Yêu Ma Đạo

Chương 118 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Động tác của Xích Luyện đột ngột dừng lại, hắn chậm rãi mở ra hai mắt. Đôi mắt hẹp dài lộ ra vài tia sắc thái ảm trầm. Nam nhân Tích Duyên này không lẽ đã biết thân phận của hắn?



Nhưng tiếp theo, lại nghe đến Tích Duyên tiếp lời: “Ta không có cách nào để bảo hộ ngươi, bảo hộ Diễm Phượng Nhi...... Thực xin lỗi ngươi, không thể đem các ngươi bình an đến phía nam.”



Nam nhân đối việc này vô cùng áy náy. Nếu không phải trong thanh âm của y lộ ra một chút bất an cùng hối tiếc, Xích Luyện đã nghĩ rằng y hẳn đã biết về thân phận của hắn. Bởi vì biểu hiện của nam nhân đối với Xích Luyện một chút cũng không có cảm giác chán ghét, cho nên khi Xích Luyện nghe nam nhân nói như vậy, hắn ngược lại cảm thấy vô cùng cao hứng. Nam nhân càng áy náy, cơ hội của hắn lại càng lớn.



Tuy rằng loại phương pháp này quả thực vô cùng đê tiện, thế nhưng Xích Luyện không muốn nam nhân cứ như vậy mà rời bỏ hắn. Ngẫm thử xem, nếu có một người có thể cam tâm tình nguyện bảo hộ hắn như vậy, đây còn không phải là một chuyện vô cùng tốt hay sao. Tối trọng yếu chính là nam nhân lại luôn đối hắn rất tốt. Nếu là kẻ khác bị hắn có mới nới cũ, chắc chắn sẽ không buồn nhìn mặt hắn nữa.



Chính là nam nhân lại không phải như vậy. Cho dù là lúc Xích Luyện trở về Phong Danh thành, mang theo tân hoan Diễm Phượng nhi. Khi đó hắn cũng không có cố ý muốn gây bất hòa gì với Tích Duyên, thậm chí còn không muốn nhìn thấy nam nhân “làm bộ làm tịch”. Chỉ là nam nhân chẳng những không nhăn nhó hay phát giận trước mặt hắn, còn không hề trách cứ vị hiền đệ như hắn ngày trước rời đi không một lời từ giã. Không những thế vào thời điển ôn dịch nghiêm trọng nhất, còn quay trở về tìm đến Xích phủ để xem hắn đã an toàn rời đi hay chưa.



Nam nhân tựa hồ một chút cũng không để ý đến hắn cùng Diễm Phượng Nhi ở chung với nhau. Thậm chí thời điểm Xích Luyện muốn nam nhân, y lại vô cùng ngoan ngoãn nghe lời, còn lo lắng cho sự an toàn của hắn.



Thời gian ban đầu Xích Luyện cảm thấy nam nhân thực buồn cười. Một chút cũng không biết bản thân đang bị lừa, không những vậy còn đối kẻ trêu đùa mình tốt đến vậy. Chính là dần dà cảm giác đó lại thay đổi.



Thời điểm nhìn thấy nam nhân ngất xỉu trong phòng, Xích Luyện không có thờ ơ xoay người mặc kệ, mà lại để cho Phật Hàng đi thỉnh đại phu. Nếu không phải từ đại phu biết được nam nhân là vì mệt nhọc quá độ thì hắn thật sự cũng không phát giác ra. Hắn không quan tâm nam nhân, thế nhưng nam nhân lại luôn quan tâm đến hắn......



Xích Luyện, một xà yêu máu lạnh đối mặt với sự nhân từ, khoan dung cùng ôn nhu bảo hộ của nam nhân, cuối cùng cũng không khỏi bị nam nhân đả động. Hắn không thể không thừa nhận khi hắn nhìn thấy vẻ mặt suy yếu của nam nhân, hắn liền cảm thấy khó chịu......



“Tích đại ca, chúng ta có thể lưu lại Diễm thành nghỉ ngơi thêm mấy ngày rồi sau đó hẵng tiếp tục đi về phía nam. Hôm nay ta đã mướn người gửi thư đến đó, nói rằng chúng ta sẽ đến nơi sau vài ngày nữa, không cần sốt ruột.”


“Ngươi muốn nói tự nhiên sẽ nói cho ta biết. Ta nếu hỏi, ngươi không nói, ta hỏi cũng vô dụng.” Nam nhân ngẩng đầu nhìn Phật Hàng. Hai người đứng trên hành lang nói chuyện, nam nhân có vẻ vô cùng bình tĩnh.



“Vậy ngươi muốn nghe hay là không nghe ngô nói?”



“Ngươi nếu muốn nói, ta liền sẽ nghe.” Nam nhân gật đầu.



Hai người không trở về phòng mà lại đánh một vòng quanh chợ. Sau khi vào đêm, người nơi Diễm thành cũng trở nên đông đúc hơn rất nhiều.



Nam nhân cùng Phật Hàng bước đi trên đường, người tuấn mỹ như Phật Hàng tự nhiên cũng đưa tới không ít ánh nhìn trộm ngó của người qua đường. Chỉ là hắn tựa hồ một chút cũng không ngại, cứ như vậy chậm rãi cùng nam nhân tản bộ. Hai người bất tri bất giác đã tiến đến bờ sông nơi một cánh rừng trúc u tĩnh.



Trên đường, Phật Hàng đã nói cho nam nhân biết mục đích Nham môn đến thỉnh hắn. Người của Nham môn biết được Phật Hàng từng là đệ tử của Thanh Phong cốc, muốn mời Phật Hàng gia nhập Nham môn để cho hắn có thể thay bọn họ hàng ma. Chính là Phật Hàng lại cự tuyệt. Hắn đối với chuyện của Nham môn một chút cũng không hứng thú, càng thêm sẽ không gia nhập Nham môn. Nam nhân sau khi nghe xong cũng không nói lời nào.



Nhưng đến cuối cùng lại cảm thấy rất hối hận. Đành rằng Phật Hàng sẽ không phải giao thủ cùng Mạt Đồng thế nhưng nam nhân nhớ Phật Hàng từng nói hắn muốn tìm lại Phục Ma Ấn, chỉ có điều lại không rõ phải tìm thứ bảo vật của Thanh Phong cốc này ở nơi nào.



Nam nhân chỉ thuận miệng hỏi một câu, lại không ngờ Phật Hàng cứ như vậy mà đem việc nọ toàn bộ nói cho y. Đến nay tuy vẫn chưa tra ra được nơi của Phục Ma Ấn, thế nhưng Phật Hàng một chút cũng không cảm thấy sốt ruột, hắn hiện nay không thiếu nhất chính là thời gian.



“Hi vọng ngươi có thể sớm ngày thay sư môn của ngươi báo thù.”



Phật Hàng dừng cước bộ nhìn Tích Duyên: “Mấy ngày này thời điểm không có ngô, Xích Luyện có chạm vào ngươi?” Câu hỏi của hắn thực sự rất trực tiếp, khiến cho nam nhân không khỏi có chút xấu hổ.