên kia như thế nào rồi......” Nam nhân cúi đầu, đơn giản nói vài câu, liền không nói gì nữa.



Mặt hồ bên trong đôi mắt thâm thúy của Xích Luyện một mảnh bình tĩnh. Hắn không thích nam nhân thú về cái nữ nhân kia, nhưng hắn vẫn ôn hòa mà nói: “Hạ nhân nơi Trương quý phủ nhiều như vậy, sẽ không đi làm ra sai lầm gì đâu, yên tâm.”



Nam nhân còn muốn nói nữa, vừa mới chuẩn bị mở miệng, đã bị Xích Luyện hàm trụ đôi môi, hơi nước có chút mê mắt, lại nhìn đến đôi mắt của nam nhân đã phủ một tầng ướt át mê ly.



Thực mê người......



Khuôn mặt của Xích Luyện rất dễ nhìn, song mâu hắn hẹp dài nơi đáy mắt luôn lộ ra quang mang sâu thẳm lại nhu nhuyễn, hàng lông mi rập rạp phủ xuống che lại mâu quang, chiếc cằm đầy đặn của hắn, nhẹ nhàng mà chuyển động, hắn mân mê đầu lưỡi của nam nhân, tựa như đang nhấm nháp thức ăn của mình. Nam nhân cảm giác được chóp mũi của Xích Luyện đặt trên sườn mặt y, Xích Luyện kéo lấy bàn tay nam nhân, đem lòng bàn tay nóng ẩm của nam nhân chạm lên sườn mặt trắng noản lại tinh xảo của hắn.
Xúc cảm lạnh lẽo làm cho nam nhân nghi hoặc ngẩng đầu nhìn đến hắn: “Đây là vật gì?” Thanh âm của nam nhân rất nhẹ, y nắm trong tay chiếc hộp, cẩn thận cầm lấy.



Phật Hàng nhìn đến nam nhân lộ ra vẻ mặt khó hiểu, khó được có chút kiên nhẫn mà mở miệng giải thích một câu: “Kim sang dược, ngươi cầm đi, thuốc này đối ngoại thương rất hữu hiệu.” Hắn nắm nhanh lấy bàn tay nam nhân, khiến lòng bàn tay nam nhân khép lại, nhẹ nhàng mà cầm lấy chiếc hộp kia.



Lòng bàn tay của Phật Hàng thực ấm áp, bất đồng với sự lạnh lẽo của Xích Luyện, khiến nam nhân mẫn cảm vội thu hồi bàn tay. Nam nhân đương nhiên biết được ý tứ vì cái gì Phật Hàng cho hắn dược, y chỉ là không nghĩ tới Phật Hàng lại trực tiếp như vậy.



“Đa tạ.”



Nam nhân thấp giọng nói lời cảm tạ, miệng y hơi cong lên mỉm cười có vài phần xấu hổ. Phật Hàng lại lắc đầu nói không cần khách khí, lúc sau Phật Hàng nhìn nam nhân vài lần, liền không nhiều lời nữa, nói nhượng nam nhân sớm một chút đi nghỉ ngơi, sau hắn liền lên lầu. Nam nhân cũng thu tốt dược cao, xoay người trở về sài phòng.



——————————



Phật Hàng xuất hiện



Xen ——



Phật Hàng: rốt cục cũng hết khổ?



Tích Duyên:......



Xích Luyện: Còn sớm



Cửu Hoàng: ( Chạy đi)



Mạt Đồng: ( Nắm lấy bình rượu)