Yêu Ma Đạo

Chương 171 :

Ngày đăng: 00:32 22/04/20


“Thả ra………Ân……….”. Tích Duyên bị đâm đến nói không nên lời, hô hấp của hắn dồn dập, Nham Vân mắt lạnh nhìn hắn chăm chú, giống như đang dùng ánh mắt lăng trì hắn.



“Không thả, thả để cho ngươi đi câu dẫn Liễu Phong sao? Ân? Ngươi còn không biết xấu hổ?”. Nham Vân lắc lắc nam nhân, lật người nam nhân lại khiến nam nhân giống cẩu nằm sấp trên giường, y đè trên người nam nhân, thô lỗ tiến vào nam nhân, phân thân y cọ xát điểm mẫn cảm trong thân thể nam nhân, nam nhân mẫn cảm run rẩy, bị y biến thành không thể kêu ra tiếng.



“………..”.



Sự va chạm của Nham Vân vẫn tiếp tục, thanh âm va chạm vào thân thể vừa vội lại mau, thân thể TÍch Duyên đều run rẩy kịch liệt: Nham…….Nham Vân………”. Nam nhân nắm chặt ga giường, 2 chân bị giữ chặt, hắn bị xoa bóp đến không có khí lực, hiện tại không phải do hắn nói không muốn.



“Làm gì kêu đến phiến tình như vậy”. Nham Vân cười nhạo nam nhân thành thật.



Nam nhân á khẩu. Nham Vân đè nam nhân ở trên giường, mặc kệ nam nhân phản kháng như thế nào, tứ chi cùng sử dụng đánh đá đều vô ích, y tát nam nhân mấy cái nhưng vẫn cố ý đè nam nhân xuống, y tức tới nỗi mặt đỏ bừng………



“Đánh ta, còn dám đánh ta, ta cho ngươi đánh ta, hôm nay ta giết chết ngươi”. Nham Vân dán tại bên tai nam nhân cắn vành tai nam nhân, cười lạnh dùng sức tiến vào nam nhân. Cặp mông nam nhân bi bóp, bị vò tàn nhẫn………



Chân Tích Duyên đều rút gân, Nham Vân để hắn nằm sấp, Nham Vân chấn khởi dục vọng, hắn bị Nham Vân xâm phạm tàn nhẫn, phân thân cực nóng giống như bàn ủi xỏ xuyên qua lại trong cơ thể nóng ướt của hắn.



Cái loại cảm giác phức tạp này sắp bức điên hắn………



Tích Duyên thấp giọng do dự nói 1 câu: “Ta không tha thứ cho ngươi……..”.



Nham Vân nổi trận lôi đình tàn nhẫn vỗ lên chân nam nhân: “Ai cần ngươi tha thứ, ngươi vẫn nên chừa lại chút khí lực, chậm rãi chơi với ta”. Y bế nam nhân đứng lên, ôm tới trước gương đồng sau bình phong……….



“Ngươi không nên lại làm sai nữa”.



“Ta không có sai”. Nham Vân lạnh giọng phản bác lời của nam nhân.



Kế tiếp nam nhân chứng kiến sự tàn khốc cùng lạnh lùng của Nham Vân………



“Sư thúc, ngươi nguyện ý bồi xà yêu ngoạn (= chơi), không muốn ngoạn với ta, điều này rất không công bằng, không phải từ trước đến nay ngươi đều coi trọng sự công bằng sao, vậy dùng phía dưới của ngươi ngậm chặt ta”. Ngón tay Nham Vân nhẹ nhàng búng, đốt đèn ***g trước gương đồng, ánh sáng màu đỏ sẫm lập tức chiếm cứ cả phòng……..



Tích Duyên toàn thân trần trụi không có chỗ nào che giấu, hoàn toàn phơi bày ở trước mắt Nham Vân, hắn nhìn chính mình toàn thân trần trụi trong gương đồng, dung nhan tiều tụy kia cùng bình tĩnh mãnh liệt trong mắt trái ngược nhau.



Nham Vân nâng 1 chân Tích Duyên lên khiến cho địa phương kết hợp của 2 người bại lộ ra ở trong mắt y, Tich Duyên cảm thấy máu toàn thân chính mình đều đông lại, liền ngay cả hô hấp đều thiếu chút nữa không có……….



Địa phương tương liên của 2 người có chất lỏng cực nóng từ giữa mông chậm rãi chảy xuống, hắn liên tục ngăn cản tay Nham Vân hoành hành ở trên người hắn, Nham Vân ra vào liên tục, Nham Vân gần như lần nào cũng đâm vào hoàn toàn lại tần nhẫn, tiến vào không chút nào thương tiếc, chất lỏng dính nhớp kia phát ra tiếng vang *** mĩ.



Cằm Nham Vân để ở trên vai nam nhân, y nghiêng đầu tiến đến bên tai nam nhân: “Sư thúc, ngươi rất tiện”. Một tay y nâng chân nam nhân lên, tiến vào nam nhân, 1 tay y vòng qua trước người nam nhân ổn định thắt lưng nam nhân.



Thời điểm Nham Vân hoan ái cùng nam nhân thì chưa bao giờ thắp đèn, lần này lại khác, y chưa bao giờ chạm vào phân thân phía trước của nam nhân, y mặc kệ nam nhân là đau hay thoải mái, y chỉ lo cho dục vọng của chính mình. Y dùng lực đâm, đâm càng ngày càng sâu, càng ngày càng nhanh……….



Trong gương toàn thân Tích Duyên trần trụi, lấy tư thái cực kỳ *** mĩ bị Nham Vân thô bạo thượng, y phục Nham Vân chỉnh tề chỉ lộ ra phân thân, phân thân tráng kiện kia ở trong cơ thể chặt chẽ của nam nhân đâm chọc ra vào, địa phương tương liên của 2 người rơi xuống nhiệt dịch đục ngầu, trong không khí tràn ngập hơi thở *** loạn……..




Thời điểm nam nhân tỉnh lại đã là ngày hôm sau, Nham Vân đã sớm đi mất, trên người hắn tràn đầy trọc dịch tối hôm qua, trong cơ thể còn lưu lại nhiệt dịch của Nham Vân………



Hậu huyệt của hắn sưng đỏ, hai chân như nhũn ra, linh huyệt bị che lại trên người hắn đã bị giải khai (phá bỏ), cả phòng hỗn độn không chịu nổi, chăn trên giường cũng là lộn xộn vo thành 1 cục, giường cũng bị võng xuống. Tối hôm qua hắn bị Nham Vân cảnh cáo: “‘Không cho phép ngươi đi gặp Liễu Phong”.



Nam nhân không có tìm người cầu cứu, hắn mặc y phục đến dục trì rửa sạch thân thể, nhìn thấy bốn bề vắng lặng thì hắn mới xuống nước, hắn mất sức lực rất lớn mới lấy thứ trong cơ thể ra ngoài, yên tâm rửa sạch thân thể, trần trụi ngồi ở bên cạnh dục trì, hắn lấy tuyết liên cao Cửu Hoàng cho hắn từ trong y phục ra, sau đó hắn tự mình bôi dược.



Trường y của nam nhân rộng mở, ngồi ở bên cạnh dục trì ngưng khí. Hắn nhắm mắt điều tức. Đột nhiên ở giữa ——



Trong nước có động tĩnh, đôi mắt chính trực của nam nhân nhìn thấy Nham Vân từ trong nước ngoi lên, tựa vào bên cạnh dục trì đánh giá hắn, hắn lập tức giữ chặt y phục, đứng dậy vội vàng rời đi.



Nam nhân 1 câu cũng không nói cùng Nham Vân, Nham Vân ở trong nước luyện công, không ngờ mới trồi lên thì nhìn thấy nam nhân thân thể trần trụi ngồi ở bên cạnh dục trì, thấy nam nhân rời đi thì y cũng không cản lại.



Nam nhân mặc y phục, hắn cảm thấy bụng nóng lên, rất không thoải mái, loại cảm giác này bắt đầu từ tối hôm qua, hắn vịn lan can trên hành lang một đường đi lên đỉnh tụ linh. Mới vừa đi lên thì hắn cúi gập người ói ra……. Hắn vận khí dùng sức bức bảy viên nội đan ra…….



Bảy viên nôi đan màu sắc khác nhau từ trong miệng hắn trượt ra ngoài, chậm rãi lơ lửng trong không trung, linh quang không có tán đi, hắn cảm giác được thân thể thư thái rất nhiều, tuy rằng bảy viên nội đan là nội nguyên của yêu nghiệt nhưng là trân phẩm vô thượng (hàng hiếm siêu quý), nếu có thể hấp thu linh khí trong đó thì công lực sẽ tăng lên rất nhiều, hắn rủ mắt, tâm niệm khẽ động.



Nam nhân khoanh chân ngồi xuống, miệng niệm tụng khẩu quyết khu phát (xua đuổi) của đạo gia, trán hắn đổ mồi hôi, linh khí trong cơ thể cũng càng ngày càng yếu, cho tới khi hắn nghe được thanh âm vỡ tan của nội đan lơ lửng trong không trung.



Trong nháy mắt quang mang chói mắt phá tan bóng đêm tối tăm, 7 luồng quang mang cường đại quấn quanh trên thân thể nam nhân, cấp tốc xoay tròn hình thành một cái quang cầu thật lớn, lực lượng kia chui vào thân thể của hắn…….



Trong đêm đen 1 cái quang cầu thật lớn có vô số quang mang quấn quanh, thân thể nam nhân bị quang cầu bao vây, chậm rãi lơ lửng trong đêm tối, cường đại linh khí cùng linh quang tách ra tà khí tứ phương…….



Phật Hàng đang ngồi ở sau đình của hoa viên tụng kinh, cùng Xích Luyện đang ở trong phòng uống trà, cùng Nham Vân đang tắm rửa, toàn bộ đều ngẩng đầu nhìn về phía đó, đều cảm giác được có cổ cường đại lực lượng đang hình thành…….



“Phá trận –“



“Phá trận –“



“Phá trận –“



Ở địa phương khác cũng giống vậy, linh khí cường đại vô hình trong đêm tối áp sát, bảy mươi hai chỗ giam giữ quỷ quái của Nham môn bất an gào thét…….



Nham Vân đang ở dục trì chậm rãi mặc y phục vào, có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm địa phương tụ tập linh khí…….



Mà Xích Luyện đang uống trà ở trong phòng thì mở cửa ra lẳng lặng nhìn chằm chằm về hướng đó……..



Chỉ có Phật Hàng một lần nữa nhắm mắt lại tiếp tục niệm tụng Kinh văn…….



Thất linh trận bị phá, người phá trận lấy được linh nguyên. Đỉnh tụ linh dưới sự va chạm của linh khí chấn động kịch liệt, gió bụi bốn phía nổi lên, cuồng phong cuốn hoa rơi xuống vô số…….