Yêu Ma Đạo

Chương 302 :

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


Hai chân của nam nhân rộng mở, hắn nghiêng đầu, hơi thở có chút hổn hển…….



Một bàn tay Xích Luyện chống tại sườn thắt lưng của nam nhân, một bàn tay đỡ chân của nam nhân, y cúi đầu, một bên dùng miệng đút nam nhân ăn hồ lô đường, một bên xoa chân của nam nhân, chậm rãi đĩnh động phần eo, theo phản ứng nhíu mày cùng thở dốc của nam nhân, chậm rãi đi vào bên trong nóng ướt của nam nhân, vừa chặt lại nóng, mềm mại lại dẻo dai.



Đường nét tấm lưng của Xích Luyện rất đẹp, y sam màu đỏ kia tôn lên màu da của y càng thêm trắng nõn, hai tay của nam nhân nắm y sam dưới người, hắn cảm giác được động tác thong thả của Xích Luyện…….. Thực dày vò người ta. Nhưng mà thực mê người.



Hơi nước 4 phía theo gió thong thả di chuyển, hai người dây dưa ái muội tại trong sương mù mờ mịt, nam nhân ngửa cổ nghiêng đầu, nhận hôn sâu của Xích Luyện, thân thể của hắn theo động tác xâm nhập của Xích Luyện mà thong thả di chuyển lên cao xuống thấp, Xích Luyện cắn nát từng quả từng quả hồ lô đường đút cho nam nhân………



“Mùi vị như thế nào?”. Xích Luyện cúi người xuống, ngón tay gỡ sợi tóc dính vào trên mặt nam nhân ra, “Ngon hay không ngon, ngọt hay không ngọt?”.



Ngọt thì ngọt, nhưng mà trong sơn tra cũng có vị chua……… “Có chút chua”. Đôi môi của nam nhân nhiễm sắc trạch (màu sắc) xinh đẹp, làm choXích Luyện nhịn không được vươn lưỡi rắn nhẹ nhàng cọ xát môi của nam nhân, chỉ có nam nhân không sợ y……..



“Mùi vị kia ngon không?”. Xích Luyện dán tại bên môi của nam nhân, đầu lưỡi nhẹ nhàng vói vào trong miệng của nam nhân, đối chọi đầu lưỡi ướt mềm của nam nhân, ái muội hoạt động. Y đĩnh động phần eo, càng ngày càng sâu…….. “Ân”.



Nam nhân tại dưới đỉnh động thong thả của Xích Luyện, thong thả di chuyển lên lên xuống xuống, ngón tay hắn chặt y sam dưới người, hắn nghiêm túc nhìn chăm chú vào Xích Luyện, nhìn mỗi một cái thần tình của Xích Luyện, ánh mắt hai người dây dưa cùng một chỗ, hai tay của Xích Luyện ôm lấy đầu của nam nhân, cố định đầu của nam nhân, y dùng đầu lưỡi đút viên hồ lô đường cuối cùng vào trong miệng của nam nhân…….



“Tự mình nhai”. Xích Luyện hôn 1 chút môi của nam nhân, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve cái trán của nam nhân, lau mồ hôi tinh mịn tràn ra thái dương của nam nhân, “Chậm rãi nhai, nhai nát lại đút ta”.



Nam nhân nhìn Xích Luyện, động tác rất chậm nhai nát hồ lô đường, rất nhanh Xích Luyện liền cúi đầu, hôn ngược lại đôi môi của nam nhân, trằn trọc xâm nhập ướt át hôn.



Xích Luyện rủ mắt, lông mi che dấu thần sắc của đáy mắt, con ngươi bình tĩnh của nam nhân dần dần trở nên mê ly, bọn họ là “huynh đệ”, bọn họ là “phu thê”. nhưng bọn họ cũng là “người qua đường” quen thuộc nhất……..




“Mặc kệ ngươi là ai, ta đều thích ngươi”. Xích Luyện giơ tay qua ôm nam nhân, hôn mấy cái ở bên môi nam nhân, mới buông nam nhân ra, nam nhân lại ngồi 1 lát mới đi.



“Còn có gì nữa không?”. Nam nhân muốn nghe Xích Luyện nói thêm một chút, dù sao hắn vẫn cảm thấy Xích Luyện có chuyện chưa nói xong, “Ngươi có tâm sự gì, không ngại nói cho ta biết”. Hắn giơ tay chậm rãi vén mái tóc trước người của Xích Luyện tới phía sau của Xích Luyện.



“Kỳ thật mấy ngày nay ta nghĩ rất rõ ràng rồi, nếu ngươi không tiếp nhận ta, ta cũng sẽ không lại lãng phí thời gian của ngươi, cũng sẽ không lại khiến ngươi khó xử, ta sẽ dựa theo ý nguyện của ngươi mà rời đi, khi đó ta liền thật sự từ bỏ ngươi”. Y nhìn nam nhân, chậm rãi chớp đôi mắt, “Nhưng là nếu thật sự như vậy, nếu là có một ngày ta gặp được Thanh Thiên Tôn thì ta cũng sẽ không cùng y cùng một chỗ”. Xích Luyện chỉ có thể từ bỏ cả 2 người, trở về trời thành thành thật thật làm Thần tôn của y.



Nam nhân nhìn Xích Luyện thật lâu. Nếu hắn là Xích Luyện, có lẽ hắn cũng sẽ dùng loại phương pháp này, nam nhân nhặt họa quyển bên người lên, đưa tới tay của Xích Luyện: “Thời điểm nhớ ta, liền nhìn xem”.



“Ân”.



“Ngươi chờ ta, được không?”. Nam nhân nhìn Xích Luyện.



Lông mi của Xích Luyện có chút ẩm ướt, ngước mắt nhìn về phía nam nhân, chậm rãi gật đầu, trong con ngươi u tĩnh kia lộ ra lệ quang chói chói lóa lóa, “Ta vẫn đều đang đợi ngươi”. Y chậm rãi ôm chặt nam nhân, rất nhanh nam nhân liền cảm giác được trước ngực có chút ướt át, hắn an ủi vỗ vỗ bả vai của Xích Luyện.



Nam nhân ôn nhu ôm Xích Luyện, dán tại bên tai Xích Luyện hứa hẹn: “Ngươi chờ ta một thời gian, chúng ta liền cùng nhau về nhà”. Thanh âm thành thục kia của hắn thực ôn hòa, rất nhẹ……. Liền giống như dán tại bên tai Xích Luyện nói với 1 mình y, Xích Luyện cũng gật gật đầu, nam nhân không thấy rõ lắm vẻ mặt của y, nhưng là cảm giác được ngực có chút dấu vết ướt át.



Thời điểm nam nhân đi, Xích Luyện đưa bạc cho nam nhân: “Nhớ rõ phải trả ta”.



“Yên tâm, nhất định trả lại cho ngươi”. Xích Luyện nhìn bóng dáng rời đi của Tích Duyên, lại nhìn nhìn người trong bức tranh, mặc kệ lá quá khứ, hay là hiện tại, nam nhân này, thủy chung cũng không thuộc về một mình y……… Mấy ngày trước y không tìm nam nhân, là lên trời đi tìm đồ, y ở nơi ở Thú hoàng tìm được bức họa của Thanh Thiên Tôn, thời điểm y xem cũng là sửng sốt thật lâu……..