Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1074 : Áo sơ mi màu hồng (2)
Ngày đăng: 05:16 19/04/20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Màu trắng khiến anh vô cùng tuấn tú, thiết kế ôm sát người khiến anh cao ngất. Nhân viên cửa hàng đều sững sờ nhìn, người mẫu nam cũng không đẹp trai như vậy có được không?
Hoa Đào hài lòng gật đầu, quả thật… Người đẹp trai, mặc cái gì cũng đẹp!
Hoa Đào lại hỏi nhân viên cửa hàng: “Các người nhìn anh ấy đi, từ trong ra ngoài đều là thuần trắng, có phải thiếu một chút sức sống không?”
Ánh mắt mấy nhân viên đều dính chặt trên người Hàn Yến, căn bản không nghe cô nói gì.
Hoa Đào cũng không hỏi lại, trực tiếp đi tới khu vực áo sơ mi chọn sơ mi cho anh.
Cô đột nhiên cầm lên một cái áo sơ mi màu hồng, cười gian: “Ai u… Giá rẻ!” Tiểu nhân trong đầu cô nhún vai cười gian: “Cho anh ấy thử! Cho anh ấy thử!”
“Được! Cho anh ấy thử áo sơ mi màu hồng này!” Hoa Đào cầm áo sơ mi đưa cho nhân viên cửa hàng, nói bọn họ đi tìm size thích hợp cho cô.
Nhân viên sửng sốt, bỗng bật cười, giơ ngón tay cái cho cô: “Thật tinh mắt! Áo sơ mi này là kiểu tình nhân mới nhất năm nay, chỗ chúng tôi còn có một khăn quàng cho nữ dùng để phối hợp với áo sơ mi nam này, tôi đi lấy cho cô thử.”
Hàn Yến bị nhét áo sơ mi màu hồng vào tay… Anh sửng sốt hồi lâu, nhìn chằm chằm Hoa Đào, ý là… giống như đang xác nhận với cô: “Em muốn anh… mặc cái này?”
Hàn Yến bị nhét áo sơ mi màu hồng vào tay… Anh sửng sốt hồi lâu, nhìn chằm chằm Hoa Đào, ý là… giống như đang xác nhận với cô: “Em muốn anh… mặc cái này?”
Hoa Đào liên tục gật đầu, ý là… “Đúng đúng đúng! Mau thử đi! Mau thử đi!”
Hàn Yến đấu tranh thật lâu… Muốn đi vào phòng thử đồ, nhưng chân không nghe lời…
Hoa Đào nhận lấy khăn quàng cổ màu hồng nhạt nhân viên cầm tới, quàng lên cổ.
“Wow! Thật đẹp!” Nhân viên kêu lên.
Mặt Hoa Đào trắng nõn trơn mịn, da vốn mềm mại có thể bóp ra nước, lại quàng khăn màu hồng nhạt, thật…
Có một nhân viên cắn răng nói: “Thật muốn bóp một cái mà!”
“Qua đây qua đây! Cho cô bóp!” Hoa Đào sảng khoái cười lên. Nhân viên cực kỳ thích cô.
Hoa Đào thấy Hàn Yến mãi không chịu đi thay áo, cô liền cất bước đi tới anh, đẩy anh vào phòng thử đồ: “Mau thử đi! Em muốn nhìn anh mặc cái áo này!”
Hàn Yến không thể làm gì… Anh lớn như vậy, cho tới nay chưa từng mặc… màu hồng… A a a…
Hàn Yến ở trong phòng thử đồ giãy dụa rồi giãy dụa, anh ngồi trên cái ghế trong phòng thử đồ, không thay áo. Hoa Đào ở ngoài nói: “Mau thay đi, tiệc rượu tối mai anh mặc áo này.”
Hàn Yến: “…” Có xúc động muốn hóa xương trong phòng thử đồ, không muốn đi ra ngoài nữa.
Hoa Đào vô cùng vui vẻ, cười lớn với nhân viên!
Hàn Yến đấu tranh một hồi, nhớ tới dáng vẻ cô vui vẻ khi quàng khăn quàng cổ màu hồng… Anh bắt đầu cởi áo… cởi từng nút từng nút, mặc áo sơ mi vào.
Lúc anh đi ra, tất cả mọi người đều ngây ngẩn!
Nhân viên vừa ủi áo sơ mi này, rất sát người. Màu hồng nhạt đẹp mắt! Tôn lên khuôn mặt tuấn tú của anh càng dịu dàng mê người.
Hoa Đào chạy đến bên cạnh, đưa tay ôm cánh tay anh, kéo anh tới trước gương: “Thật đẹp trai nha… Rất có sức sống!”
Hình ảnh hai người lập tức xuất hiện trong gương, Hoa Đào nghiêng đầu cười với anh, mắt Hàn Yến chứa đầy tình cảm nhìn cô chằm chằm, thấp giọng nói bên tai cô: “Em cũng rất đẹp…” Trong lòng anh thầm bồi thêm một câu: Em vui vẻ là được… Em muốn anh lên núi đao xuống chảo dầu, anh cũng tuyệt đối không hai lời, đừng nói là thay áo sơ mi màu hồng.
“Ôi mẹ ơi… Không chịu nổi!” Nội tâm nhân viên bắt đầu ngứa ngáy: “Thật xứng đôi!”
Hoa Đào buồn cười, thầm nghĩ: “Xứng đôi thì xứng đôi, cô làm gì cắn răng nghiến lợi mà nói vậy?”