Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 178 : Ngạc nhiên mừng rỡ quá đối (2)

Ngày đăng: 05:03 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Anh ta nhìn chằm chằm Lăng Vi một lúc lâu mới nói: “Làm không tệ, tôi giúp em xin chuyển thành nhân viên chính thức, cấp trên đang phê duyệt, chừng 1 tuần là có thông báo.”



Lăng Vi kinh ngạc: “Nhân viên chính thức? Nhanh như vậy sao?”



“Ừ, thiết kế lần này, hội đồng quản trị nhất trí thông qua, không có phiếu bác bỏ.”



Lăng Vi kỳ quái, mới vừa rồi “Thịt bằm” không phải đoạt công lao của cô sao? Lăng Vi nghe không hiểu ý của Hoa Thiếu Kiền…



Hoa Thiếu Kiền giống như hiểu suy nghĩ của cô, giải thích: “Sáng nay truyền ra hai bản thiết kế, đúng là truyền từ bộ phận thiết kế... Nhưng người gửi là… Diệp Đình… khụ khụ…Cổ đông gửi thư tới… có người tiếp nhận chuyện này cho nên công lao của em không ai cướp được, báo cáo của rose bị đẩy về, khấu trừ một tháng tiền lương của cô ta.”



Lăng Vi bừng tỉnh hiểu ra...



Vậy nếu là đổi người khác thì sao?



Diệp Đình là cổ đông cho nên có người chuyên thụ lý, nếu như không phải là anh gửi đi, khổ cực liền uổng phí hay sao?



Hoa Thiếu Kiền không quấn quít chuyện này, cầm hai bản thiết kế nói: “Công ty hài lòng với bản thiết kế này.”



Anh ta đưa bản vẽ mà Diệp Đình sửa cho cô.



Sau đó lại nói “Kiểu xe này được thiết kế khá truyền cảm, cá tính nổi bật, vừa có thể tiếp nhận, cực kì thích hợp đại chúng, rất nhanh thôi em có thể nhìn thấy chiếc xe hơi mà mình thiết kế chạy ngoài phố, cảm thấy thế nào, có kích động không?”



Lăng Vi cười nụ cười công thức hóa.



Hoa Thiếu Kiền cũng cười một chút, ý vị thâm trường nói: “Nhưng tôi càng thích bản vẽ này, cá tính vô cùng, mủi nhọn lộ ra! Rất có phong cách thiết kế của em. Cho nên, tôi quyết định làm thành bản hạn chế cho ra sản xuất, tên dự tính là——L-V1.”



“Bản hạn chế?” Trái tim Lăng Vi nhảy vọt lên.



“Đúng vậy, bản hạn chế. L-V1, đại biểu cho tác phẩm đầu tiên của Lăng Vi em. Hơn nữa đáng vui là, L-V1, đã dự bán ra hai chiếc.”




Đây mới là ngày làm việc thứ hai của cô. Cô là một nhà thiết kế thực tập nhỏ nhỏ không có kinh nghiệm, có thể được khẳng định như vậy.



Cô kích động đến nỗi đầu ngón tay phát run.



Nhưng vẫn không quên sự khẳng định này suýt chút nữa bị người ta cướp mất.



Nếu như cô không có quan hệ với Diệp Đình, khoản tiền này căn bản không đến được tay cô!



Số tiền này, sẽ bị “Thịt bằm” chiếm đoạt!



Khó trách “Thịt bằm” muốn cướp công lao của cô... Con người đều có vụng vọng riêng, bao nhiêu tiền như thế đặt trước mặt, cô ta không thể nào không động tâm.



Hoa Thiếu Kiền cười cười hỏi cô: “Trước kia không ai nói với em sao? Tôi cho là Rose đã nói qua với em.”



Lăng Vi cười lắc đầu.



Rose muốn nuốt tiền của cô làm sao có thể nói chuyện này với cô.



“Chúc mừng em.” Anh ta đứng lên, đi khỏi bàn làm việc duỗi tay với cô: “Cuối tuần có dạ tiệc ăn mừng, đặc biệt mời em tham gia.”



Lăng Vi đứng lên bắt tay với anh ta: “Được, gặp lại ở đó.” Đột nhiên Hoa Thiếu Kiền lại gần cô, âm thanh ôn hòa: “Tối nay… có thể mời em ăn cơm hay không?”



“Hả?” Lăng Vi sửng sốt liền nghe anh ta nói: “Di động của tôi vẫn còn ở chỗ em… không bằng tan làm em cầm tới cho tôi?”



Anh ta nhìn cô chằm chằm, đôi mắt sáng ngời, đầy dịu dàng, đầy chờ mong.



Lăng Vi bình phục hơi thở, muốn nói được lại đột nhiên nói: “Tôi muốn hỏi chồng tôi một chút... Vốn là anh ấy hẹn tôi ăn cơm tối.”



“...” Hoa Thiếu Kiền sững lại. Chồng... Anh ta lại quên mất!