Yêu Ma Đạo

Chương 122 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Đôi mắt của Cửu Hoàng hàm chứa tươi cười, Tích Duyên lễ độ hướng Cửu Hoàng gật đầu, hắn phát hiện Xích Luyện cảm thấy hứng thú nhìn chằm chằm nữ miêu yêu trong ***g sắt, miêu nữ kia cực kỳ quyến rũ, dáng người lả lướt, diện mạo kiều mị, bộ ngực trắng ngần mê người, là nam nhân đều sẽ cảm thấy hứng thú với miêu nữ này, hắn không nói một lời, chậm rãi uống một ngụm rượu.



Nhưng hắn vẫn cảm giác được có người nhìn hắn chăm chú, hắn cũng không nhìn Cửu Hoàng nữa, mà vùi đầu uống rượu, muốn loại tụ hội này nhanh lên chấm dứt, kinh ngạc, tức giận, kinh ngạc, toàn bộ cảm xúc bất an rối rắm cùng một chỗ, loại trường diện này làm cho hắn phản cảm, chỉ nghe nói yêu ăn thịt người, lại chưa nghe nói người dưỡng yêu, yêu nghiệt trời sinh tính *** loạn, cho dù mua về cũng không làm được chuyện gì tốt.



“Tích đại ca, ngươi làm sao vậy?”. Xích Luyện nhận thấy nam nhân không thích hợp, y quan tâm hỏi nam nhân, lòng bàn tay lạnh lẽo của y sờ lên trán của nam nhân, cảm nhận độ ấm của nam nhân, “Chẳng lẽ có chỗ nào không thoải mái?”.



“Không có”.



Nam nhân lắc đầu, hắn đẩy tay Xích Luyện ra. Xích Luyện nhìn hắn một chút, đưa tay ôm hắn, hắn sợ tới mức ngồi xa ra một chút: “Đây là bên ngoài, sẽ có người nhìn thấy, Xích huynh đệ ngươi đừng làm như vậy”.



“Được”. Xích Luyện đáp ứng nam nhân, miệng y nhếch lên nụ cười nhàn nhạt, thực thanh nhã…



Có được câu trả lời thuyết phục của Xích Luyện thì nam nhân mới yên tâm, mà các tùy tòng phụ trách công việc của Cửu Hoàng nói cho mọi người một ít hạng mục công việc cần chú ý để chuẩn bị mua “sủng vật”, hắn cũng không có tâm tư nghe, cho đến lúc có người bắt đầu ra giá hắn mới thanh tỉnh lại, bởi vì hắn cũng nhìn thấy Xích Luyện ra giá cao, hắn sửng sốt vài giây nhưng lập tức nghĩ nếu là muốn mua sủng vật hắn cũng không có quyền ngăn cản, hắn cũng liền không ngăn cản.



Đây là cái gọi là bảo vật…



Đối với phàm nhân mà nói, yêu tinh xinh đẹp thật là có thể kích thích dụng vọng của con người, hắn cũng có thể hiểu được, hơn nữa hai yêu nghiệt kia hình như bị thuần hóa qua hết sức dịu ngoan, hắn nhìn về phía Cửu Hoàng, phát hiện Cửu Hoàng ngồi ở phía trước uống trà, tư thái biếng nhác của y dẫn tới chú ý của không ít người, đương nhiên tiêu điểm của đại chúng vẫn như trước là ở hai yêu tinh kia.



“Hôm nay tặng riêng hai bảo bối từ kinh thành đến, nếu các vị vừa ý xin mời ra giá, bảo bối khó cầu cho nên hôm nay ai ra giá cao thì hai bảo bối này thuộc về người đó”. Cửu Hoàng một bên ẩm trà một bên liếc mắt nhìn mọi người, người bên dưới đói khát, thèm nhỏ dãi liền kiềm chế không được, ra giá ngày càng cao.




Bất quá như vậy cũng tốt…..



Nam nhân nhận lấy lễ vật, bồi Cửu Hoàng ngồi trong chốc lát, hắn cùng với Cửu Hoàng không có gì để nói, nhưng Cửu Hoàng lại nói cho hắn một tin tức, vài ngày trước y thấy Phật Hàng ở Thanh Phong cốc cũ hơn nữa cũng nghe thấy một ít tin tức môn phái, Nham môn trao đổi Hàng Ma ấn đoạt từ xà yêu với Phật Hàng, Phật Hàng dường như cố ý đi Thanh Sơn tìm chưởng môn Thanh Sơn hỗ trợ cùng nhau đối phó xà yêu.



“Xích Luyện rất lợi hại, hiện tại nếu không hàng phục y, tiếp qua không lâu nữa sẽ rất khó khăn, qua không bao lâu nữa là y có thể thành tiên,đến lúc đó Phật Hàng muốn báo thù căn bản là không có khả năng”. Cửu Hoàng một bên nhắc nhở nam nhân, một bên uống trà, lá trà có hương vị thơm ngát, y thực thích loại hương vị này.



“Ngươi nói cho ta biết chuyện này có tác dụng gì”. Sắc mặt nam nhân không tốt lắm, hắn trì độn không nghe ra ám chỉ của Cửu Hoàng.



Cửu Hoàng đứng lên đi đến phía sau của nam nhân, y chậm rãi đưa tay ôm nam nhân vào trong lòng, nam nhân đang muốn giãy dụa lại cảm giác được hơi thở của Cửu Hoàng phả vào lỗ tai hắn, lập tức liền cảm giác được một vật mềm mại dán lên lỗ tai hắn…..



“Ta chỉ là không muốn nhìn thấy ngươi lún sâu vào, Xích Luyện sớm hay muộn phải vứt bỏ ngươi, Xích Luyện không có khả năng vì ngươi buông tha cho cả ngàn năm tu hành”. Thanh âm của Cửu Hoàng vang lên ở bên tai nam nhân, nhiệt khí lờ mờ kia chiu vào lỗ tai của nam nhân.



Nam nhân rất rõ ràng Cửu Hoàng là nhắc nhở mình….



Cũng là cảnh cáo mình….



Nam nhân muốn phản bác, môi Cửu Hoàng lập tức liền áp qua…