Yêu Ma Đạo

Chương 197 :

Ngày đăng: 00:33 22/04/20


Bên ngoài thanh lâu là một mảnh náo nhiệt, trong thanh lâu tươi đẹp thanh bình, trong phòng lại tĩnh lặng tới quỷ dị, nam nhân không có trả lời, hắn bưng một chén thuốc bổ ướp lạnh uống mấy ngụm, hắn không có trả lời Xích Luyện, hắn không cần phải trả lời, nếu Xích Luyện muốn biết, nên biết thì Xích Luyện đã sớm biết, hắn nói nhiều cũng vô ích.



Xích Luyện chậm rãi đưa tay cầm tay của nam nhân, nam nhân muốn rút tay về nhưng lại bị nắm gắt gao: “Tích đại ca, ngươi tức giận?”. Ngữ khí y thập phần thong thả.



“…….”.



Xích Luyện ngồi xuống bên người nam nhân, giơ tay ôm lưng của nam nhân: “Tích đại ca, vừa rồi ta chỉ nói đùa với ngươi, ngàn vạn lần ngươi đừng để ở trong lòng……..”.



Nam nhân chỉ lắc đầu.



Xích Luyện cảm thấy chính mình có hơi quá đáng, y chậm rãi nắm chặt tay của nam nhân, con ngươi u tĩnh lẳng lặng nhìn chằm chằm nam nhân mắt không chớp lấy 1 cái: “Ta là sợ hãi, nếu ngày nào đó ngươi có người khác, không để ý tới ta, ta đây nên làm thế nào cho phải?”. Ngữ khí y thong thả hỏi nam nhân, tay y nhẹ nhàng mà an ủi cọ cọ bờ ngực ướt át của nam nhân.



Nam nhân vốn rất nóng thì cảm thấy được một trận phát lạnh, tuy rằng như vậy nhưng hắn vẫn hữu hảo nhìn về phía Xích Luyện, ” Xích huynh đệ, ngươi tội gì nói nghiêm trọng như vậy, ngươi sớm hay muộn đều phải thành tiên”.



Xích Luyện gắp đồ ăn cho nam nhân, y trấn định an ủi nam nhân: “Đó là chuyện sau này, hiện tại ta không đi”.



Nam nhân do dự ăn đồ ăn Xích Luyện gắp cho hắn, hắn bình tĩnh nhìn về phía Xích Luyện: “Vậy ngươi định ở lại trấn trên bao lâu? Hay là nói ngươi định vẫn ở tại bên trong thanh lâu này?”.



“Ta định vẫn ở nơi này, bởi vì nơi này khá an toàn”. Xích Luyện bồi nam nhan uống, chờ ngực của nam nhân ướt đẫm thì y mới thong thả lặp lại, “Tạm thời ta không rời đi”.



Tạm thời……..



Hết thảy đều chỉ là tạm thời……..



Nam nhân không có tiếp tục truy vấn, hắn chỉ trầm mặc gật gật đầu, hắn rất muốn hỏi lần này Xích Luyện có thấy Thanh Thiên Tôn hay không nhưng lại lo lắng Xích Luyện sẽ để bụng nên hắn vẫn không có hỏi ra miệng, đêm nay hắn bồi Xích Luyện uống rất nhiều, bởi vì tửu lượng hắn tốt nên cũng không phải dễ dàng say, sau khi uống rượu xong thì Xích Luyện muốn hắn ở lại.



” Tích đại ca, đã trễ thế này, ngươi nghỉ ngơi ngay tại nơi này đi, ngày mai lại trở về”. Xích Luyện muốn giữ nam nhân lại nhưng nam nhân hình như có chút không quá nguyện ý.



” Sắc trời muộn rồi, ta nên sớm đi trở về, ngươi cũng đi nghỉ ngơi sớm đi”. Nam nhân cự tuyệt Xích Luyện, hắn không biết đêm nay ở lại sẽ là cái dạng kết quả gì.



Xích Luyện hẳn là sẽ chê cười hắn, cười nam nhân rất dễ dàng liền cùng người khác trên giường, người khác chỉ mời hắn uống rượu mà thôi là hắn có thể mở chân ra nằm ở trên giường của người khác, như vậy sẽ chỉ làm Xích Luyện càng ngày càng xem thường hắn, cho dù hắn rất tưởng niệm (nhớ) huynh đệ kết bái Xích Luyện này, cho dù chỉ là nói chuyện phiếm đơn thuần thì hắn cũng không có thể ở lại.



Xích Luyện cầm lấy tay hắn, nam nhân dùng sức rút về: “Ta thật sự phải đi về, ngươi nghỉ ngơi đi, không cần tiễn ta, ta tự trở về là được, ta còn muốn đi trà trang đầu phố mua chút trà mang về”.



“Vậy ngày mai ngươi có rảnh không?”. Xích Luyện mời nam nhân, y cản nam nhân lại, chậm rãi nói, ” Nếu ngày mai có thời gian thì chúng ta đi thi quán ngồi được không?”.



” Ta không biết ngâm thơ…….”. Nam nhân có vẻ có chút xấu hổ, hắn là 1 võ phu(con nhà võ) nên không có ham mê phong nhã này.



” Chúng ta đi cưỡi……..”. Xích Luyện còn chưa nói xong thì nam nhân liền ngắt lời y, “Không được, Xích huynh đệ, ngày mai ta có việc, ngươi tìm những người khác đi cùng ngươi đi”. Nam hân hiển nhiên có chút lảng tránh.


Nhưng mà hôm nay y nghe được những lời đó nhưng y lại cũng thích không nam nhân như vậy, Xích Luyện thậm chí có loại cảm giác bị nam nhân vứt bỏ, nam nhân là của y, ai cũng không đoạt đi được.



Xích Luyện lẳng lặng nhìn nam nhân 1 lát, nam nhân giống như đang gặp ác mộng, miệng khẽ gọi mình, y hôn đôi môi cực nóng của nam nhân, vùi phân thân vào thân thể của nam nhân, tiếp tục đợt tiến công tiếp theo……..



Sau khi nam nhân tỉnh lại đã không biết là lúc nào rồi nhưng câu đầu tiên Xích Luyện nói với hắn là: “Ngươi yên tâm,ta sẽ không vứt bỏ ngươi, về sau ngươi cũng không nên cự tuyệt ta”.



Nam nhân lại lắc đầu.



” Vậy ngươi muốn thế nào?”. Xích Luyện có hơi mất kiên nhẫn, lời hay y đều nói hết, cho tới bây giờ y không để tâm đối ai như vậy, y cũng không biết hống (dỗ dành) nhân.



Nam nhân nhìn thấy loại thái độ này của Xích Luyện thì nhịn không được nghẹn ngào lên: “Xích huynh đệ, ta không muốn thế nào cả, tuy rằng ta không phải nữ nhân, cũng không thanh nộn (tươi trẻ, mềm mại) như thiếu niên nhưng ta cũng là người…….”.



” Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”.



” Ta không phải kỹ nữ cũng không phải nam kĩ”. Nam nhân bình tĩnh nhìn về phía Xích Luyện, hắn nhịn xuống nghẹn ngào, hốc mắt đỏ lên tiếp tục nói: “Có thể ở trong mắt ngươi thì ta không là cái gì quan trọng cả, chỉ cần không cự tuyệt ngươi, mở 2 chân ra thỏa mãn ngươi thì ngươi liền vừa lòng, nhưng mà thời điểm ngươi làm loại chuyện này với ta thì ngươi có nghĩ tới Thanh……..”.



” Thanh Thiên Tôn” 3 chữ này nam nhân còn chưa nói ra miệng thì Xích Luyện bịt kín miệng của nam nhân: “Không cần hơn nữa, ta biết ngươi bị ủy khuất, ta sẽ hảo hảo đối với ngươi”. Thanh âm thong thả của Xích Luyện lộ ra vài phần nghiêm túc.



Nam nhân nghe cũng đã nghe, cũng không nói nữa, bởi vì đây đã không phải lần đầu tiên, ngay từ đầu Xích Luyện đã lừa hắn, hắn không đi so đo, nhưng mà tới lúc này còn muốn lừa hắn nữa.



Nam nhân cùng Xích Luyện dây dưa thật lâu, cuối cùng Xích Luyện vẫn để nam nhân rời đi, y muốn tiễn nam nhân nhưng nam nhân không cho, thời điểm nam nhân trở về là mặc tố y Xích Luyện mua cho hắn.



Thời điểm nam nhân đi ra từ thanh lâu thì Xích Luyện ói ngày mai Xích Luyện sẽ đến tìm hắn, hắn lắc đầu nói không, thời điểm kia hắn một chút cũng không do dự, hiện tại hắn ở cùng một chỗ cùng Mạt Đồng.



Rất nhiều chuyện cũng không tiện lắm.



Nam nhân cho rằng Xích Luyện cố ý muốn tìm hắn như vậy chỉ đơn giản là do cho tới bây giờ Xích Luyện không bị cự tuyệt qua, bị hắn cự tuyệt có chút không phục, muốn cho hắn trở nên càng thêm chật vật không chịu nổi mà thôi.



Nam nhân cũng tự biết mình biết người, hắn biết Xích Luyện chưa bao giờ thiếu bạn giường, muốn xinh đẹp bao nhiêu đều có, cho nên hắn cũng không cần phải lại tự rước lấy nhục tiếp tục cùng Xích Luyện.



Bởi vì tối hôm qua rất kịch liệt nên thời điểm nam nhân đi đường đều đi rất chậm rất chậm, nhưng mà hắn cũng không biết Xích Luyện vẫn đi theo phía sau hắn, bởi vì hắn không dám quay đầu nhìn lại.



Nam nhân sợ chính mình mềm lòng, sợ chính mình do dự……..



Xích Luyện một thân thanh y hoa mĩ, thong thả theo sát ở phía sau của nam nhân, do dự mới vừa vào đêm không lâu, trên đường còn có rất nhiều hàng rong, y nhìn thấy rất nhiều người đều đang chào hỏi cùng nam nhân, có lẽ nhân duyên của nam nhân đều rất không tồi, lại thường xuyên giúp người cần được hỗ trợ, thỉnh thoảng còn miễn phí thay người coi phong thuỷ và vân vân nên đương nhiên được hoan nghênh.



Xích Luyện rất muốn gọi nam nhân lại nhưng lại không biết sau khi gọi nam nhân lại rồi thì nên nói cái gì đối nam nhân, y chỉ yên lặng theo sát ở phía sau nam nhân, cho tới bây giờ y chưa làm qua chuyện tình kỳ quái như vậy, thời điểm nhìn thấy chân nam nhân mềm nhũn tới sắp té thì y đang chuẩn bị tiến lên đỡ nam nhân.



Nhưng nam nhân lại đụng vào người đang xuống ngựa ở ven đường……..