Yêu Ma Đạo

Chương 222 :

Ngày đăng: 00:33 22/04/20


Nam nhân ngẩng đầu nhìn lên…….



Nam nhân nhìn thấy………



Xích Luyện sắc mặt xanh mét đứng ở nơi đó, đôi mắt vốn thâm thúy mà u tĩnh kia bây giờ tràn ngập nguy hiểm nhìn chăm chú vào bọn họ……..



Mạt Đồng thấy nam nhân rủ mắt, nhưng không có đẩy y ra, y khiêu khích quăng cho Xích Luyện 1 cái liếc mắt, thân mật ôm nam nhân, nói chuyện với nam nhân, nam nhân dịu ngoan gật đầu, thành thật trả lời y.



Cử chỉ của 2 người khá thân mật, rơi vào trong mắt của Xích Luyện cũng cực kỳ chói mắt.



Xích Luyện im lặng ngồi ở trên đài Thanh Long, con ngươi u tĩnh như hồ sâu kia của y trầm tĩnh tới đáng sợ, không có chút dao động, một vòng vầng sáng tối màu tràn ngập khí tức nguy hiểm………



Cả người Xích Luyện bao phủ ở trong ánh mặt trời, màu da của y trắng tới có chút trong suốt, trên dung nhan tuấn mỹ kia không có chút biểu tình, gió mạnh thổi bay hồng sam hoa mỹ tiên diễm của y, vạt áo kia bị gió lay động, giống như ngọn lửa đang thiêu đốt……..



Dưới thạch long chạm trổ khổng lồ kia, đứng chung một chỗ cùng Xích Luyện đều là một ít yêu ma dung mạo tuyệt sắc sắp đắc đạo phi thăng.



Đạo hạnh của yêu ma này đều rất cao.



Có thể thấy được bọn họ khác con người, còn chưa phi thăng cũng đã lộ ra tiên mang (ánh sáng của thần tiên).



Vừa rồi nam nhân cũng từ trong nghị luận của các đệ tử khác của Bạch Vân Quan biết được Liễu Phong kết giao với yêu ma sắp phi thăng hoặc đã nhập đạo, thậm còn cùng đi lại nơi nơi.



Cho nên hiện tại Xích Luyện ở nơi đây cũng không kỳ quái.



Xem tình huống Xích Luyện đã dùng phương pháp mà nam nhân không biết kết giao cùng Liễu Phong.



Bên trái đài Thanh Long khiến cho tân khách liên tiếp ghé mắt, Liễu Phong tựa hồ rất coi trọng nhân vật sắp phi thăng này, mà mọi người bên trong đều nhìn nhìn Xích Luyện.



Xích Luyện ngẩng đầu, dung nhan tuấn mỹ kia cùng với tư thái bình tĩnh tao nhã kia phong mang (sự sắc sảo, tài năng) chấn trụ những người khác, nam nhân cũng đoán được Liễu Phong là muốn vì Bạch Vân Quan mưu tiên phúc. (hưởng xí tiên phúc)



Mà đài Bạch Hổ bên phải, dưới tượng đá Bạch Hổ uy nghiêm kia là nhập tọa (chỗ ngồi) của các đệ tử cao tầng có uy vọng cao nhất, tạo nghệ cao nhất của Bạch Vân Quan, phục trang môn phái chỉnh tề tao nhã, đơn giản mà nói về sau chưởng môn của bạch Vân Quan là 1 trong những người ở đó.



Hôm nay Bạch Vân Quan có thể nói là cảnh tượng náo nhiệt trăm năm khó gặp.



Tân khách đều tới đông đủ không sai biệt lắm, ngoài đại điện đứng đầy người, đang chờ đợi tân lang đồng thời tán gẫu.



Mạt Đồng nắm tay của nam nhân, đưa nam nhân ra bên ngoài đám người, đứng ở vị trí nhìn rõ nhất.



Lúc này Liễu Phong đi ra………



Hôm nay Liễu Phong mặc hồng trang (quần áo màu đỏ)………..



Hỉ phục kia khá tinh xảo, Liễu Phong đứng ở nơi đó chờ đợi tân nương tới, y thanh nhã đứng dưới ánh mặt trời, trong đôi mắt an tĩnh kia có vầng sáng xinh đẹp hiện lên.



Từ nhỏ Liễu Phong liền ngày thường thanh tú, làn da lại đẹp, mới trước đây liền bộ dạng còn xinh đẹp hơn so với tiểu cô nương, lúc sau lớn lên càng đẹp, cũng khó trách Nham Vân sẽ thích y.



Liễu Phong đang dặn dò đệ tử cái gì đó, lục tục có người tiến lên đi về phía y chúc mừng, Mạt Đồng vỗ vỗ thắt lưng của nam nhân, tiến đến bên tai của nam nhân: “Không biết dung mạo nương tử của Liễu Phong như thế nào”



Nam nhân lắc đầu: “Ta chưa thấy qua”.



Xuất phát từ lễ độ, nam nhân tự mình đi qua chúc mừng Liễu Phong.


Nghe được hai chữ “Phật Hàng” thì cả người nam nhân chấn động, có chút bất an, có chút khẩn trương nhìn ngoài đại điện, mọi người lập tức liền nhìn thấy thân ảnh cao lớn hấp dẫn kia………..



Hắc bào tơ lụa hoa mỹ kia như phát sáng, ngay cả mạo tử đội lỏng lẻo trên đầu của nam tử, che hờ dung nhan của y……..



Dưới bóng tối bao phủ hoàn toàn nên không thể thấy rõ bộ dáng của y………..



Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đôi môi mỏng xinh đẹp của y, khóe môi hàm chứa một tươi cười nhạt trong trẻo nhưng lạnh lùng ngạo khí……..



Hôm nay Phật Hàng lấy thân phận tà đế xuất hiện ở Bạch Vân Quan.



Đây có thể nói là một loại khiêu khích.



Nhưng lại cố tình chọn lựa ở lúc Liễu Phong………



Phật Hàng chậm rãi tiến vào đại điện, mọi người bị khí tràng của y áp lui hai bước, chủ động tránh đường, mà phía sau của y có không ít đệ tử của Tà đế cung đi theo, mọi người ở đây đều biết Tà Đế tới đây.



“Hôm nay bổn tọa cố ý tới đây chúc mừng Liễu chưởng môn, Liễu Phong chân nhân”. Phật Hàng cười khẽ chúc mừng Liễu Phong, y từng bước một chậm rãi tiến lên trước, đi tới giữa đại điện, y đạp lên phù văn trên mặt đất, lại không có chút ảnh hưởng đối y.



Liễu Phong không nói hay làm gì, chỉ là nhìn Phật Hàng chắm chằm.



Đệ tử của Tà Đế cung nhất nhất tiến lên chúc mừng Liễu Phong, sắc mặt của Liễu Phong càng ngày càng khó coi, vào lúc này Phật Hàng lại cười khẽ lên: “Liễu chân nhân, ngươi có đều nhớ rõ đệ tử Tà Đế cung của bổn tọa chứ?”.



“Nhớ rõ”.



“Nhớ rõ là tốt rồi, bổn tọa nhưng thật ra sợ ngươi đã quên bọn họ”.



“………”



“Dù sao bọn họ cũng từng là đệ tử của Bạch Vân Quan”.



“……..”



“Tuy nói bọn họ đi theo Nham Vân, theo Nham Vân xuống núi thành đệ tử của Nham môn, nhưng hôm nay Nham môn sớm đổi thành Tà Đế cung, bọn họ liền đầu phục làm môn hạ của bổn tọa”.



Mặt mũi Liễu Phong sắp không nhịn được.



“Bổn tọa biết hôm nay ngươi đại hôn, cố ý dẫn bọn họ tới chúc mừng, lại tặng lễ vật nho nhỏ cho ngươi”. Phật Hàng bảo đệ tử phía sau để lễ vật đã chuẩn bị tốt trước mặt Liễu Phong.



Đó là một cái hộp gấm rất lớn, rất dài………



Hai đệ tử dùng tay nâng, có vẻ có chút cố hết sức.



Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người thì Liễu Phong mở nắp hộp ra……..



Cái hộp kia mới vừa bị mở ra 1 khe hở thì nháy mắt liền lộ ra quang mang chói mắt, nhất thời trong hộp kia phát ra hào quang mãnh liệt chiếu sáng cả đại điện, trong họp kia đặt 1 trường kiếm màu xanh, thân kiếm kia lượn lờ quang màu lam nhạt……..



Nam nhân ngây ngẩn cả người.



Tim của nam nhân mãnh liệt đập 1 cái.



Vậy mà lại là Thanh Hồn kiếm……..