Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1876 : Tuyệt sắc song kiều

Ngày đăng: 05:27 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Mạc Khinh Hàn đi vào đại sảnh, thấy rất nhiều bạn học của cô. Không chỉ có nữ sinh, còn có mấy nam sinh cũng tham gia náo nhiệt...



“A, Khinh Hàn đến rồi!” Không ít nữ sinh vây quanh Mạc Khinh Hàn.



Nhân duyên trong lớp của Mạc Khinh Hàn rất tốt, phần kiêm chức này là cô nói cho bọn họ biết.



Cho nên, mọi người rất nhiệt tình với cô/



“Hàn Hàn ------“ Đô Đô thấy cô bước tới, sung sướng chạy tới ôm tay cô.



Mạc Khinh Hàn nhìn thấy Diệp Thần đang nói chuyện với anh cả Tony.



Anh cả Tony rất trầm ổn, anh là con lai, 24 tuổi anh đã bộc lộ rõ mị lực thành thục của ô. Anh đứng bên cạnh Diệp Thần, như hai bóng đèn chiếu sáng, thu hút ánh mắt mọi người. Diệp Thần như mặt trời, hào quang chói mắt. Tony lại như mặt trăng, thâm trầm điệu thấp.



Tony có mái tóc màu bạc mềm mượt, đôi mắt xanh lục xinh đẹp nhìn chằm chằm Đô Đô, anh mím chặt môi, trong mắt ẩn giấu cảm xúc.



Rất nhiều nữ sinh ôm tim nói thầm: “Thật đẹp trai thật đẹp trai...”



Nhưng, không ai dám đến gần bọn họ.



Các nữ sinh đều vây quanh Mạc Khinh Hàn, rất muốn nghe nội tình về vị đại soái ca bên cạnh “Lâm Nghệ Phong”.



Nhưng, không hỏi trực tiếp.



“Khinh Hàn, đây là ai nha?” bạn của Mạc Khinh Hàn, đều hiếu kỳ nhìn cô nương thời thượng trước mặt.



Mạc Khinh Hàn giới thiệu với mọi người: “Đây là bạn của mình, tên Lăng Thần.”



Đô Đô đáng yêu nghiêng đầu, chào hỏi mọi người.



“Lăng Thần, tên của cậu thật hay a!”



Có nữ sinh hỏi cô: “Bạn Lăng Thần, cậu cũng đến chụp hình quảng cáo sao?”
Quảng cáo này giao cho cô ấy quay, tuyệt đối không có vấn đề!



Đến lượt Lữ Tâm Tâm, Lữ Tâm Tâm ngay cả thở cũng khó khăn... ban nãy khi ở bên dưới nhìn, mặc dù hơi căng thẳng, nhưng cô ta cố gắng lý trí nói với mình, nhất định phải diễn tốt hơn Mạc Khinh Hàn!



Nhưng, khi cô ta bị tia sáng và ánh đèn vây quanh, cả người cô ta như rơi vào trạng thái ngoài không gian. Hoàn không biết mình đang làm gì.



Động tác của cô ta cứng ngắc như xác sống, dù khuôn mặt thanh tú, nhưng vì căng thẳng mà căng cứng, gân xanh trên trán cô ta lộ ra ngoài, dữ tợn nảy trên thái dương.



“Cắt -------“ Đạo diễn kêu ngừng: “Đừng căng thẳng như vậy.”



“Thả lỏng chút.” Đạo diễn cho cô ta thử lại, Lữ Tâm Tâm đã hoàn toàn ngơ người, cơ thể hồi hộp run rẩy, chân đứng không vững.



Ông chủ lắc đầu, đạo diễn cũng kêu ngừng.



Đạo diễn nói: “Đừng căng thẳng thế nữa, hãy làm như cô đang soi gương ở nhà đi.”



Đạo diễn lại cho cô ta thử lại, nhưng cô ta càng thử càng căng thẳng. Đạo diễn cho cô ta rất nhiều cơ hội, cũng để trợ lý vừa trêu chọc vừa nói chuyện kịch bản với cô ta.



Bình thường là người mới, sau khi trải qua kỳ rèn luyện, sẽ thuận lợi diễn xong.



Dù không hoàn toàn nhập diễn, nhưng cũng không căng thẳng đến vậy.



Nhưng, tố chất của Lữ Tâm Tâm quá kém, cô ta không cách nào bình tĩnh lại, ròng rã một tiếng đồng hồ, cuối cùng cô ta đầu đầy mồ hôi, vô cùng yếu ớt.



“Làm sao bây giờ? Cô gái này không được rồi.” Đạo diễn nhíu mày, trước kia có không ít người mới sẽ căng thẳng, nhưng biểu hiện của cô gái này thật sự quá kém.



Cô ta căng thẳng nắm chặt nắm đấm, mở to mắt, như muốn ăn thịt người, hoàn toàn không diễn được.



Ngay khi đạo diễn đang sầu muộn, ông ta đột nhiên nhìn thấy Đô Đô ----- em gái của Diệp Thần, Lăng Thần.



Từ khi cô gái này vào cửa, chỉ động tác đẩy cửa thôi cũng mang theo nghịch ngợm và cá tính.



Đạo diễn đến gần cô, cảm thấy tư thái của cô gái này quá đẹp, xinh đẹp tao nhã, rất giống Mạc Khinh Hàn! Chắc chắn là một viên ngọc thô chưa được mài giũa a!