Yêu Ma Đạo

Chương 296 :

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Mẫu Đơn duỗi tay qua, nghĩ muốn kéo nam nhân: “Tích gia…….”. Nàng mới vừa giơ tay qua, đã bị Mạt Đồng trực tiếp hất bay, nữ nhân kia cũng không dám lại động.



Mạt Đồng cúi đầu giúp nam nhân mặc tốt y sam, bảo nam nhân xuống giường, nam nhân cũng vô cùng nghe lời đứng lên, Mạt Đồng ném một túi bạc lớn ở trên giường, bảo 2 yêu tinh kia chơi đùa thỏa sức, y liền trực tiếp xuống giường túm nam nhân, liền trực tiếp đi ra khỏi thanh lâu.



Bây giờ là đêm khuya, Mạt Đồng đưa nam nhân tới đại trạch viện y mua ở hoa phố, nam nhân không đi, y liền ôm cả người nam nhân, mang nam nhân vào cửa.



Nam nhân vừa vào liền ngửi được hương rượu thoang thoảng, trong phủ đệ của Mạt Đồng, hậu viện đều là hồ rượu nóng lớn lớn nhỏ nhỏ, trên hồ rượu đều lượn lờ sương mù, trong phủ Mạt Đồng thế nhưng còn có không ít hạ nhân.



Chuẩn bị y sam tắm rửa cho Mạt Đồng, thụy bào (áo ngủ), còn có dạ thiện (cơm tối), trên người nam nhân có mùi son phấn, hắn nhận lấy thụy bào tắm rửa tỳ nữ trong phủ đưa tới, liền nói tiếng cám ơn.



“Không phải ngươi nói chỉ là cùng ngươi uống chút rượu sao?”. Nam nhân buông thụy bào trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Mạt Đồng bên cạnh đang đi tới ôm hắn, hắn rất nhanh liền cảm giác được vạt áo bị cởi ra, y sam cũng bị cởi ra, Mạt Đồng trực tiếp bế nam nhân vào trong hồ rượu, mùi rượu thoang thoảng cùng nước ấm ôn hòa thực thích hợp ngâm tắm, không quá kích thích làn da.



“Tới đều tới rồi, bồi ta ngâm 1 lát, có sao đâu chứ”. Hai tay của Mạt Đồng ái muội di chuyển trên thân thể bóng loáng của nam nhân, y ôm cả người nam nhân ngâm mình ở trong ao, cầm khăn mặt rửa sạch mùi son phấn của nữ nhân lưu lại trên người nam nhân, nam nhân cũng im lặng, nhắm hai mắt “hưởng thụ” hầu hạ của Mạt Đồng.



“Ân”. Nam nhân bình tĩnh gật đầu, liền nhắm mắt, tựa vào bờ ao nghỉ ngơi, hắn cũng không thích mùi son phấn, hơi nước kia làm dung nhan hắn hồng hào.



Mạt Đồng liền ôm nam nhân, tóc đen buông ở trong nước, theo động tác y lau người cho nam nhân mà mặt nước khẽ xao động, nhìn đến nam nhân bình tĩnh như vậy thì trong lòng y bực tức.



Nhưng lại không thể phát tác.



Nam nhân liền cảm giác được 1 đôi môi mềm mại dán tại bên tai của hắn, thanh âm kia mang theo một chút bất đắc dĩ, thỏa hiệp nói: “Ngươi thắng”. Thanh âm của y rất nhỏ, gần như nghe không thấy.



Nam nhân nhắm mắt, cũng không biết có nghe hay không nghe thấy, Mạt Đồng cũng ngậm miệng không thèm nói (nhắc) lại, y đang suy ngẫm vì quyết định sai lầm của đêm nay, y rõ ràng là muốn nam nhân phải vì y ôm ôm nữ nhân mà ghen, tới lúc đó nam nhân khẳng định sẽ ngăn cản y, sẽ lôi kéo y, sẽ ôm y nói “Đừng”, lại hoặc là nam nhân trực tiếp tức giận rời khỏi, y liền có thể đuổi theo ra, yêu thương nam nhân thật tốt cả 1 đêm, ý tưởng hư hỏng nhất là làm nam nhân khóc, an ủi an ủi nam nhân thật tốt, muốn nam nhân biết tầm quan trọng của y.



Nhưng mà lại lộng xảo thành chuyên*, tự làm khó mình, thật sự là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo………..



*Lộng xảo thành chuyên: biến khéo thành vụng, lợn lành chữa thành lợn què.



“Ngươi đang ngủ?”. Mạt Đồng thấp giọng hỏi nam nhân, tóc đen của y dính vào trên da thịt màu mật ong của nam nhân, tóc mai của y có chút ướt át, nghe được nam nhân có chút buồn ngủ nồng đậm “ân” 1 tiếng, y liền nghiêng đầu, dùng đôi môi như có như không chạm vào mặt của nam nhân, y ôm nam nhân ngửi ngửi cổ của nam nhân, “Tích thúc, ngươi ngâm tới thật thơm, thật là dễ ngửi”.



Trên người nam nhân đều thoang thoảng mùi rượu hoa quế, đêm nay hắn mệt mỏi, hắn từ từ nhắm hai mắt nghỉ ngơi, nhưng không ngủ, Mạt Đồng nhìn nam nhân 1 lát, y cúi đầu ngậm lấy cánh tay bị hơi nước ướt át của nam nhân, chậm rãi mút, lúc này nam nhân liền mở mắt ra, nghiêng đầu, rủ mắt, nhìn về phía người đang nghiêng đầu liếm hôn cánh tay của hắn……….



Nam nhân giơ tay chậm rãi đẩy mặt của Mạt Đồng ra: “Ngươi làm cái gì vậy, ngươi khiến ta rất ngứa, không có biện pháp nghỉ ngơi”. Môi của hắn bị hơi nước làm ướt, trong sương mù mênh mông ngay cả tầm mắt đều trở nên có chút mê ly.




Mạt Đồng ôm nam nhân, nâng cái đầu cúi xuống của nam nhân lên, cảm giác được hơi thở nóng bỏng của nam nhân phả trên môi của y: “Đương nhiên được, đừng nói là cho ngươi mượn phòng nghỉ ngơi, ngươi ngủ trên người ta cũng không có vấn đề gì”.



Mạt Đồng đứng lên, dẫn nam nhân đi hướng phòng, phủ y rất lớn, đi thật lâu còn chưa tới, ánh sáng bốn phía thực hôn ám, càng đi càng tối, đi đến cuối cùng thì cơ bản không có đèn ***g.



Mạt Đồng đi ở phía trước, nam nhân đi theo bên người y.



Uống nhều rượu mạnh như vậy, Mạt Đồng vẫn không sao, nhưng nam nhân thì khác, hắn có chút say rồi, hơi thở rất nóng, ngay cả đi đường cũng có chút liêu xiêu. Trên hành lang thật dài này không có đèn, mang máng có thể thấy rõ hoa mẫu đơn nở xinh đẹp trong đình viện.



“Còn bao lâu nữa”.



“Ngay tại phía trước”.



Mạt Đồng chỉ lầu các tinh xảo ở phía trước, hai người đi lên cầu vòm loại nhỏ trước lầu các, dưới cầu là tiếng nước chảy ào ào, ban đêm còn có côn trùng bay trong bụi hoa……….



Rõ ràng lầu các ngay tại phía trước, nhưng mà nam nhân đi không nỗi nữa rồi, chân cùng thắt lưng của hắn đều nhũn, hắn cực kỳ mệt, ngay cả hô hấp cũng bất ổn, hắn dùng tay chống thành cầu bằng đá trên cầu vòm, chậm rãi ngồi ở trên cầu.



Trán của hắn đổ mồ hôi, y sam cũng bị mồ hôi thấm ướt, “Mạt Đồng, ta đi không nổi………”. Liền ngay cả thanh âm của hắn cũng như nhũn ra, hắn thở phì phò, thực vô lực………



Mạt Đồng nhìn đến nam nhân vô lực ngồi ở chỗ kia, y sam của nam nhân bị mồ hôi làm ướt, vốn liền trong suốt, có vẻ càng thêm trong suốt, ánh sáng bốn phía thực hôn ám, khiến cho đôi mắt say lờ đờ của nam nhân nhìn qua càng thêm mê ly, nam nhân tựa vào nơi đó thở dốc, ngực phập phập phồng phồng, mồ hôi theo ngực của nam nhân chậm rãi chảy xuống……..



Nam nhân giơ tay lau mồ hôi trên người, động tác vô lực của hắn rơi ở trong mắt Mạt Đồng, liền giống như giống như nam nhân đang tự vuốt ve thân thể mẫn cảm của mình, thật sự là có một phen phong tình khác.



“Muốn ta ôm ngươi đi vào hay không?”. Mạt Đồng đi lên phía trước, ôm lưng của nam nhân, y đụng đến mồi hôi đổ rất nhiều trên người nam nhân, xúc cảm kia khá tốt, hai tay của y ái muội di chuyển trên người của nam nhân, thấy nam nhân không trả lời, y cúi đầu, con ngươi đen như mực gắt gao nhìn chằm chằm đôi môi phát nóng của nam nhân, “Ân? Muốn không?”.



Tiếng hỏi ái muội của y, lọt vào trong tai từ lâu hỗn loạn của nam nhân.



Hô hấp nóng bỏng của nam nhân rõ rệt phả trên ngực của Mạt Đồng, nhìn đến nam nhân bởi vì rất “bổ” mà có chút nói không nên lời, y nâng cằm nam nhân lên, đem môi tiến đến bên môi của nam nhân, y híp mắt lại, động động môi, thấp giọng nói: “Ngươi rất hợp khẩu vị của ta………”.



Giây tiếp theo.



Nam nhân liền cảm giác được hơi thở của Mạt Đồng càng thêm áp sát……..