Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1635 : Chơi chính là đau tim (1)
Ngày đăng: 05:24 19/04/20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong lòng Vương Dần suy nghĩ, ông phải cùng A Đạt ăn cơm, mới có thể tạo cơ hội cho Diệp Đình.
Nếu không, Diệp Đình không có cách nào hack máy tính của A Đạt....
Nhưng mà, nếu ông nói thẳng. Nhất định A Đạt và Tào Duệ sẽ cảm thấy kỳ lạ.
Vương Dần làm việc luôn luôn cẩn thận, ông giả vờ thờ ơ cười một tiếng.
Khoác tay với Tào Duệ nói: “Hai con đi ăn đi, buổi chiều tiểu Duệ con còn phải đi làm, các con đi ăn trước. Chờ các con ăn xong rồi lại tới thay chú.”
Tào Duệ liền vội vàng nói: “Con còn chưa có đói đâu, nếu không, chú và A Đạt đi ăn trước đi, con ở đây cùng mẹ một lúc.”
Trong lòng Vương Dần vui mừng, vừa lúc đụng lên họng súng của ông. nhưng, biểu tình của ông rất bình tĩnh, không có gì thay đổi.
Trong lòng Vương Dần nghĩ, với tính cách của A Đạt, chỉ sợ sẽ không đồng ý đi ăn cơm với ông.
Quả nhiên, A Đạt phòng bị nhìn Vương Dần, Vương Dần vội vàng nói: “Nếu không, chú đi ra ngoài mua về cho các con đi. Hai con cũng đừng đi ra ngoài, bên ngoài rất lạnh.”
Ông biết A Đạt là loại tính cách phản nghịch, càng không dể cho cô làm gì, cô càng muốn làm nó.
Vương Dần cố ý nói không cho cô ra ngoài. Quả nhiên nghe được A Đạt nói: “con muốn đi ra ngoài ăn, con muốn ăn bữa tiệc Pháp lớn, con muốn uống rượu!”
Cô có thèm rượu, đáng hận là, ở nhà Tào Duệ ngày ngày uống nước chanh, còn không thêm đá! Bây giờ cô chỉ muốn uống rượu, không cho cô uống rượu, sợ rằng cô sẽ chết!
Tào Duệ trợn mắt nhìn cô, người không lớn, còn nghiện rượu? Quá nhiều chuyện!
Tào Duệ lấy một tấm thẻ ngân hàng ra đưa cho Vương Dần, ý là bảo Vương Dần dùng tiền trong thẻ mời A Đạt ăn cơm.
Vương Dần suy nghĩ, cầm thẻ. Nếu như ông chối từ, sợ là Tào Duệ muốn đi theo đi.
Vương Dần cẩn thận để cho mọi việc rất thuận lợi.
Ông mang A Đạt tới một tiệm cơm Tây, phòng ăn Tây rất chú trọng lễ nghi, lúc ăn cơm, chắc chắn A Đạt sẽ không động vào máy tính. Diểm này, Vương Dần vô cùng hài lòng.
A Đạt bỏ máy tính của mình vào một bóp da màu lam. Người phục vụ đi tới lễ phép cúi người muốn cất cho cô. A Đạt từ chối, cô đặt máy tính của mình lên mặt bàn bên cạnh.
Vương Dần ngồi đối điện A Đạt, mỗi một động tác của A Đạt, Lăng Vi và Lôi Niểu Niểu đều nhìn thấy rõ ràng.
Sau khi xác định trong thời gian ngắn A Đạt sẽ không đụng máy tính nữa, Diệp Đình cùng Lý Thiên Mặc bắt đầu công phá bức tường lửa của A Đạt.
Phòng thủ của A Đạt vô cùng nghiêm mất, chính cô là hacker, đương nhiên biết làm sao chống đỡ người khác đánh lén.
Diệp Đình cùng Lý thiên Mặc lại dùng hơn mười phút, mới vô cùng tốn sức đánh đến bức tường lửa cuối cùng.
“Anh Đình, a Đạt cũng quá cẩn thận chứ? Không bình thường lắm. Cũng may, hôm nay là hai ta cùng nhau vào, nếu đổi thành em mà nói, sợ rằng phải dùng hai mươi mấy phút.” Đừng nói là một bữa cơm, cho dù là hoa cúc cũng đã lạnh!
Lý thiên Mặc vừa gõ bàn phím vừa nói: “Hệ thống máy tính của cô ta làm cũng quá phức tạp, còn khó vào hơn bức tường lửa của chiến đội quốc tế nữa.”
Diệp Đình cũng cảm thấy không bình thường, mặc dù A Đạt là hacker, có ý thức phòng bị, nhưng cô cũng quá phòng bị rồi chứ?
Quá mức cẩn thận, chính là khả nghi!
Lý Thiên Mặc nói: “Nhất định trong máy tính của cô ta có rất nhiều bí mật đặc biệt quan trọng!”