Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ
Chương 1890 : Tôi mù sao?
Ngày đăng: 05:28 19/04/20
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đúng, rồi mọi chuyện sẽ ổn...”
Bởi vì hôm nay đi dã ngoại, Diệp Thần không tìm cô chạy bộ.
Mạc Khinh Hàn mặc váy phấn tới trường tập hợp.
Lúc đi vào phòng học, có mấy bạn học đột nhiên “Oa” một tiếng!
Bởi vì, Mạc Khinh Hàn để tóc xõa vai, chải thành một cái đuôi ngựa.
Lại đi phía sau Lưu Hải, không có sự cản trở của Lưu Hải, lộ ra cái tráng sáng bóng, ánh mắt sáng ngời, để cho người nhìn cảm giác giống như là thấy ngôi sao ở trên trời sáng lấp lánh vậy.
Áo khoác màu hồng phấn, làm tôn lên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn, sáng bóng nước trợt của cô. Hai tai bị gió thổi, còn lộ ra một tia hồng, giống như là bóp một cái là có thể bóp ra nước.
Bởi vì mùa đông khô ráo, môi dễ dàng nứt ra, cô bôi một chút nhuận môi cao.
Lúc này, cô đứng ở cửa, bị các bạn học đồng loạt nhìn cô chằm chằm. Cô ngượng ngùng cười một tiếng, gò má hồng hồng nhàn nhạt dưới ánh mặt trời, thu hút hết tất cả ánh mắt của mọi người.
Nhất là Lục Vũ Hiên, anh nhìn cô chằm chằm, trong đầu liền văng ra một câu: “Tai bên vừa tựa như mây đỏ hai đóa, giữa chân mày tự có xuân - sắc ba phân...”
Mặc dù, cách khá xa, nhưng là, anh giống như đã đánh hơi được cô nơi đó tản mát ra một cổ làm say đắm lòng người!
Cô làm sao lại trông đẹp đến vậy? Trước kia chưa từng phát hiện cô đẹp đến vậy a.
Cô đẹp đến nổi làm người ta lóa mắt.
Minh diễm, không thể tả.
Không không không! Không chỉ là đẹp.
Cô, vốn dĩ thông minh, văn tư nhạy bén!
Văn chương của cô, anh toàn bộ mua, anh vì tài văn chương của cô mà bội phục.
Lục Vũ Hiên hô hấp dồn dập, càng ngày càng rạo rực!
Nói gì “Mạc Khinh Hàn thật không biết xấu hổ, ngày ngày cùng Lâm Nghệ Phong đi gần như vậy, còn cùng Lục Vũ Hiên câu câu đáp đáp! Tôi thật không ưa cô ta!”
“Đúng vậy! Gần đây, Mạc Khinh Hàn và Lâm Nghệ Phong ngày ngày cùng nhau đi học, cùng nhau tan học!”
“Đúng vậy, tôi nhìn thấy nhiều lần, hai người bọn họ hàng ngày buổi trưa cũng cùng đi, lén lén lút lút cũng không biết đi đâu, buổi sáng cùng nhau chạy bộ, tan học còn cùng nhau quét dọn vệ sinh.”
“Mạc Khinh Hàn rốt cuộc xảy là đang làm gì? Thật là không biết xấu hổ.”
“Đúng nha đúng nha, buổi tối tan học, còn giúp Lâm Nghệ Phong quét dọn vệ sinh.Vốn là, ngày đó tớ muốn ở lại giúp cậu ta quét dọn phòng học, nhưng là cậu ta thật hung dữ, cậu ta trừng mắt làm tớ sợ... Tớ cũng không dám ở lại.”
“Đúng nha, tớ cũng vậy... Cậu ấy đối với chúng ta đặc biệt hung dữ, nhưng với Mạc Khinh Hàn vừa nói vừa cười, hai người bọn họ khẳng định là yêu đương!”
Lữ Tâm Tâm đột nhiên cười lạnh: “Cũng chỉ có Lục Vũ Hiên ngu ngốc không nhìn ra người Mạc Khinh Hàn thích là ai! Lục Vũ Hiên này ngu ngốc, luôn làm ra vẻ mặt lạnh!”
Cô càng nói càng tức, thanh âm càng nói càng lớn...
Lúc này, đột nhiên nghe được có nữ sinh mắng: “Lữ Tâm Tâm, cô không có mặt mũi hay sao? Còn mặt mũi nói Lục Vũ Hiên a, tại sao không nói chính cô một chút? Lục Vũ Hiên vốn không thích cô, cô còn chưa phải là nếu không phải là cùng người ta ngồi cùng bàn, người ta muốn đổi vị trí, cô còn không cho phép người ta đổi. Cô không phải mặt lạnh? Còn không biết xấu hổ nói đến người khác... Tôi cũng chỉ có thể a a.”
Cô gái vừa nói, tên là Lưu Diêu, thích Lục Vũ Hiên đến phải chết, ba ngày hai đầu viết thư tình cho người ta, giống như sợ cả thế giới này không biết.
Cô và Lữ Tâm Tâm có thù oán, hai người hận đối phương, hận muốn chết!
“A —— Lưu Diêu! Cô cho là, cô có gì tốt lắm sao? Ít nhất, tôi bây giờ ngồi bên cạnh
Lục Vũ Hiên, cô ngay cả ngồi bên cạnh cậu ấy cũng không thể.”
“...”
Hai người càng nói càng hung, trực tiếp ra tay đánh nhau.
Các bạn học “Ô ngao” nhào tới can ngăn.
Mạc Khinh Hàn ngược lại không quan tâm.
Cô giáo chủ nhiệm giận đến lỗ mũi đều phải sai lệch: “Tất cả dừng tay cho tôi —— dẫn các em đi dã ngoại, không phải dẫn các em tới đây để đánh nhau! Trở về viết mười ngàn chữ ‘kiểm thảo’ cho tôi!”