Yêu Ma Đạo
Chương 133 :
Ngày đăng: 00:32 22/04/20
Tiểu quan này là hồng bài của lâu, hồng bài nói chuyện tự nhiên kiêu ngạo, nam nhân từ mặt đất đứng lên đưa tay kéo tiểu quan kiêu căng kia từ trên mặt đất đứng lên, tiểu quan kia liếc nam nhân vài lần liền muốn đi, nam nhân gọi y lại: “Xin dừng bước”.
“Làm cái gì”. Tiểu quan kia không kiên nhẫn, xắn tay áo, “Muốn đánh nhau à?”.
“Ta không có ý đó”. Nam nhân biết tiểu quan đều yêu tiền, hắn cầm chút bạc đưa tiểu quan để tiểu quan truyền tin cho Mạt Đồng, “Ngươi đi nói cho người trong phòng này, đêm nay sẽ có người sẽ đến đối phó y, bảo y tự mình cẩn thận”. Hắn đưa bạc để tiểu quan cầm, hắn liền vội vàng rời đi, hắn biết rõ tuy rằng Mạt Đồng trời sinh tính tình bất hảo nhưng tâm địa kỳ thật cũng không xấu. Nếu không có như thế thì hắn cũng sẽ không tới đây.
Nam nhân mới vừa bước ra đại môn Thanh Lâu liền nhìn thấy đệ tử Nham môn lại vội vàng chạy vào Thanh Lâu, không nghĩ tới họ tới nhanh như vậy, hắn dừng bước, hắn vừa mới nâng mắt lên liền nhìn thấy người mặc 1 thân y phục đỏ tươi chậm rãi đi qua người hắn, trên mặt người nọ mang chiếc mặt nạ quen thuộc, một đầu tóc đen dài đều sắp chạm đến gót chân……
Sau khi người nọ nhìn đến nam nhân sau, rõ ràng sững sờ 1 chút……..
Hồng y nhân đứng trước mặt nam nhân, nam nhân quan sát hắn ta, dưới mặt nạ kia là đôi mắt sáng ngời, mà cổ người này trắng nõn lộ ra ngoài, trên mặt nạ có đồ đằng hoa văn tinh xảo, 1 thân y phục đỏ tươi khiến cho vô số người liếc mắt, khách nhân trong Thanh Lâu bị đuổi ra nhìn đến người này tinh thần dâng trào, thật sự là rất khó làm cho người ta không chú ý hắn ta.
Người này…..
Là ai……
Nam nhân nhớ lại vài ngày trước đó hắn suýt bị xe ngựa của môn chủ Nham môn đụng vào, khi đó người trong xe không phải là vị nam tử ở trước mặt đeo mặt nạ này sao……
“Môn chủ, khách làng chơi đều bị đuổi đi hết rồi”. Trưỡng lão Nham môn cung kính hồi bẩm hồng y nam tử, nhưng hồng y nam tử chỉ gật gật đầu ý bảo đã biết, nhưng ánh mắt hắn lại 1 khắc cũng không dời khỏi thân ảnh của nam nhân.
Nam nhân cũng nhìn hồng y nhân. Người này quả nhiên là môn chủ Nham môn….
Nhưng mà nam nhân không nghĩ tới môn chủ Nham môn lại trẻ tuổi như vậy, người này trước mắt thân hình cùng làn da cùng lắm chỉ ngoài 20 tuổi mà thôi……
Mà cuối cùng nam nhân vì 1 số chuyện bất hảo (xấu) mà bị trục xuất khỏi Bạch Vân Quan, khi hắn rời đi Bạch Vân Quan liền không còn biết tin tức gì của Thanh Sơn nữa. Nhưng mà không nghĩ tới Nham Vân thế nhưng tự lập môn hộ. Hắn cũng không muốn nhớ lại những chuyện bất hảo cùng quá khứ bất đắc dĩ, những năm gần đây hắn ở bên ngoài phiêu bạc hắn bỏ đi tên cũ, tự đặt cho mình 1 cái tên mới.
Trước khi nam nhân rời đi, hắn biết chức chưởng môn do Liễu Phong tiếp quản, hắn cũng biết Nham Vân chán ghét mình cho nên hắn cũng không mong chờ gặp mặt cùng Nham Vân, trên đường hồi phủ hắn suy nghĩ rất nhiều nhưng cuối cùng hắn vẫn là ném linh phù Nham Vân cho mình đi.
Từ khoảnh khắc hắn rời đi Thanh Sơn, rời đi Bạch Vân Quan thì hắn nhất định sẽ không dùng cái tên Liễu Tích Vân lần nữa, hiện tại hắn là Tích Duyên, là cô gia của Trương phủ, lão bản Trương gia trà phô, là dân chúng bình thường của Biên thành. Dĩ nhiên hắn đã bỏ đi thân phận trước đây rồi, hắn cũng không muốn nhớ lại sự tình trước kia, dĩ nhiên đều lãng quên hết tất cả những sự tình và người trong quá khứ.
Kể từ ngày ấy trở đi, 1 một đoạn thời gian thật dài không có nghe đến tin tức của Nham môn.
Hôm nay Trương Tử Yến muốn nam nhân cùng nàng cùng đi miếu quan Âm ngoài thành cầu tự, làm trượng phu hắn dĩ nhiên là đi cùng nàng rồi.
Trương Tử Yến ở trong miếu Quan Âm cầu phúc, nam nhân liền chờ ở ngoài miếu, miếu Quan Âm được xây dựng trên núi lớn rất yên tĩnh. Nam nhân ở vùng xung quanh đi lòng vòng, phát hiện địa phương cách miếu Quan Âm không xa có 1 ngôi nhà đơn độc, có hàng rào gỗ vây quanh nhà trúc nhìn qua thực sạch sẽ, dường như có người ở đây thường xuyên, gần đó còn có giếng nước thiên nhiên, nơi này thực u tĩnh làm cho người ta toàn tâm thả lỏng.
Nam nhân đi vào nhà, mới vừa bước vào cửa đã bị 1 một cỗ hấp lực mạnh mẻ hút vào, hắn chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái thì hắn đã té ở trong phòng, mới vừa ngẩng đầu lên liền nhìn đến một nam tử anh tuấn thân trên trần trụi đứng ở trước mặt hắn…….
“Mạt Đồng…….”.
Nam nhân không nghĩ tới ở nơi đây sẽ gặp Mạt Đồng, hắn có vẻ có chút vô thố. Mạt Đồng nhìn đến nam nhân xuất hiện lúc này cũng là cực kỳ khó hiểu cùng nghi hoặc, lúc trước y bị Phật Hàng đả thương, thương thế chưa lành lại gặp người Nham môn tập kích, nếu không phải tiểu quan kia nhắc nhở y đêm đó sẽ có người đối phó y thì y cũng sẽ không còn cái mạng này, nếu là đêm đó thật sự cứng đối cứng thì y không phải đối thủ môn chủ Nham môn.
Nếu không phải tiểu quan tên A Cầm cứu y, còn đưa y đến chỗ này tị nạn thì y đã sớm mất mạng, y bị thương rất nặng lại gặp người Nham môn tập kích, tuy rằng y lấy được nội đan thụ yêu ngàn năm nhưng mà hiện tại y cũng cũng không có năng lực luyện nội đan thất yêu, y vốn định dưỡng thương tốt rồi lại quay về Tích phủ 1 chuyến, nhìn xem tình huống hiện tại của nam nhân như thế nào, không nghĩ tới hôm nay sẽ ở nhìn thấy nam nhân.
Mạt Đồng thấy người đến là nam nhân, y liền kéo nam nhân dậy từ trên trên mặt đất, nam nhân cũng nói ý đồ hôm nay đến, nam nhân cũng không biết Mạt Đồng sẽ tị nạn ở gần miếu Quan Âm…….