Yêu Ma Đạo

Chương 272 :

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Cửu Hoàng kéo nam nhân vào phía sau bình phong, cho dù bên ngoài có người đi vào cũng không nhìn tới hai người bọn họ đang làm cái gì, bình phong tinh mỹ thật lớn này chẳng những che chắn bên ngoài của hai người, còn chặn ánh sáng vốn liền mờ nhạt kia.



Sau bình phong, ánh sáng không quá rõ ràng, lại càng có thể khơi mào dục vọng của Cửu Hoàng.



“Cúi người xuống, chậm rãi ngồi xuống”. Cửu Hoàng kéo tay nam nhân, ý bảo nam nhân ngồi xuống.



Nam nhân chậm chạp xoay người, đưa lưng về phía Cửu Hoàng, hắn chậm rãi ngồi ở trên đùi của Cửu Hoàng, hai tay của hắn chống tay vịn của cái ghế, Cửu Hoàng nắm cả thắt lưng của nam nhân, ôm nam nhân vào trong lòng, 1 tay y buông chân của nam nhân ra, 1 tay thuần thục kéo quần của nam nhân xuống, nam nhân lập tức nắm chặt quần của chính mình.



Cửu Hoàng cắn lưng của nam nhân, đáy mắt biếng nhác có chút bất mãn: “Ngươi không nhớ ta sao?. Thanh âm của y lộ ra mùi ***, lưng của nam nhân bị y hôn tới nóng lên………



“Không phải”. Nam nhân chậm chạp buông lỏng tay ra.



Cửu Hoàng cọ rớt quần của nam nhân, y ôm nam nhân tới trên đùi, hạ thân nóng bỏng của hai người dán cùng một chỗ, địa phương lửa nóng kia của y làm nóng chân của nam nhân, nam nhân cảm thấy cả người đều sắp bốc hơi, nóng như vậy, bỏng như vậy, giữa hai người kề sát chặt chẽ như vậy.



Y phục của nam nhân đã tụt xuống tới bên hông, quần đều trượt tới cổ chân rồi, Cửu Hoàng cũng là y phục lộn xộn ôm nam nhân, trong ngực trần trụi của y gắt gao kề sát cái lưng bóng loáng kia của nam nhân, hai tay xoa nắn bên trong hai chân của nam nhân, bàn tay xinh đẹp kia duỗi vào vạt áo của y phục nam nhân, y phục kia che lại động tác của y.



Toàn thân của nam nhân đều đang căng cứng, hai tay của hắn nắm tay ghế, cùng với động tác càng lúc cang nhanh của Cửu Hoàng, đầu lưỡi nóng ướt của Cửu Hoàng trượt trên da thịt của hắn………



Cửu Hoàng hôn cánh tay của nam nhân, nam nhân nghiêng đầu, cúi đầu, cảm nhận hết thảy Cửu Hoàng gây cho hắn, cảm giác sự vỗ về chơi đùa của Cửu Hoàng, cảm giác xúc cảm của đầu lưỡi nóng ướt của Cửu Hoàng………



Nam nhân thật lâu không có làm, hắn căn bản là không thể dung nạp (cất chứa, chứa đựng, tiếp nhận) Cửu Hoàng, sau khi thử mấy lần thì Cửu Hoàng bắt đầu dùng ngón tay yêu thương nam nhân, làm cho toàn thân tâm (thể xác + tinh thần) của nam nhân thả lỏng.



“Ta vẫn thật không nghĩ tới, ngươi thế nhưng ở tại trong trấn nhỏ của phương Bắc, làm tiểu nhị của tửu lâu”. Cửu Hoàng biếng nhác nằm ở trên ghế, y để nam nhân cả người mềm nhũn nằm ở trên người của y, địa phương bí ẩn dưới thân của hai người bị vạt áo của nam nhân che hờ……..



“Ta là tới làm thay”. Nam nhân thấp giọng giải thích, cả người hắn như nhũn ra nghiêng đầu, đôi môi bất thiên bất ỷ (vô tư, trung lập) dán lên chóp mũi trắng nõn kia của Cửu Hoàng, hơi nóng bên môi của hắn làm cho Cửu Hoàng sửng sốt.



“Mới một năm không gặp ngươi mà thôi, ngươi trở nên càng ngày càng mẫn cảm”. Cửu Hoàng ngẩng đầu lên, ngậm môi dưới của nam nhân, ngón tay y đang không ngừng đè ép, xâm nhập.



Một năm mà thôi……….



Một năm đối Cửu Hoàng mà nói, nói dài cũng không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn lắm.



Nhưng là đối nam nhân mà nói cũng rất dài, tuổi thọ của phàm nhân căn bản là không thể so sánh cùng Cửu Hoàng, tuy rằng một năm này Cửu Hoàng nơi nơi tìm nam nhân, nhưng là ở nơi này tìm được nam nhân, khiến cho y có chút bất ngờ, y mới đầu căn bản là không dám xác định, cho nên để các nữ nhân này trước hỏi thử nguyên quán cùng nam nhân từ đâu tới.



Y biết nam nhân thành thật, không nghĩ tới nam nhân thật đúng là từ đầu chí cuối nói, y đương nhiên là phi thường hài lòng, xem trang phục cùng phản ứng của nam nhân thì Cửu Hoàng có thể xác định là chính mình tìm được nam nhân đầu tiên.



Cửu Hoàng cũng không định nói việc này với những người khác, y hỏi nam nhân, nam nhân cũng tỏ vẻ vẫn là tạm thời đừng nói ra thì tốt hơn, nam nhân còn có việc chưa làm xong ở phương Bắc này.



Sau khi làm xong thì lại tự quay về Biên thành.



“Nơi này là tửu lâu, ngươi đừng không tiết chế như vậy, nếu có người đi lên thấy như thế này, kia không tốt đối với thanh danh ngươi”. Nam nhân cũng biết thế lực của Cửu Hoàng ở phương Bắc rất lớn, nếu bị người khác biết, Cửu gia cùng tiểu nhị tửu lâu tại nhã gian làm loạn, việc này sẽ tổn hại tới danh dự.



“Ngươi vẫn là một chút cũng không thay đổi, suy nghĩ cho ta như vậy, ta như thế nào cam lòng để nam nhân khác nhìn thân thể của ngươi, ta sẽ ghen”. Cửu Hoàng biếng nhác ôm sát nam nhân, để nam nhân hắn trên người của y, y nghiêng đầu chậm rãi hôn hôn hai má ướt mồ hôi của nam nhân, “Hôm nay ta cũng uống rất nhiều rượu tráng dương, khẳng định sẽ lợi hại hơn so với lần trước”.



“……..”




“Nhị Cẩu tử, ngươi tỉnh tỉnh”. Nam nhân vỗ mặt của Nham Vân.



Sắc mặt Nham Vân trắng bệch, chậm rãi mở hai mắt, vô lực nhìn chăm chú vào nam nhân: “A Thúc, ta rất chóng mặt, đầu rất đau”. Y giơ tay ôm lấy thắt lưng của nam nhân, rất khó chịu……..



Nam nhân để Nham Vân cúi đầu gối lên trên đùi của hắn, hô hấp phỏng người của Nham Vân phun ở trên bụng của hắn, hắn mẫn cảm giật giật thân thể, Nham Vân lại đột nhiên cúi đầu chôn vào giữa hai chân của hắn, há mồm liền nhẹ nhàng cắn hắn 1 cái.



“A Thúc, thật là hư hỏng”. Giọng Nham Vân mang theo nghẹn ngào, nhìn phía nam nhân, tựa hồ đang oán giận nam nhân vừa rồi mặc kệ y, bộ dáng rất thương tâm làm cho trong lòng nam nhân run rẩy.



Nam nhân bị Nham Vân cắn tới có phản ứng, xúc cảm không nặng không nhẹ kia, cùng hơi thở nóng như lửa kia, làm cho hai chân của hắn run rẩy, hơn nữa Nham Vân một bộ biểu tình sắp khóc nhìn chăm chú vào hắn.



Giống như bị ủy khuất vô cùng……..



Nam nhân kéo chăn đắp ở trên người chính mình, không cho Nham Vân nhận thấy được phản ứng của hắn, nước mắt của Nham Vân rơi ở trên đùi của hắn, thấm qua quần của hắn, kích thích da thịt của hắn………



“Nhị Cẩu tử, ngươi làm sao vậy?”. Tay của nam nhân để ở trên sườn mặt nóng bỏng của Nham Vân, hắn cảm thấy tình huống của Nham Vân thật không tốt, độ nóng kia đã vượt mức bình thường.



Nham vân nói với nam nhân, hôm nay thời điểm du hồ rơi vào trong nước, rồi sau đó thời điểm buổi tối Liễu Phong rời đi, y vẫn tốt, thời điểm đang chờ nam nhân, càng lo lắng thì lại càng đau đầu.



Nham Vân sợ hãi a Thúc không trở lại: “A Thúc, đêm nay ngươi đi đâu? Ta rất lo lắng……..?”. Y nhịn xuống cơn đau đầu của chính mình, nhìn nam nhân, hỏi nam nhân.



Nham Vân lo lắng a Thúc không trở lại. Không cần y.



Nham Vân ôm thắt lưng của nam nhân, thần chí không rõ gọi “a Thúc a Thúc”, làm cho nam nhân rơi vào hỗn loạn, nam nhân cúi đầu thần sắc phức tạp nhìn về phía Nham Vân.



Nham Vân giơ tay đụng tới giữa hai chân của nam nhân, phát hiện nơi đó của nam nhân có phản ứng, y giật chăn trong tay của nam nhân ra, cúi đầu chôn ở giữa hai chân của nam nhân, cách quần ngậm địa phương có phản ứng của nam nhân……..



Nam nhân đột nhiên hút không khí.



Động tác bất thình lình của Nham Vân, làm cho nam nhân đẩy cũng đẩy không ra, lại không thích hợp ôm chặt Nham Vân: “Nhị Cẩu tử, ngươi làm cái gì, a Thúc không cần ngươi làm như vậy”.



Nam nhân giơ tay đẩy mặt của Nham vân ra, Nham Vân nhẹ nhàng cắn cắn thứ ngậm trong miệng, nam nhân lập tức liền nhũn chân không dám động, hắn chỉ có thể nhìn chằm chằm Nham Vân phun ra nuốt vào.



Tuy rằng là cách nội sam, nhưng cảm giác lại mãnh liệt như cũ, độ ấm của miệng Nham Vân dị thường cao, có lẽ là bởi vì Nham Vân đang phát sốt, nhiệt độ cơ thể kia khác với bình thường.



“Nhị Cẩu tử……..”. Thanh âm của nam nhân đều run rẩy, bị phun ra nuốt vào tới ngay cả bên hông đều tê dại, hắn chỉ có thể một bàn tay đỡ sau gáy của của Nham Vân, một bàn tay nắm chặt chăn.



Nham Vân bị bệnh, căn bản là không có khí lực gì, nhưng y vẫn đang cố gắng thỏa mãn thứ cực nóng của nam nhân, y giơ tay giữ chặt thắt lưng của nam nhân, thả lỏng môi của chính mình ra, ngẩng đầu để cằm ở ngực của nam nhân, làm cho dục vọng của nam nhân không chiếm được phát tiết, để bên hông của y, y vô lực nhìn nam nhân………



Hô hấp của nam nhân đều đang run rẩy, bởi vì hắn cảm thấy được ánh mắt của Nham Vân nhìn hắn, trở nên càng ngày càng phức tạp.



Nham Vân chớp chớp đôi mắt, nước mắt chảy xuống từ 2 má, rơi xuống ngực của nam nhân, thương tâm nhìn chăm chú vào nam nhân: “A Thúc, trên người ngươi có hương vị của người khác”.



Nước mắt của Nham Vân nóng tới nam nhân thở không nổi………