Yêu Ma Đạo

Chương 287 :

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Ánh mắt say đắm của hai người thong thả di chuyển trên mặt lẫn nhau, cho tới khi nam nhân nhắm mắt lại, tựa đầu chậm rãi kề lên đầu của Phật Hàng, tâm niệm hai người nháy mắt cấp chuyển.



Hai tay của Phật Hàng chặn lưng của nam nhân, trong lòng bàn tay hiện ra Tu La ấn……..



Phù văn theo trong miệng Phật Hàng niệm tụng từ tốn rót vào ngực của nam nhân.



Nam nhân lại là hai tay đan xen ở phía sau của Phật Hàng, thủ pháp ở đầu ngón tay theo chú văn trên không trung của hắn mà biến ảo, chú văn màu xanh cùng chú văn màu đen dây dưa cùng một chỗ………



Một trận sương mù thổi tới, mượn hơi bóng đêm nồng đậm……..



Thanh mang kia cùng hắc diễm kia đan xen quấn quanh, chú âm quấn quanh bốn phía nháy mắt hiện lên ở ngực của Phật Hàng, phù văn màu vàng được viết đầy chính khí, linh khí kia ngưng kết thành phù văn lưu chuyển ở nội tâm Phật Hàng.



Nam nhân ngưng thần tĩnh khí. Hắn cảm giác được Phật Hàng đang thi triển loạn hồn thuật với hắn, chú văn kia xâm nhập thân thể hắn, hắn trợn mắt chỉ là nhẹ nhàng giật giật môi, loạn hồn kia liền bị hắn chấn phá……..



Cổ khí tức ô trọc kia thoát ra từ lưng hắn, khóe miệng Phật Hàng tràn ra tơ máu nhàn nhạt, hai tay hắn ôm sát Phật Hàng, liên tiếp vẽ phù văn lên người Phật Hàng, khiến cho Phật Hàng cứng đờ ở tại chỗ.



Mi tâm của nam nhân có linh quang lập lòe……..



“Buông ngô ra”, Phật Hàng quát khẽ.



Nam nhân lại không buông tay ra.



Nam nhân từ hư không vẽ ra ngũ linh chú phù, liên tiếp chui vào ngực của Phật Hàng, quang mang vô sắc kia lưu chuyển ở ngực, có thể thấy rõ được phù văn làm cho Phật Hàng bất mãn nhăn mi lại……..



Khóe miệng Phật Hàng tràn ra máu tươi nhỏ xuống trên người của nam nhân, nam nhân cảm giác được huyết tinh kia dính dấp, ngũ linh phù ấn lưu chuyển khắc ở phía sau lưng Phật Hàng, khống chế ma tính của Phật Hàng……..



Nam nhân từ từ mở mắt ra, nhìn đến Phật Hàng nhắm mắt, nhưng cảm giác được ma khí trên người của Phật Hàng đang không ngừng khuếch tán……



“Ngươi ngừng đi, đừng niệm nữa”. Nam nhân quát lớn Phật Hàng.



Phật ma chi âm bao la kia làm cho nam nhân tâm hoảng ý loạn (lòng dạ rối bời), tâm thần bấn loạn, cắt đứt chính niệm của hắn, Phật Hàng đột nhiên xoay người, áp nam nhân tại trên cây, trong lòng của nam nhân bối rối………



Tâm thần của hắn bị xáo trộn, phù văn sau người Phật Hàng nháy mắt bay ra, chính khí bị ma khí quấy nhiễu, khóe môi Phật Hàng vương tơ máu, sau khi linh trận của nam nhân bị phá thì Phật Hàng mới mở mắt ra.
Nam nhân cầm y phục của Nham Vân ném ở bên giường, cầm khăn lau cho Nham Vân, lau thân thể cho Nham Vân xong, còn lau tóc cho Nham Vân, đêm nay nam nhân sắp mệt chết rồi, hắn mới vừa nằm xuống liền có chút mệt lả.



Nham Vân đã trở về, nam nhân cuối cùng coi như yên tâm.



Ngốc tử này………



Liền chỉ biết a Thúc, a Thúc, còn đang nắm chặt hắn không chịu buông tay, bởi vì Nham Vân không ngừng run rẩy, nam nhân không thể làm gì khác hơn là nằm ở trên giường, cả người Nham Vân đều chui vào trong lòng nam nhân.



Nam nhân dứt khoát ôm chăn đệm thật dày tới, thân thể Nham Vân không ngừng run rẩy, hắn cảm giác được Nham Vân càng lúc càng ôm chặt hắn, còn bắt đầu động thủ xốc áo của hắn lên………



Nham Vân nghiêng người ôm nam nhân, chóp mũi y để ở gò má của nam nhân: “A Thúc, ta lạnh quá, sưởi ấm cho ta đi……..”. Đôi môi lạnh lẽo của y dán nóng lên gò má phát nóng của nam nhân………



Lông mi nam nhân run lên.



Xương quai xanh có mồ hôi chảy xuống………



Hắn lập tức cũng cảm giác được Nham Vân dùng cả hai tay vén áo của hắn lên, bàn tay lạnh lẽo lướt qua da thịt của hắn, xúc cảm yếu ớt lại kích động thân thể nhạy cảm của nam nhân………



“Nham Vân…….”. Nam nhân cảm giác được thân thể trần trụi của Nham Vân dán qua, đáy mắt bình tĩnh của hắn lộ ra mệt mỏi cùng bất đắc dĩ, đêm nay hắn mệt mỏi tới nhanh hỏng mất, hắn hắn không muốn cử động nữa……..



Nghe được nam nhân gọi y là “Nham Vân…….” thì Nham Vân sửng sốt một chút.



Nham Vân chậm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chằm đôi mắt ướt át của nam nhân, y phục nam nhân đã vén lên, điểm nhỏ bóng loáng nhô lên ở bộ ngực chắc nịch kia cũng như có như không ở bên ngoài chăn bông……..



Trong ánh sáng u ám.



Da thịt màu mật ong của nam nhân phơi bày ở bên ngoài, hiện lên quang mang ái muội lại mê người………



Ngay cả Nham Vân………



Cũng nhìn tới choáng váng………..