Yêu Ma Đạo

Chương 308 :

Ngày đăng: 00:34 22/04/20


“Trước khi đi tìm ngươi, ta đi miếu Nguyệt lão một chuyến, ta hỏi Nguyệt lão, lão nói nhân duyên của chúng ta liền sớm chú định (định trước) rồi, ngươi không chạy thoát được đâu”. Nham Vân nhìn nam nhân, nhìn chằm chằm con ngươi sóng mắt lưu chuyển của nam nhân, gằn từng tiếng bày tỏ, “Cho nên bây giờ, ngươi hẳn là cho ta 1 cơ hội đối tốt với ngươi, được không?”. Quá khứ không tốt, y có thể tại cuộc sống sau này chậm rãi bù đắp.



“…….”



Nam nhân nhẹ giọng nói nhỏ: “Trong nhà của ta có người”. Hắn có chút khiếp sợ nhìn Nham Vân.



Nhưng Nham Vân lại cho nam nhân đáp án ngoài ý muốn, “Ta không ngại”. Trước khi y tới đây, cũng đã suy nghĩ qua, đều nghĩ tốt rồi.



“Có bốn……”.



Nham Vân trầm mặc, một lát sau y nhìn chằm chằm nam nhân, y nhìn đến nam nhân muốn khóc rồi, y giơ tay nâng cằm của nam nhân lên, khiến con ngươi ửng đỏ của nam nhân nhìn chăm chú vào y, y rất dứt khoát nói thẳng: “Ta đây liền làm người thứ năm”.



“Không có viện tử để ở”. Nam nhân cũng thành thật, thành thành thật thật nói tình hình phân phối viện lạc trong nhà.



“Ta đây liền ở viện tử của ngươi”.



“Không được”.



“Vậy ở viện tử bên cạnh viện tử ngươi, được không?”. Nham Vân lùi một bước thỏa hiệp.



“…….”



“A Thúc…….”. Nham Vân khẩn trương dán lên nam nhân, y nhớ rõ nam nhân chịu không nổi nhất chính là chính mình gọi nam nhân như vậy, y ôm thắt lưng như nhũn ra của nam nhân, hôn một chút đôi môi của nam nhân bởi vì y hôn trước đó mà có chút ửng đỏ, “A Thúc, được không?”.



“……”



Nam nhân nghe được Nham Vân từ trước đến nay đều thực kiêu ngạo ghé vào lỗ tai hắn, nhẹ giọng nói nhỏ: “Van cầu ngươi, đừng rời bỏ ta, không có ngươi, ta không được, a Thúc…….”.



“…….”



“Nếu ngươi không ở bên người ta, ta ăn cơm đều sẽ không có mùi vị”.



“…….”.



“Nếu rời bỏ ta, vậy không có ai lại mua hồ lô đương cho ta”.



“…….”



“Cũng sẽ không có người quan tâm ta như vậy, a Thúc, ta chỉ có ngươi…….”.



Có chút thương tâm.



Có chút tuyệt vọng.



Ngữ khí ổn định lại chơi xấu, lại bắt được tâm của nam nhân rồi………



Nam nhân cảm thấy Nhị Cẩu tử đã trở lại rồi.



Tại dưới Nham Vân không ngừng nhõng nhẽo cường ngạnh quấn quít, cuối cùng nam nhân không nói chuyện, chỉ là nhẹ nhàng chậm rãi chớp mắt một chút, Nham Vân nhìn đến nam nhân chớp mắt, lập tức liền hiểu được ý tứ của nam nhân.



“Ta còn chưa ăn cơm”. Ánh mắt Nham Vân thản nhiên nhìn nam nhân, nhìn đến nam nhân không nói lời nào, y lại nói: “Không phải ngươi đang dùng bữa sao? Ngươi không muốn mời ta đi vào?”.



Nam nhân không lời nào để nói.



Nham Vân đi theo nam nhân đi vào, nhưng mà bốn người khác cũng đều chỉ là liếc mắt nhìn Nham Vân một cái, cũng không nói thêm cái gì, thời điểm nam nhân bảo Trương quản gia thêm cái ghế, Trương quản gia sửng sốt hơn nữa ngày.



“Có vấn đề gì?”. Nham Vân rất thản nhiên nhìn về phía Trương quản gia.



Bộ dáng lạnh lùng thản nhiên kia của Nham Vân làm cho Trương quản gia sợ tới mức lắc đầu.



Lập tức, Nham Vân lại nói với Trương quản gia: “Làm phiền ngươi thay ta đi an bài tốt gian phòng, ta phải ở lại đây lâu”. Y nói với Trương quản gia, nhưng mà lại giống như cố ý nói cho bốn người khác nghe.



Quả nhiên giây tiếp theo.
“Ngô, ngô…….”. Nam nhân nói không nên lời, hắn cảm giác được Cửu Hoàng ôm thắt lưng của hắn, để hắn ngồi ở trên người của Cửu Hoàng hoạt động lên xuống, chủ động phun ra nuốt vào thứ nóng rực của Cửu Hoàng.



“Uống ngon không?”. Đầu lưỡi của Cửu Hoàng rời khỏi đầu lưỡi nóng ướt của nam nhân, con ngươi biếng nhác của y lẳng lặng nhìn chằm chằm đôi môi hé mở của nam nhân, sau khi nghe được nam nhân nói “uống ngon”, liền lại biếng nhác ngậm đầu lưỡi mềm mại của nam nhân……



Ban đêm ngày thứ năm.



Trong góc hoa viên của Trương phủ.



Nam nhân cả người trần trụi bị đặt ở trên cỏ, dưới thân của hắn lót tử bào hoa mỹ của Nham Vân, 3 ngón tay kể cả thứ cực nóng kia của Nham Vân nhất tịnh cùng nhau thật sâu yêu thương nam nhân, nam nhân bị Nham Vân đùa nghịch tới sắp tắt thở, nam nhân bị Nham Vân hoàn toàn kích thích tới, hắn bị đỉnh đến độ không thể ra tiếng.



Ngoại trừ thở dốc…….



Vẫn là thở dốc…….



Nham Vân để nam nhân nghiêng người, y gập chân của nam nhân lại, làm cho chân của nam nhân dán tại ngực, ngón tay y cùng thứ nóng rực qua lại âu yếm thân thể của nam nhân.



Y cúi đầu hôn đùi của nam nhân, long lân trên lưng của y ẩn ẩn hiện lên…….



“Đại Cẩu, mau nói ngươi muốn ta”. Nham Vân thúc giục nam nhân, tần suất yêu thương nam nhân cũng nhanh hơn.



Nam nhân hơi thở nặng nề thấp giọng nói: “Cho…… Cho ta……”. Thanh âm của hắn đang run rẩy, hắn bị Nham Vân khiến cho thần chí không rõ, miệng nói cái gì cũng không biết.



Nham Vân cúi đầu, cạy mở môi của nam nhân ra, hôn lên môi của nam nhân…….



Nam nhân hơi hơi mở đôi môi ra, nghênh đón cái hôn của Nham Vân, đầu lưỡi của nam nhân hơi hơi với vào, đầu lưỡi của hai người nhẹ nhàng ma xát, đôi môi của nam nhân khép kín, nhẹ nhàng mút hôn đầu lưỡi của Nham Vân…….



Đầu lưỡi của hai người đối chọi cùng một chỗ, nhẹ nhàng ma xát, hoạt động qua lại, nóng ướt triền miên giao hòa………



Không đủ.



Không đủ.



Còn muốn, còn nghĩ muốn, còn muốn yêu nhiều thêm một chút ……



Buổi tối Nham Vân mệt mỏi ôm nam nhân trở về trong phòng vuốt ve an ủi 1 phen, cho tới bây giờ Nham Vân cũng không sẽ ôm hắn như vậy, hôn môi hắn như vậy, càng thêm sẽ không làm xong cái loại chuyện này sau đó ôm hắn cùng nhau nghỉ ngơi.



Nham Vân giống như bây giờ ôm hắn, hôn môi hắn, hôn cổ hắn vẫn là lần đầu tiên, mà tay của nam nhân lại là vuốt ve long lân phía sau của Nham Vân.



“Đại Cẩu, thật là chặt, thật là lợi hại”. Nham Vân hôn đôi môi của nam nhân, khích lệ nam nhân, y ôm sát nam nhân, nhìn đến nam nhân lông mi ướt át, y hôn tới thấp ý nơi khóe mắt của nam nhân.



“Đừng gọi bậy”.



Tay của Nham Vân vòng qua chân của nam nhân, xâm nhập nam nhân……..



“Từ bỏ”. Một tay nam nhân bấu bả vai của Nham Vân, 1 tay để tại bụng của Nham Vân, hắn sờ soạng cơ bụng của Nham Vân, cảm giác được nụ hôn của Nham Vân dừng ở bên môi của hắn, hắn có chút bất đắc dĩ nhìn Nham Vân, “Hôm nay ngươi đều làm rất nhiều lần rồi”. Theo ngón tay của Nham Vân xâm nhập, rên rỉ lập tức liền ngậm ở miệng của nam nhân.



Nham Vân nhìn nam nhân 1 lát, trong con ngươi lãnh đạm của y lộ ra vài phần thần sắc sâu thẳm, y lẳng lặng nhìn nam nhân, thản nhiên nói: “A Thúc, đêm nay muốn cho ngươi thích tới khóc luôn”. Y đè thấp thanh âm khẽ cười.



Đáy mắt bình tĩnh của nam nhân có chút xao động, sau đó cả một đêm, hắn cảm giác được Nham Vân cho hắn, là chưa từng có, khó được một lần ôn nhu……..



Sau khi nam nhân bình phục liền tiếp quản sinh ý của Trương gia trà phô, làm sinh ý của trà phô tới hữu thanh hữu sắc (sinh động), mà “gia quyến” của hắn cũng là “hòa thuận vui vẻ”.



Sau đó.



Nham môn từng phong quang vô hạn lần thứ hai quật khởi, cùng Thanh Phong cốc, cùng Thiên Đồng phái, hình thành thế cục tam phương đỉnh lực, như trước vẫn duy trì lão quy củ trảo quỷ không trảo yêu.



Mà Trương gia trà phô ở Biên thành sừng sững không ngã, trăm năm sau đó, sự tích về Tích gia cùng yêu, ma, thần, Phật cũng trường tồn hậu thế, liền vĩnh viễn lưu truyền giống như sinh mệnh vĩnh hằng của bọn họ.



—— Chính văn hoàn ——



Phiên ngoại