Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 152 : Nhượng bộ vì em (2)

Ngày đăng: 05:03 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Lôi Tuấn sau lưng cô ta đột nhiên “hừ” một tiếng: “Phàm là người đắc tội anh Đình, chết là kết quả tiện nghi nhất.”



Hạ Tiểu Hi run rẩy, cọng tóc cũng sắp đứng lên rồi.



Lăng Vi liếc Lôi Tuấn: “Anh đừng hù dọa cậu ấy, cậu ấy nhát gan.”



Lôi Tuấn liếc mắt quan sát Hạ Tiểu Hi: “À… thì ra cô chính là tiểu thư chữ B cánh dài ah!”



“…”



“Anh mới là B tiểu thư! Anh có biết nói chuyện hay không?” Hạ Tiểu Hi囧 囧 nói: “Tôi biết anh… Kho ca khúc Trung hoa tiên sinh…”



Lôi Tuấn sửng sốt, cười lên: “Ai u, không nghĩ tới danh tiếng của tiểu gia tôi đã truyền tới đại học Yến một đi không trở lại rồi…”



“Ha ha, cũng không phải… Không nghĩ tới một người đàn ông như anh lại nắm giữ nhiều ca khúc tình yêu như vậy.”



“…”



Lôi Tuấn囧. Giải thích: “Đó cũng là ca từ hợp tình thế, chẳng lẽ người ta nói yêu đương, tôi mở nhạc tang cho người ta à?”



“…”



Lăng Vi đột nhiên cảm thấy mình và hai người này căn bản không ở cùng một thế giới nữa, cô nâng váy lên bậc thang, đẩy cửa tiệm lẩu.



Liền nghe hai người sau lưng anh một câu tôi một câu đả kích nhau.



Lăng Vi mở cửa phòng bao, tất cả mọi người trong phòng bao đều nhìn qua cô.



Lăng Vi còn mặc lễ phục màu xanh da trời hẹn với Diệp Đình…



“Lăng Vi…”



Đầm dài màu xanh này đặc biệt chói mắt, màu sắc sáng rỡ tôn làn da trắng nõn như tuyết của cô.



Eo nhỏ, mông thanh tú, ngực to, vóc người lả lướt.



Một khắc cô mở cửa vào, tựa như nghe được tiếng hít hơi của rất nhiều bạn học.
Diệp Đình cầm ly rượu từ tay Lăng Vi, không lạnh không nóng liếc Vu Tinh, anh còn nhớ người phụ nữ này từng sỉ nhục Lăng Vi trong tiệc rượu Laroe…



Cô ta không nói lời nào, anh đầu cơ trục lợi cô ta quên mất.



Ngón tay Diệp Đình vuốt dọc theo ly rượu, hờ hững liếc mắt nhìn Vu Tinh: “Cô là ai?”



Mặt Vu Tinh trong nháy mắt đỏ bừng, đây là vạch trần khuyết điểm ngay trước mặt mọi người ah! Trời ạ a a a! Đây là sỉ nhục trắng trợn!



Một giây trước, tất cả mọi người đều cho là cô ta và Diệp Đình cùng Lăng Vi rất quen thuộc, không nghĩ tới… Một giây sau lại là tình cảnh như vậy.



Người ta căn bản cũng không biết cô ta!



Có bạn học cười lên.



Vu Tinh bị bẽ mặt không đất mà trốn, tự bưng ly rượu, “ừng ực ừng ực” phạt một ly.



Diệp Đình không nhịn được, cánh tay khoác lên ghế dựa Lăng Vi: “Đây chính là bạn tốt tụ họp mà em nói?”



Lăng Vi không còn cách nào khác… Trước khi tới, cô cũng không biết sẽ có nhiều người như vậy.



Còn muốn rót rượu cô…



Bầu không khí ngột ngạt làm cô muốn độn thổ để thở.



Thiên Ma đột nhiên bưng ly rượu đứng lên, vỗ ngực nói: “Tôi uống thay Tiểu Vi!” Diệp Đình nhìn anh ta, cầm ly rượu đến bên mép: “Rượu của vợ tôi, tôi uống thay cô ấy.”



Nói xong, nâng ly với Thiên Ma.



Thiên Ma tôn kính nhìn anh, uống rượu “ừng ực ừng ực”, Diệp Đình cũng nâng ly uống cạn.



Diệp Đình uống rất nhanh, ly rượu thấy đáy, Thiên Ma vậy mà còn chưa uống xong một hớp.



Diệp Đình cầm khăn ướt, ưu nhã lau miệng, nhàn nhạt hỏi: “Bạn học Lý Thiên Mặc, 8 người của tiểu đội cậu định lúc nào bỏ qua cho hậu viện nhà tôi?”



“Phốc ——” Thiên Ma phun hớp rượu ra ngoài, suýt sặc chết…



Chàng trai vừa rồi thiết chút nữa sặc chết vội đi qua vỗ lưng cho anh ta, Diệp đại boss nói chuyện quá ngang ngược… Lão thị đánh người một cái trở tay không kịp…