Yêu Ma Đạo
Chương 115 :
Ngày đăng: 00:32 22/04/20
“......” Nam nhân xấu hổ không trả lời, chỉ có thể im lặng lắc đầu.
Phật Hàng thiêu mi một chút, hắn dùng lực đỉnh nhập nam nhân, làm cho nam nhân sung sướng đến có chút thần chí không rõ ràng. Hắn dán tại bên tai nam nhân, từng bước từng bước hỏi nam nhân: “Còn muốn hay không sâu hơn nữa, như vậy ngươi sẽ càng thêm thoải mái, có muốn không?” Hắn vuốt lưng nam nhân, nghe được tiếng thở dốc bất ổn của nam nhân, hắn thế nhưng có loại ảo giác, nghĩ đến nam nhân sắp bị hắn chọc tức đến sắp khóc đến nơi rồi.
“......” Nam nhân như trước vẫn không nói một lời, hắn ngậm chặt lấy môi nhất quyết không hét lên tiếng nào.
Phật Hàng ngây ra một lúc, lại nhìn nam nhân một lúc, cũng không tái tiếp tục truy vấn. Hắn để cho nam nhân đem chân kẹp lấy hông mình rồi lập tức triển khai thế công mãnh liệt, nệm chăn nơi giường đều bị biến thành một đống hỗn độn không chịu nổi, màn cũng đã vào lúc hỗn loạn mà rơi xuống dưới. Trong phòng một mảnh hắc ám chỉ có thể nghe thấy thanh âm thân thể không ngừng ma sát, thanh âm giường nhẹ nhàng hoảng động, cùng tiếng rên rĩ yếu ớt lại khó kềm chế của nam nhân......
Đêm đó, nam nhân bị làm đến toàn thân vô lực, làm đến cuối cùng cũng sức cùng lực kiệt, Phật Hàng tuổi trẻ cơ thể tự nhiên hảo, thể lực của hắn cường thế mỗi lần xâm nhập đều khiến cho nam nhân thực chịu không thấu. Thời điểm nam nhân rời giường, Phật Hàng đã sớm ăn mặc chỉnh tề, dưới ánh nhìn chăm chú của Phật Hàng, nam nhân tắm rửa xong sau đó chậm rãi mặc lại y phục, tình huống tựa như thay đổi, đêm qua là y nhìn thấy Phật Hàng xuất dục, mà sáng sớm hôm nay lại đổi thành Phật Hàng nhìn y tẩy rửa. Nam nhân rất không quen, nhưng y cũng không che lấp lại làm gì, xem liền xem, dù sao tối hôm qua đều đã bị xem hết, y cũng không có cái gì hay ho để mà che giấu. Chỉ là ở dưới ánh nhìn chăm chú của Phật Hàng mà tẩy rửa, nam nhân vẫn là có một chút không quen.
Sau khi nam nhân mặc y phục vào, Phật Hàng đem một bát canh hạt sen cấp cho nam nhân: “Uống đi.” Chén canh hạt sen kia vẫn còn nóng hầm hập, là *** tiểu nhị mới vừa đưa lên.
Nam nhân trầm mặc không lên tiếng uống hết mấy khẩu canh hạt sen, y cũng không nhìn Phật Hàng, thế nhưng lại chợt nghe Phật Hàng cười khẽ lên tiếng: “Tích thúc, hiện tại ngô đã là người của ngươi, kia về sau ngô liền đi theo ngươi.”
“Khụ khụ......” Nam nhân suýt nữa bị một ngụm canh làm cho sặc chết.
Nam nhân nghe rất rõ, Phật Hàng cũng không nói thêm lần thứ hai, chỉ là nam nhân cảm thấy được thực kinh ngạc, Phật Hàng thế nhưng nói muốn đi theo y, chuyện tình tối hôm qua vô cùng hoang đường, nam nhân rất muốn quên, thế nhưng Phật Hàng thỉnh thoảng lại vẫn thường xuyên nhắc nhở với y, làm cho y xấu hổ không thôi, nam nhân rất nhiều lần cự tuyệt Phật Hàng, nói rằng Phật Hàng không tất yếu phải đi theo y.
Nhưng Phật Hàng lại đem lời nói của nam nhân xem như gió thoảng mây bay, căn bản là không ngừng liên tục mà đề nghị với nam nhân, hắn muốn đi theo nam nhân. Cuối cùng, yêu cầu của Phật Hàng nói nam nhân phải phụ trách chuyện tối hôm qua, nam nhân mới vô cùng bất đắc dĩ mà đành đáp ứng.
Nam nhân cảm thấy được đất đai nơi này dưỡng ra người rất tốt, mỗi người đều đều mỗi vẻ, khó trách Nham môn lại tới Diễm thành mà thu đệ tử.
“Tác phong làm việc của Nham môn cũng có nghe nói qua không ít, chỉ là không nghĩ tới lại kỳ quái như thế, tìm đệ tử còn muốn tìm bộ dáng xinh đẹp sao.” Phật Hàng lạnh giọng cười nhạo, thân là thủ tịch đệ tử* của môn phái phật gia tối cường, hắn đương nhiên cũng mang trong tâm xem thường môn phái mới được thành lập này rồi, “Nham môn này cũng không biết là chính đạo hay là tà đạo, chỉ trảo quỷ, cũng không thu yêu.”
*thủ tịch đệ tử: đệ tử đứng đầu
Loại môn phái kỳ quái như vậy, phát triển lại nhanh, chỉ trảo quỷ, không thu yêu, hiện tại khắp nơi đều có giáo chúng củan Nham môn, còn cường đại hơn cả thế lực của Tích Vân quan cùng Thanh Phong cốc năm đó.
Xích Luyện bất mãn nhíu mi một chút, hắn lạnh lùng phản bác lời nói của Phật Hàng: “Nham môn có quy củ của Nham môn, một ngoại nhân như ngươi tốt nhất không cần đi đánh giá lung tung, để tránh cho chúng ta rước lấy phiền toái không cần thiết.”
“Nhát gan sợ phiền phức.” Phật Hàng hừ lạnh.
Xích Luyện không giận ngược lại còn cười, hắn thân mật ôm lấy bả vai Tích Duyên, đến gần nam nhân, nhìn thấy khuôn mặt nam nhân phiếm hồng cả lên, ngữ khí nhu hòa đối nam nhân nói: “Tích đại ca của ta chắc chắn sẽ bảo hộ ta, y sẽ không để ta bị thương hay là bị cái gì uy hiếp.”
“Ân......”
Nam nhân nhẹ nhàng lên tiếng, hơi hơi đẩy ra Xích Luyện đã tới rất gần mình. Đây là trên đường cái tốt nhất không cần làm ra cái loại động tác nguy hiểm như thế này, hơn nữa Phật Hàng vẫn còn đang ở bên cạnh nhìn chăm chăm vào bọn họ......