Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 176 : Ông xã thân ái (2)
Ngày đăng: 05:03 19/04/20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lăng Vi nhìn anh một cái, sờ chốt mở cửa xe lại nghe âm thanh trầm thấp của Diệp Đình vang tới: “Việc này nhỏ thôi, anh sẽ xử lý.”
Lăng Vi quay đầu nhìn anh: “Em đã bao giờ nghi ngờ năng lực của anh chưa?”
Diệp Đình thâm sâu nhìn cô, bên trong ánh mắt của cô đầy tín nhiệm, Diệp Đình chỉ cảm thấy dòng nước ấm tuôn vào trong lòng, thật sự rất yêu bộ dạng lúc này của cô.
Đột nhiên Lăng Vi nâng má anh: “Vất vả cho anh rồi, kỵ sĩ của em.”
Diệp Đình chỉ cảm thấy máu trong người sôi trào hừng hực, lồng ngực trướng len, ngay cả hơi thở cũng nóng bừng.
Ánh mắt của anh nóng bỏng thâm thúy, ánh mắt chăm chú nhìn cô như không nổ ra được. Cô như vậy thật khiến anh bị kích thích, so với lúc chọn đậu ở trong phòng ăn còn mãnh liệt gấp trăm lần.
Lăng Vi cầm túi xách vẫy tay với anh.
Đột nhiên anh lại nắm lấy tay cô.
“Này... buông em ra, đây không phải là ở nhà đâu.” Lăng Vi muốn né tránh, hoang mang nói: “Anh quên ngày hôm qua ở phòng đọc sách rồi hả? Bên cạnh còn có không biết bao nhiêu camera đâu.”
Diệp Đình không thèm quan tâm ôm chầml ấy cô, giữ cô ngồi trên ghế ra sức hôn cô: “Đều lộ ra ngoài rồi, ai thích chụp thì chụp, em là bà xã quang minh chính đại của anh, có gì mà phải sợ chứ.” anh hôn cổ cô, lại cắn cắn vành tai cô.
Lăng Vi giữ chặt bờ vai anh: “Diệp Đình... dù có không sợ cũng không thể để bọn họ xem diễn như vậy... nếu anh kìm không được em cũng không phải không thể phối hợp nhưng mà em có thể tìm một chỗ vắng người không?”
Diệp Đình ngẩng đầu liền thấy một đám phóng viên vây quanh ở bên ngoài, sáng hôm nay sau khi lộ ra clip, tỉ lệ người xem tivi như hỏa tiễn cọ cọ bùng lên.
Đủ loại phóng viên đều phát điên chuẩn bị kiếm tư liệu để lên sóng.
Diệp Đình nheo mắt, buông cô ra: “Em vào công ty trước đi, anh đi xử lý đám người này.”
Đột nhiên Lăng Vi hôn anh một cái, bĩu môi ủy khuất nói: “Em không sợ bị lộ ra ngoài nhưng hình ảnh cùng chồng mình bị lộ ra ngoài thật sự rất khó chịu. Hơn nữa đám phóng viên này miệng thối, còn nói em với Hoa Thiếu Kiền hẹn hò, còn lén qua lại, ăn nói quá khó nghe.”
Lăng Vi cảm thấy buồn cười.
Không nghĩ tới cô chỉ tùy tiện nói mà trúng nhược điểm của cô ta.
“Cô chờ đó cho tôi.” Ngón tay Judy chỉ vào mũi Lăng Vi.
“Chờ làm gì? Có thù oán muốn báo thì phải có năng lực mới được. Tới đây, tôi chờ cô đó.” Lăng Vi khoanh tay lườm cô ta, bày ra vẻ ‘cô cho bà sợ cô sao?”
Judy hung hăng trừng cô.
Lăng Vi không khách khí trừng lại: “Trừng cái gì mà trừng? Lại trừng nữa mắt cũng lồi ra đó. Tôi không kỳ thị người xấu nhưng chọc tới tôi, tôi cũng không phải dễ dãi gì đâu.”
Judy hung hăng cắn răng: “Hừ, đừng có đắc ý, sớm muộn gì cũng khiến cho cô cút đi.” Nói xong dẫm lên đôi giày cao gót cộc cộc rời đi.
“Xí…” Lăng Vi cất bước đi vào tòa cao ốc.
Cho rằng cô lạ nước lạ cái thì có thể tùy tiện bắt nạt hả? Cô kí hợp đồng ba năm với công ty, không vi phạm lỗi lớn thì công ty không thể rang xào được cô.
Judy nói vậy quả thật làm cho người ta cười rụng răng.
Lăng Vi ngẩng đầu cất bước đi vào phòng thiết kế số 1.
“Vivi công chúa - - em tới rồi!” Tony đột nhiên nhảy tới trước mặt cô, ôm chặt lấy cô.
“Vivi công chúa, em quá nhẹ!” Sau đó Đại Hồ Tử Brooke cùng Hall gầy gò vây cô ở giữa.
Lăng Vi hoảng sợ còn chưa biết có chuyện gì xảy ra.
Đột nhiên bị Tony tóm vai ra sức lung lau: “Vi Vi, mau tới đây, em còn không biết sao? Bản thiết kế của em được thông qua rồi. Thông qua rồi. Em sẽ trở thành phú bà có vui không hả?”