Yêu Ma Đạo

Chương 233 :

Ngày đăng: 00:33 22/04/20


Lúc này Xích Luyện buông lỏng nam nhân ra, bởi vì lo lắng nam nhân cảm thấy lạnh, nhưng y nhưng không có tính toán rời khỏi nam nhân, nam nhân cũng do dự có nên vào phòng hay không.



Bên ngoài dường như mưa như trút nước, một mảnh ầm ĩ cùng cùng, mà trong phòng im lặng tới đáng sợ, chỉ còn lại có có ánh nến kia nhẹ nhàng lay động………



Hai người trước cửa nhìn nhau 1 lát, nam nhân không xê dịch được Xích Luyện, cũng không có sức lực ý chí như Xích Luyện, cuối cùng hắn thỏa hiệp.



Nam nhân thong thả lùi từng bước, để Xích Luyện vào phòng của hắn…….



Bước chân của Xích Luyện có chút lảo đảo, nam nhân nhìn vào đôi mắt của Xích Luyện, liền tiến lên ôm, đỡ lấy y.



Nam nhân để Xích Luyện ngồi nghỉ ngơi, cũng xoay người đi tới y quỹ (tủ quần áo) tìm một bộ y sam sạch sẽ chưa mặc, đặt lên bàn cho Xích Luyện thay.



“Ngươi thay y phục ẩm ướt ra trước, ta đi rót cho ngươi chén trà nóng”. Nam nhân tự mình đi pha trà cho Xích Luyện, y cũng không ngăn cản nam nhân, mà thời điểm nam nhân trở về thì y đang thay y phục, nhưng lại chỉ mới vừa cởi một nửa………



Làn da của Xích Luyện rất trắng, là cái loại trắng trẻo mà nữ nhân đều ghen tị, làn da còn muốn trắng nỏn non mềm hơn so với thê tử Trương Tử Yến của nam nhân, khiến cho nam nhân có cảm giác……..



Nam nhân thấy một màn như vậy thì mơ hồ bồi hồi một chút, nhưng rất nhanh hắn liền trấn định như cũ, đặt ấm trà ngon lên bàn.



Nam nhân cứ mở cửa ra như vậy, mà Xích Luyện từ lúc nam nhân trở về liền bắt đầu nhìn chằm chằm vào hắn, động tác mặc y phục của Xích Luyện rất chậm, chậm tới nỗi làm cho hắn đều muốn tiến lên thay Xích Luyện mặc vào.



“Trà pha xong rồi”.



“Làm phiền Tích đại ca rồi”. Xích Luyện nhẹ giọng đáp lại 1 câu, động tác mặc y phục của y vẫn không có nhanh hơn trước đó, đôi mắt như bích (xanh biếc) hồ sâu kín nhìn chăm chú vào nam nhân đang sửng sờ ở trước bàn.




Xích Luyện thực vừa lòng phản ứng của nam nhân, thái độ dịu ngoan của nam nhân, cùng tư thái thuận theo làm cho y thầm nghĩ khóa nam nhân tại bên người, y hôn nam nhân 1 lát liền buông nam nhân ra.



Đôi môi của nam nhân ửng đỏ, đang ngước mắt nhìn Xích Luyện.



“Ngươi……. Đây là ý gì?”. Tuy rằng thanh âm của nam nhân thực bình tĩnh, nhưng hắn còn chưa hồi phục từ dư âm của nụ hôn vừa rồi, liền ngay cả hô hấp đều có chút không thuận.



Xích Luyện không nói chuyện, ném y phục ẩm ướt của nam nhân lên giường, y ôm nam nhân, dùng chăn quấn hai người lại cùng nhau, trên người nam nhân truyền tới độ ấm làm cho y cảm thấy không lạnh nữa.



Xích Luyện ôm nam nhân, để nam nhân nghỉ ngơi, nam nhân im lặng gối lên ngực của y ngủ 1 lát, tâm tình có chút phức tạp, hô hấp của y ngay tại đỉnh đầu của nam nhân, khiến cho cái trán nam nhân nong nóng, ngứa……



Trên môi của nam nhân truyền tới cái loại cảm giác mãnh liệt rõ ràng do nụ hôn sâu của Xích Luyện lưu lại, Xích Luyện không có động tác tiến thêm một bước, hắn cũng sẽ không có đẩy Xích Luyện ra, bởi vì hắn nghe thấy tiếng tim đập của Xích Luyện rất nhanh, cho dù là đáy mắt của Xích Luyện bình tĩnh như thế nào thì tiếng tim đập lại như thế nào cũng không lừa được người khác, hắn tựa vào ngực của Xích Luyện, để mặc Xích Luyện ôm hắn.



Tay của Xích Luyện vuốt ve đầu vai dán dược cao của nam nhân……..



Y phục Xích Luyện mặc trên người là y phục bình thường mà nam nhân mặc thường ngày, vừa không hoa lệ cũng không quý giá, nhưng chỉ là y phục thô vải bố mặc ở trên người Xích Luyện thì cũng là thật là dễ nhìn như nhau, nam nhân biết nếu Xích Luyện không buông hắn ra thì hắn căn bản không thể đứng dậy.



Nam nhân chỉ có thể tựa vào Xích Luyện.



Xích Luyện uống rất nhiều, nhưng thanh âm nói chuyện của y cũng rất trấn tĩnh, y nắm cằm của nam nhân, khiến môi của nam nhân tiến đến bên môi của y, y nhẹ nhàng trác (mổ) hai cái, thời điểm nam nhân đang muốn mở miệng nói chuyện thì y lại thong thả mở miệng hỏi nam nhân.



“Tích đại ca, ngươi thích ta hay là Mạt Đồng”. Xích Luyện vừa hôn nam nhân vừa cúi đầu nhẹ nhàng chậm chạp lại ái muội hôn hôn đầu vai bị đau của nam nhân………