Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1869 : Đại gia đình vui vẻ

Ngày đăng: 05:27 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Lôi Đình và Hoa Đào đều giơ tay.



Chính Hiền suy nghĩ, nói: “Mình có thể giả cương thi… là loại gãy tay gãy chân.”



“… Hạ Tiểu Hi hỏi Chính Hiền: “Quân Dương nhà cậu nhiều năm qua đều ôm một nữ cương thi ngủ?”



Chính Hiền đau khổ: “Ngực mình phẳng, mình kiêu ngạo! Mình tiết kiệm vải vóc cho quốc gia!”



Lúc này, Lôi Niễu Niễu vừa nổi lên: “Thế nào? Chuyện gì?”



Lăng Vi nói: “Em đi leo lầu.”



Lôi Niễu Niễu lướt cuộc hội thoại một lần, liền gào khóc giơ tay tán thành: “Ý kiến hay nha! Ý kiến hay! Em muốn giả ma nữ lưỡi dài!”



Lăng Vi nói: “Đầu lưỡi em đủ dài…” Cô em nói nhiều có sợ ai?



Lôi Niễu Niễu “hừ” một tiếng.



Vương Tử Kỳ ở căn cứ khóc lớn: “Không có kỳ nghỉ, không về được ah!”



“Sờ đầu…”



Vương Tử Kỳ đang ngồi trong phòng làm việc, không tham gia nghiên cứu hạt nhân, nói chuyện phiếm với các cô.



Lạc Y đang đi làm, thấy có tin nhắn, cô đọc qua, lập tức trả lời: “Án này ý tưởng mới mẽ độc đáo, vô cùng thú vị, bổn tọa và các vị bồi thẩm đoàn đồng ý nhất trí phương án này. Nay ra lệnh cho Lăng Vi làm chủ, mong đợi “Bạch quỷ dạ hành ký” tối mai.”



Hạ Tiểu Hi: “Mình có thể không tham gia không?”



Tất cả đàn bà trong khung chat: “Không thể!”



Lăng Vi cười gian: “Mình đã nghĩ ra cho cậu hóa trang thành gì rồi.”



Ngày 21 tháng 9, tan học, Diệp Thần dẫn Mạc Khinh Hàn về nhà.
Nhất là biểu tình lúc ba Diệp Thần – Diệp Đình nhìn Lăng Vi, ánh mắt đó cho người khác cảm thấy họ là một đôi thần tiên quyến lữ.



Cho đến lúc này, cô mới nhớ… Diệp Đình! Không phải là đại boss của Đỉnh Phong Quốc Tế sao?



Lăng Vi —— là người sáng lập Tân Long Đằng!



“A, trời ạ ——” Hai người họ quá nổi tiếng!



Mạc Khinh Hàn đang kinh ngạc xúc động, Hạ Tiểu Hi lặng lẽ đến gần cô, cười hiền hòa với cô, nói: “Hàn Hàn, cái đầm này của cháu rất đẹp.”



Mạc Khinh Hàn cúi đầu nhìn đầm dài màu trắng của mình, đầm này là do Diệp Thần chọn, cô cũng cảm thấy đẹp.



Màu trắng phấn tôn lên làn da trắng nõn của cô, Diệp Thần cũng nói xinh đẹp, anh cảm thấy vóc người đẹp… hoạt bát nhanh nhẹn, rất thu hút tầm mắt.



Nhưng Mạc Khinh Hàn cảm thấy trong lời nói Hạ Tiểu Hi có hàm ý, cô nhanh trí hỏi Hạ Tiểu Hi: “Dì Hi Hi, dì có lời gì muốn nói với cháu sao?”



Mấy người đàn bà bên cạnh đều dùng ánh mắt sắc bén trừng Hạ Tiểu Hi, Hạ Tiểu Hi rụt cổ, không dám nói gì, lặng lẽ đi tới bên cạnh Lôi Tuấn, ăn, ăn, ăn…



“Em muốn ăn gì… Trên đời này, chỉ có thức ăn ngon không thể phụ lòng! Cái khác đều là nói chuyện vớ vẩn.”



Mọi người náo nhiệt đủ rồi, bắt đầu cắt bánh ngọt. Cắt xong, Lăng Vi nói: “Chúng ta đi ra ngoài tản bộ chút đi, buổi tối còn có niềm vui bất ngờ.”



Mọi người đi ở bờ sông một hồi, có người đi ‘mệt mỏi’, muốn về phòng ‘ngủ’ trước.



Cuối cùng, chỉ còn lại Diệp Đình, Lăng Vi, Diệp Thần và Mạc Khinh Hàn.



Lăng Vi nói: “Duệ Duệ, con dẫn Hàn Hàn đi dạo khắp nơi một lát đi. Náo loạn một đêm, mẹ cũng mệt, mẹ v à ba con đi về nghỉ trước.”



“Dạ.” Diệp Thần gật đầu.



Mạc Khinh Hàn nghi ngờ, vừa rồi còn nói niềm vui bất ngờ? Sao đều về ngủ rồi?



Mạc Khinh Hàn đi từ từ bên bờ sông, đột nhiên đầu ngón tay ấm áp của Diệp Thần đi cạnh cô chạm vào mu bàn tay cô, sau đó, ngón tay anh móc vào ngón tay cô.