Yêu Ma Đạo

Chương 299 :

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Sau khi nam nhân lau mặt cho Nham Vân thì mặt của Nham Vân trở nên sạch sẽ rất nhiều, chỉ là khối bớt tím kia vẫn tồn tại như cũ, làm cho Nham Vân thoạt nhìn không có sáng chói như trước kia.



Nam nhân bê chậu nước đi, bảo Nham Vân đi theo hắn đi ra ngoài.



Nham Vân liền đứng ở cạnh cửa, quy củ đứng ở nơi đó không hề nhúc nhích, nhìn nam nhân hất nước đi, nhìn nam nhân đội mưa dời dục dũng (thùng tắm)từ bên ngoài tới dưới mái hiên……..



Còn nhìn thấy nam nhân nấu nước nóng, đổ nước nóng vào trong mộc dũng…….



Nhìn đến nam nhân đang bận rộn vì y thì y cũng không dám đi tới quấy rầy, đành phải đứng.



Sau khi nam nhân bận rộn xong thì cả người đổ mồ hôi, nhìn thấy Nham Vân quy củ đứng ở bên cạnh thì hắn ngoắc Nham Vân: “Lại đây, tắm rửa”. Thấy Nham Vân ngẩn ngơ thì hắn trực tiếp đi qua, kéo Nham Vân tới mép dục dũng, cởi y sam cho Nham Vân, bảo Nham Vân ngồi vào trong dục dũng.



“A Thúc, y sam của ta rơi trên đất rồi”. Hai tay Nham Vân nắm mép dục dũng, đầy mong chờ nhìn nam nhân, nhìn đến nam nhân dùng vải lau mặt của y, y cũng ngoan ngoãn không nhúc nhích.



Nam nhân cúi người xuống, tựa vào thành dục dũng, cầm vải lau, chà chà bả vai của Nham Vân, “Không sao, y sam cùng giày đều rách rồi, không cần nữa, lát nữa lấy cái mới cho ngươi”. Liễu Phong mua y sam cho Nham Vân đều đặt ở trong ngăn tủ, lần này Nham Vân cùng Liễu Phong trở về Thanh Sơn thì ngay cả hành lý đều không có mang đi, hơn nữa Hỏa Nhận cũng ngoan ngoãn nằm ở dưới giường.



Nham Vân nhìn nam nhân, không nói chuyện, im lặng lại nghe lời, tùy ý nam nhân lau thân thể cho y, nhìn đến y sam nam nhân đều bị ướt, y mấy lần nghĩ muốn nhắc nam nhân, nhưng mà đều không có cơ hội.



“Ngươi không ngủ mấy ngày rồi?”. Nam nhân phát hiện hai tròng mắt của Nham Vân có chút ửng đỏ, hơn nữa ánh mắt thực mỏi mệt, hắn nâng cằm của Nham Vân lên, làm cho Nham Vân ngẩng đầu nhìn hắn, hắn cầm vải lau, cẩn thận lau cổ của Nham Vân.



“Hai ngày…….”. Nham Vân nhìn nam nhân, thành thật trả lời, “A Thúc, y sam ngươi ướt rồi…….”. Ngón tay y bò lên nút thắt nội sam của nam nhân, càng nói càng nhỏ giọng……..



“Tắm rửa xong liền đi ngủ 1 giấc, ngày mai a Thúc mua hồ lô đường cho ngươi”. Nam nhân một bên chà lưng cho Nham Vân, một bên an ủi Nham Vân, nhìn đến Nham Vân gục đầu xuống, hắn nhẹ nhàng nâng cằm của Nham Vân lên, “Làm sao vậy? Không thích hồ lô đường?”.



“Ta thích”. Nham Vân sốt ruột ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân, y không phải không thích, y cảm thấy a Thúc thật tốt, vì thế y liền nói ra suy nghĩ của y: “A Thúc, ngươi đối ta thật tốt”.



Nam nhân cúi đầu nhìn Nham Vân, hắn đỡ cái đầu của Nham Vân, ngón cái nhẹ nhàng cọ xát bớt tím trên mặt Nham Vân: “Ngày mai cũng đừng đi ra ngoài, ngoan ngoãn ở nhà đợi, cũng không được đi trêu chọc người ở phòng sau”.



Nham Vân ngoan ngoãn gật đầu, y suy nghĩ 1 chút lại hỏi: “A Thúc, Liễu Phong đâu?”.



Nam nhân ngừng động tác trên tay lại, hắn trầm mặc nhìn Nham Vân, nhìn đến ánh mắt nghi hoặc của Nham Vân thì hắn liền biết Nham Vân rất muốn biết được đáp án, hắn lau lau ngón tay cho Nham Vân, liền không nhìn Nham Vân: “Gần đây Liễu Phong rất bận rộn, y về Thanh Sơn làm việc trước, chờ hết bận liền trở về gặp ngươi, về sau còn có thể mang ngươi đi Thanh Sơn chơi, ngươi không cần sốt ruột”.



“A Thúc, ta không muốn đi”. Nham Vân đột nhiên giơ tay ôm lấy thắt lưng của nam nhân, ở thời điểm nam nhân còn chưa phản ứng lại thì nam nhân bị trực tiếp ôm vào trong dục dũng, giầy của nam nhân cũng rơi ở cạnh dục dũng, y sam toàn bộ bị nước thấm ướt……..
“A Thúc, tên Vân kia thật quá đáng, thế nhưng đối sư phụ y như vậy”.



Nham Vân túm chăn, có chút không thoải mái nhúc nhích, y nghiêng người ôm chặt nam nhân, nhìn thấy vẻ mặt nam nhân bình tĩnh, hai tròng mắt của y có chút thương tâm ửng đỏ.



Nam nhân tiếp tục kể, cho tới khi Nham Vân ngủ, hắn mới ngừng nói, nhìn đến Nham Vân ngủ say, nhìn vết bớt trên mặt trên mặt của Nham Vân, tâm tình của hắn có chút phức tạp, 2 đồ đệ của hắn, 1 người thanh cao, 1 người tự phụ, đều là hắn dạy không tốt…….



Hắn hy vọng lần này, hắn có thể dayh tốt “Nhị Cẩu”, cảm giác trong lúc ngủ mơ Nham Vân ôm chặt hắn, tay hắn phủ lên trên gương mặt của Nham Vân, có run rẩy rất nhỏ.



Cả 1 buổi tối, miệng Nham Vân đều lẩm bẩm nói mớ.



“A Thúc, hồ lô đường ăn rất ngon…….”.



“……”



“A Thúc, giặt y phục thật sạch sẽ, mặc thật thoải mái, thiệt nhiều cô nương nhìn ta, thật là cao hứng…….”.



“……”



“Ta muốn a Thúc làm [tức phụ] ta……”.



“…….”



“A Thúc, nóng quá, thật mềm mại, thơm quá…….”. Nham Vân ôm nam nhân, hơi thở thở ra đều đã ươn ướt bờ ngực của nam nhân, nam nhân cũng không đẩy Nham Vân ra, chỉ là nhìn Nham Vân.



Ngoài cửa sổ mưa không ngừng, trog lòng nam nhân lại dị thường bình tĩnh, mặt của hắn tựa vào cái trán của Nham Vân, ánh mắt dừng ở trên đôi tay của Nham Vân đang ôm bên hông hắn…….



“Thật sự là cái ngốc tử…….”. Nam nhân thấp giọng độc thoại, khóe môi của hắn dán tại cái trán của Nham Vân, vết bớt dài trên mặt của Nham Vân trong bóng đêm có màu rất đậm………



Che đi phong thái của Nham Vân…….



Notes: Ngốc tử Nham Vân kute quá đi à, ước gì anh cứ kute mãi như zầy nhỉ thì Tích thúc sẽ rất hạnh phúc (^-^)