Yêu Ma Đạo
Chương 265 :
Ngày đăng: 00:34 22/04/20
“Đi xuống, Nhị Cẩu!”. Nam nhân quát mắng Nham Vân, quay đầu trách cứ Nham Vân, lại bị Nham Vân tiến đến trước mặt, cọ tới cả mặt đều là nước miếng.
“A Thúc là Đại Cẩu………”. Nham Vân mơ mơ hồ hồ thầm thì, a Thúc nhà y gọi y Nhị Cẩu, a Thúc lại là ca ca y, vậy a Thúc không phải là Đại Cẩu sao?
Nam nhân bị tức tới cứng miệng líu lưỡi: “Ngươi……… Ngươi đi xuống”.
Thân thể của Nham Vân rất nóng, mà nhiệt độ cơ thể của nam nhân lại bình thường, khi y ôm lấy lại cảm thấy được thực lạnh lẻo, bởi vì nhiệt độ cơ thể của y rất cao, nam nhân mấy lần đẩy y ra đều bị y áp xuống, may mắn hiện tại y ngốc rồi, không biết hoan ái là phải cởi quần, liền vẫn cọ, nam nhân cảm thấy tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.
Hiện tại nếu đi tìm nữ nhân, không chừng còn chưa tới Câu Lan viện thì Nham Vân sẽ cường (rape) cô nương lương thiện trên đường mất, nam nhân đành phải để Nham Vân ngồi vào ghế.
Nhưng Nham Vân vẫn ôm hắn như cũ, cả người nam nhân đều ngồi ở trên đùi của Nham Vân, Nham Vân ôm hắn cọ tới cọ lui, miệng hô: “A Thúc, a Thúc”, “Đại Cẩu, Đại Cẩu………”.
Đáng chết là thanh âm của Nham Vân lại dễ nghe như vậy, giống như đang thúc giục nam nhân cởi y phục, nam nhân cũng bắt đầu trở nên sốt ruột, bởi vì khí lực của Nham Vân càng lúc càng lớn.
Xoa tới thân thể của nam nhân đều bắt đầu nóng lên.
Hai đại nam nhân ngồi ở ghế trúc, đè tới ghế trúc phát ra tiếng vang “cọt kẹt”.
“A Thúc, nóng quá, nóng quá………”.
“……….”
“A Thúc, ta thật khó chịu………”.
“………”
“Nhị Cẩu, đừng cọ”. Nam nhân nhắc nhở Nham Vân, Nham Vân liền dừng động tác lại, chính là ôm nam nhân nhẫn nại, hắn cũng cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Nham Vân cực nóng như vậy, hơi thở của Nham Vân phun ở trên cổ hắn, giống như muốn ngấm vào da thịt của hắn, hơi thở nóng cháy giống như ngọn lửa hừng hực, dây dưa, ăn mòn hắn.
Lép nhép ——
Lép nhép ——
Thanh âm hoạt động của lòng bàn tay nam nhân, cùng thanh âm thở dốc của Nham Vân giao hòa cùng một chỗ, thôn quê hoang vu này liền độc hộ (1 nhà duy nhất) của bọn họ ở đây, hơn nữa nơi đây lại yên tĩnh, cho dù hai người ngồi ở ghế trúc tại cửa nhà làm loại sự tình này, cũng không ai sẽ thấy được, gió đêm thổi lá trúc xào xạc, liền ngay cả nam nhân cũng bị Nham Vân cọ tới cả người nóng lên.
Sau khi Nham Vân tiết ra ở trong lòng bàn tay của nam nhân thì hơi thở của hai người đều thực hỗn loạn, Nham Vân nằm ở trên ghế, ánh trăng kia chiếu rọi tới nỗi làn da của y trắng nõn, ngón tay thon dài nắm tay ghế của ghế trúc cũng dần dần thả lỏng.
“A Thúc, thật thoải mái”. Đây là câu đầu tiên Nham Vân nói sau khi bắn ra với nam nhân.
“Đi tắm rửa trước, ngươi ra một thân mồ hôi, y phục đều ướt rồi, ngươi cởi ra trước, ta đi giặt cho ngươi”. Nam nhân một bên lau nhiệt dịch trên tay, một bên cuộn tay áo lên, đi múc nước tắm rửa cho Nham Vân, bảo Nham Vân đi tắm rửa, hắn đi giặt y phục cho Nham Vân, thời điểm hắn trở về thì cầm theo y phục sạch sẽ cho Nham Vân.
“Tắm xong liền đi ra”. Nam nhân tưởng rằng Nham Vân không sao rồi.
“A Thúc, ta vẫn còn không thoải mái……….”. Sau khi Nham Vân tắm rửa xong, đi ra từ trong dục dũng, chính là phản ứng dưới thân của y lại mãnh liệt như cũ, dục vọng kia đứng thẳng như cũ.
Nam nhân bảo Nham Vân mau đi vào trong phòng, nhưng Nham Vân liền trực tiếp ôm lấy nam nhân: “A Thúc, giúp ta làm làm, mau mau……..”. Y kéo tay của nam nhân hướng về cái địa phương kia.
Lần thứ hai nam nhân đụng đến thứ nóng rực của Nham Vân, thật nóng, cứng quá………
Hơn nữa hiện tại Nham Vân liền trắng trợn đứng ở trước mặt hắn như vậy, nam nhân biết Nham Vân đang nhẫn nại, Nham Vân chậm rãi cúi đầu, bọt nước mới vừa tắm rửa còn lưu lại từ cổ Nham Vân chậm rãi trượt xuống…………