Yêu Ma Đạo

Chương 152 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


Bên trong âm phủ (âm phủ này là cái phủ đệ chỉ có người đã chết chứ không phải âm phủ của Diêm Vương nhé)



Nam nhân bất an ngồi ở trong phủ, Cửu Hoàng ngồi bên cạnh hắn, mà sau khi nữ quỷ kia dẫn bọn họ vào liền lui xuống. Chủ nhân mà nữ quỷ nói lúc này đang ngồi ở vị trí cao cao của chủ nhà.



Trong âm phủ cũng không âm trầm như vậy, đại đường có mấy chỗ đặt hỏa lô(bếp lửa) tinh xảo, đèn ***g đỏ thẫm dưới mái hiên chiếu sáng hành lang sâu thẳm, trong phòng không có thanh âm.



Nam nhân căn bản là không dám nhìn người nọ, hắn hoàn toàn không nghĩ tới chủ nhân nơi này dĩ nhiên là…….Nham Vân……..



Mà lúc này Nham Vân đang ngồi ở trên vị trí chủ nhà, tay y nhẹ nhàng mà để trên tay ghế. Lấy tay chống đầu, tay y chỉ chạm đến huyệt Thái Dương, hai mắt y chậm rãi đánh giá Cửu Hoàng, ánh mắt y trước sau như một lạnh nhạt, trên mặt không có biểu tình dư thừa, chung quy làm cho người ta đoán không ra tâm tình của y.



Nham Vân một thân trường bào màu tím tinh xảo mà hoa mỹ, bên ngoài thêu hoa văn tinh tế, trên trường bào màu tím của y thêu hoa văn hình hoa xinh đẹp, trước ngực y là 1 đóa mẫu đơn màu vàng, trên ngón tay y đeo ban chỉ màu xanh biếc nhẹ nhàng vỗ về tay ghế hình đầu hổ, tóc y thả tự nhiên trước người, vẻ mặt y lạnh nhạt nhìn chằm chằm nam nhân. (mặc sến zị chài áo đầy hoa hòe hoa sói)



Nham Vân là cháu của sư phụ nam nhân, đồng thời cũng là do hắn 1 tay nuôi lớn, lúc trước thời điểm ở Bạch Vân Quan, hắn cũng rất xem trọng Nham Vân, Nham Vân thiên tư trí tuệ học gì cũng phi thường mau. Thường xuyên lén tìm hắn xin chỉ dạy, tính cách Nham Vân rất cương liệt, rất mạnh mẽ. Đối với chuyện gì đều phải làm được tốt nhất, hơn nữa cho tới bây giờ cũng không chịu thua.



Nhiều năm trôi qua như vậy làm cho Nham Vân thu liễm tính tình, lúc trước thời điểm nam nhân bị trục xuất khỏi Bạch Vân Quan, chỉ có Liễu Phong đến tiễn hắn, Nham Vân từ đầu đến cuối cũng không xuất hiện, hơn nữa lúc trước Nham Vân bởi vì một sự tình mà chán ghét hắn, bài xích hắn, mà hôm nay hắn lại kinh ngạc vì sao Nham Vân phải chủ động tìm hắn.



Lúc trước thời điểm ở Hoằng Pháp Tự gặp Nham Vân thì y cũng chỉ là cảnh cáo nam nhân, không có cùng hắn nói nhiều lắm, hiện giờ đây là vì sao?!



Nam nhân biết Nham Vân đối với xấu đẹp có tư tưởng đối lập mãnh liệt, đối với sự vật tốt đẹp thì y sẽ thích, sẽ nghiêm túc đối đãi, mà đối với thứ xấu xí thì y cũng không thèm nhìn, liền giống như nam nhân cùng với Liễu Phong ở trong mắt y, Liễu Phong là nước thánh không thể chạm vào mà nam nhân chỉ là nước bùn không chút nào thu hút mà thôi……..



Nam nhân rất hoang mang, cúi đầu, không nhìn Nham Vân bởi vì hắn biết không cần phải …….., hắn đang chờ đợi Nham Vân mở miệng.
Lần này Nham Vân gọi tên đầy đủ của nam nhân, thanh âm đối thoại của 2 người không lớn nên Cửu Hoàng không nghe thấy.



“Hiện tại ta đã không phải chủ nhân của nó, từ lúc ta rời đi Thanh Sơn thì ta đã không phải.”. Bàn tay nam nhân run rẩy giấu ở trong tay áo, hắn không muốn Nham Vân nhìn thấy tay hắn bị thương.



Ánh mắt Nham Vân dừng ở trên mặt có vẻ cô đơn của nam nhân, y không nói nữa, Cửu Hoàng đã đi lên rồi, nhìn thoáng qua hai người rồi lại nhìn thoáng qua Thanh Hồn kiếm………



“Xem ra thanh kiếm này phải nhận chủ nhân……”.



Nham Vân “ân” 1 tiếng rồi nhìn về phía nam nhân: “Chủ nhân thanh kiếm này chính là Tích Duyên, hiện tại ngay cả hắn cũng rút không ra được, vậy chỉ có thể tuân theo thiên mệnh (ý trời)“.



“Ân…….”.



Nam nhân cúi đầu lên tiếng, thấy Nham Vân chuẩn bị rời đi thì hắn lại mở miệng gọi Nham Vân lại: “Làm phiền ngươi tiếp đãi tốt hai người đi tới cùng chúng ta, sáng sớm ngày mai chúng ta liền rời đi, nếu không giúp được ngươi thì chúng ta ở lại cũng không có tác dụng, chúng ta sẽ không ở lại lâu………”.



“Sốt ruột làm cái gì?”. Nham Vân quay đầu lại nhìn về phía bọn họ, “Các ngươi có thể yên tâm, ác quỷ đều bị ta áp chế dưới thanh kiếm, hiện tại đám quỷ ở bên ngoài sẽ không hại người, bọn họ chỉ là u linh trôi nổi ở không trung mà thôi, sẽ không tấn công người sống, chỉ biết dọa người nên có thể yên tâm ở lại, còn Cửu Hoàng muốn đi thì ta không cản”.



“Ta thì sao?”. Nam nhân vội vàng hỏi, bởi vì hắn không muốn ở lại đây……..



Bởi vì nhìn thấy Nham Vân thì sẽ khiến cho nam nhân nhớ tới một ít chuyện cũ…….. Chuyện cũ không thoải mái………