Yêu Ma Đạo

Chương 55 :

Ngày đăng: 00:31 22/04/20


Mặt khác.



Tích Duyên vội vội vàng vàng chạy đến nha môn. Mới vừa bước vào đại môn, Tích Duyên liền thấy sư gia đứng ở nội đường, nha soa đều ở bên ngoài trông coi hộ viện. Ngay khi Tích Duyên thấy được rõ ràng cao nhân mà nha môn mời đến, y liền nổi lên ý niệm muốn quay đầu bỏ chạy, chính là, sự thật không cho phép Tích Duyên làm như thế, vào thời điểm bách tính vi nan như hiện tại, cho dù là vứt đi mặt mũi của mình y cũng phải làm.



Vì thế, y liền kiên trì tiến nhập nha môn đại đường, sư gia cùng Huyện lệnh nhìn thấy Tích Duyên xuất hiện, lập tức khuôn mặt tươi cười nghênh nghênh bước lên tiến đón, Tích Duyên thực khách khí mà tự tìm cho mình một vị trí ngồi xuống.



Bên trong đại đường.



Trừ bỏ sư gia cùng Huyện lệnh, đối diện Tích Duyên hiện tại đang ngồi là hai vị cao nhân. Một vị ngân phát phiêu phiêu, áo cà sa màu bạc, tay cầm phật trượng không ai khác chính là Phật Hàng; một vị còn lại bạch phát như tuyết, áo trắng hoa bào cũng không ai khác chính là Cửu Hoàng......



Nam nhân vừa mới tiến môn đã nhận ra hai người. Phật Hàng nhắm mắt lại, tựa hồ là đang nghỉ ngơi. Mà Cửu Hoàng ngay khi mở mắt liền đã nhìn chằm chằm vào nam nhân, song mâu tựu tiện dị thường sáng như tuyết......



Tích Duyên nhất, nhất đều là lảng tránh tầm mắt mãnh liệt kia của. Y nguyên bản là phi thư đến các đại môn phái, không nghĩ tới hai người duy nhất đến đây lại phải là..... Hai người kia......




Dưới lời giải thích của sư gia nha môn, Tích Duyên biết được thư tín y phi đi xin trợ giúp, các đại môn phái đều đã thu được, trước mắt đã thông tri cho các đệ tử ở vùng phụ cận Phong Danh thành chuẩn bị hành động. Cốc chủ của Thanh Phong cốc cũng gọi Phật Hàng tiến đến tương trợ, mà Cửu Hoàng còn lại là tự thân mình mà đến. Mục đích cuối cùng của tất cả đều là vì trừ ma vệ đạo, Tích Duyên nghe được những lời nói này liền yên tâm hơn rất nhiều.



Ít nhất hiện tại có được trợ giúp của Phật Hàng cùng Cửu Hoàng đã có thể xem là may mắn, so với pháp lực hiện tại của y, hai người này chắc chắn phải mạnh hơn rất nhiều. Tích Duyên suốt cả buổi thương nghị cũng chưa từng liếc mắt nhìn sang Cửu Hoàng, y cũng không phải kiêu ngạo gì mà là đang trốn tránh, mỗi khi hồi tưởng đến cảnh tượng cái ngày mà Cửu Hoàng cùng mình ở trên giường mây mưa thất thường, y liền không thể ngăn được bản thân lâm vào bất an cùng không ngừng làm ra những hành động vô thố......



Nếu y mà bị thê tử biết được việc này, y có chết hàng vạn lần đi nữa cũng khó mà cứu vãn được lỗi lầm này của mình. Tách trà của Tích Duyên sớm đã bị y uống cạn, thế nhưng y hiện tại lòng một trận ngổn ngang không yên lại không kềm được mà bưng tách trà hướng đến bên miệng mình. Vị sư gia đứng một bên muốn nhắc nhở Tích Duyên, thế nhưng lại không biết phải mở miệng thế nào.



“Huyện thái gia, nha môn các ngươi có thể cứ như vậy mà chiêu đãi khách quý sao, còn không mau cho người châm trà cho ‘ Tích đại gia ’.” Cửu Hoàng một bên đưa tay chậm rãi vuốt vuốt những sợi bạch phát của mình, một bên ngữ khí biếng nhác phân phó Huyện thái gia, chính là song mâu khiến kẻ khác đoán không ra ý tứ của hắn lại một khắc cũng không rời khỏi thân nam nhân.



Hắn đã sớm biết Tích Duyên khẳng định sẽ xin giúp đỡ từ các đại môn phái bên ngoài, nếu không phải vì hiện tại xuất hiện xà yêu cùng yêu nghiệt vi hoạn hắn cũng đã không đáp ứng Thanh sơn chưởng môn ngàn dặm xa xôi từ Tuyết sơn đến nơi này, biết đâu được rằng hiện tại còn đang ở Tuyết sơn hưởng thụ, làm sao giống như bây giờ, ở cái nơi Phong Danh thành đầy rẫy yêu nghiệt vi hoạn này du đãng chứ, còn phải ngồi đây mà bàn bạc thương nghị việc hàng yêu.



Nếu không phải bản thân còn có chút hứng thú với Tích Duyên, hắn khẳng định đã sớm bị cái cuộc sống khô khan này làm mất đi bản tính rồi......




Chính là.



Tích Duyên kẻ khiến hắn chú ý ngoài dự đoán lại từ đầu cho đến hiện tại đều không nhìn đến hắn lấy một lần, dường như rất không bằng lòng gặp mặt hắn. Song mâu của Cửu Hoàng nhìn chằm chằm vào nam nhân dần dần trở nên thâm sâu khó lường.



“Ngươi đã nhìn đủ chưa?” Tích Duyên thật sự nhịn không được, vô luận y là làm chuyện gì, nói cái gì, Cửu Hoàng đều gắt gao mà nhìn chằm chằm vào y, làm cho Tích Duyên có chút khó chịu.



“Không đủ.” Cửu Hoàng thấp giọng trả lời, hắn vững vàng ngồi ở đối diện Tích Duyên, tựa tiếu phi tiếu mà nhìn chằm chằm vào nam nhân, đáy mắt dần tràn ra quang mang nhu hòa mê người.



Mà lúc này ——



Phật Hàng từ đầu đến giờ đều nhắm mắt lắng nghe hiện tại chậm rãi mở mắt, tầm mắt sắc bén thẳng tắp nhìn về phía Tích Duyên. Tích Duyên ngay lập tức bị ánh mắt vừa khinh thường lại trào phúng của Phật Hàng chấn trụ.



Phật Hàng, lại đang khinh bỉ y......



Hình tượng tốt đẹp không dễ mới có được của nam nhân, hiện tại trước mặt Phật Hàng lần thứ hai tan biến......