Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1878 : Độ giảo hoạt của chị đây không thể tưởng được đâu...

Ngày đăng: 05:28 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa



Khi Lữ Tâm Tâm mở cửa đi ra, bạn học vây xem bên ngoài cười gần chết.



Một bạn học nữ, học dáng vẻ Lữ Tâm Tâm, vênh váo đắc ý nói: “Ban nãy khi Lữ Tâm Tâm được chọn, nói gì với bọn mình ấy nhỏ? Có phải bảo bọn mình là rác rưởi, không xác đứng cạnh cậu ta không?”



“Đúng vậy nha, Lữ Tâm Tâm người ta tương lai phải làm đại minh tinh, những người vớ vẩn như chúng ta, ngay cả tư cách xách giày cho cậu ta cũng không đủ --------“



“Cũng đúng, vậy sau này tuyệt đối không được để cậu ta trở nên nổi tiếng. Nếu cậu ta nổi tiếng, chẳng phải chúng ta sẽ bất hạnh sao...”



Lữ Tâm Tâm tức giận muốn đau tim, lúc này, cô ta chợt nhìn thấy một người trong đám người! Lục Vũ Hiên ------- sao cậu ta cũng tới?!



Lục Vũ Hiên xưa nay không thích nhiều chuyện, sao cũng tới đây tham gia náo nhiệt?



Ban nãy cả quá trình cô ta bị nhục nhã, cậu ta cũng nhìn thấy? Trong nháy mắt lửa hận của Lữ Tâm Tâm dấy lên, cô ta bị bắt nạt như thế, cậu ta là bạn, sao không bảo vệ cô ta chút nào?



Lục Vũ Hiên mà cô ta cho là bạn, con mắt chưa hề liếc nhìn cô ta. Mắt đen sau mắt kính gọng vàng luôn nhìn chằm chằm Mạc Khinh Hàn trong phòng chụp ảnh.



Ánh sáng của cô gái này quá chói mắt khiến cậu không mở mắt nổi...



Sao trước kia cậu lại không chú ý đến cô nhỉ? Thành tích học tập kém nhất lớp, lại cũng có mặt kiều diễm, động lòng người như thế.



Cô luôn điệu thấp hết mức, không có cảm giác tồn tại, lại có thể đốt cháy người khác bất cứ lúc nào, ánh sáng ấy ------- khiến cậu không dám nhìn thẳng.



Sức mạnh tâm linh ấy, khiến cậu không nhịn được khâm phục! Cậu chợt muốn phụ đạo chương trình học cho cô, hi vọng thành tích của cô có thể cao lên, trở nên nổi bật!



Hoàn toàn không có ý riêng, chỉ muốn giúp cô, không liên quan đến tình yêu, không cần hồi báo, chỉ đơn thuần muốn cô gái càng ngày càng tốt lên.



Trong phòng chụp ảnh, đạo diễn để Đô Đô lên biểu diễn, Đô Đô không chịu. Dưới sự nhì nhèo của ông chủ, Đô Đô mềm lòng, đi lên. Cô bĩu môi, vẻ mặt ‘tôi đây đã đói đến chóng mặt, ông còn bắt tôi lên sân khấu! Chẳng phải tôi nhìn ống kính sẽ càng thêm choáng sao?”



Dáng vẻ của Đô Đô, khiến mọi người vui vẻ.



Đạo diễn lắc đầu: “Trạng thái này không được.”



Lúc này, Mạc Khinh Hàn đi lên, kéo tay Đô Đô, làm bộ cùng cô đi dạo phố.




“Ha ha...” Tất cả mọi người ở đây không kìm được nở nụ cười. Có thể keo kiệt hơn nữa không? Quá đáng yêu!



Ai nha, cô gái này... thật sự đáng phục!



Diệp Thần cũng mệt mỏi. Vì để quay xong quảng cáo này, Diệp Thần đi đến, đưa tay về phía sữa chua của Đô Đô, anh cũng làm như một nhân vật, diễn với Đô Đô.



Đô Đô hừ một tiếng, quay người về phía khác...



Anh ruột cũng không được!



Không cho là không cho!



Lúc này, không biết là ai, đột nhiên đẩy Tony lên sân khấu.



Tony còn chưa kịp phản ứng, đã va vào lưng Đô Đô.



Đô Đô quay đầu nhìn anh, thấy anh cũng muốn sữa chua, lập tức méo miệng muốn tức giận.



Tony vội vàng giơ túi trong tay lên, hai tay mở túi ra, để Đô Đô nhìn.



Đô Đô vừa nhìn thoáng qua, lập tức đặt sữa chua lên tay Tony, sau đó, từ trong túi lấy ra một đống đồ ăn ngon!



“Ha ha ha... đều là của em!” Đô Đô cười đắc ý.



Đạo diễn thầm nghĩ, vẫn là cậu nhóc ngoại quốc này có chiêu a, cầm túi đồ ăn vặt lớn thế, đổi lấy sữa chua...



Kết quả, khiến mọi người rớt tròng mắt là... Đô Đô người ta, căn bản không phải đổi với Tony...



Cô đặt sữa chua vào tay Tony, là để nhờ anh cầm hộ.



Cô lấy đống đồ vặt khỏi túi ra xong, lại lấy lại sữa chua.



Cuối cùng, không quên nhìn ống kính, nghịch ngợm nheo mắt: “Hì hì, độ giảo hoạt của chị đây không thể tưởng được đâu...”