Thiên Hậu Trở Về

Thiên Hậu Trở Về

Hạ Uyển Anh | Xuyên Không | Ngôn Tình | Truyện Cung Đấu | Đang ra| 400 chương

Hạ Lăng mở to mắt, đập vào mắt là một trương xa lạ mặt.

Một cô gái mặc một bộ trang phục luyện vũ đạo màu trắng, nửa quỳ nửa ngồi ở bên người nàng, nôn nóng nói cái gì đó. Qua một hồi lâu, cô mới miễn cưỡng nghe rõ —— lăng, tinh lăng, cậu có khỏe không? Có nào không thoải mái hay không?”

Tinh lăng……?

Tinh lăng là ai……?

Cais tên xa lạ, còn có cô gái trước mắt có gương mặt xa lạ, thanh âm xa lạ, làm cho Hạ Lăng hoảng hốt. Cô dám xác định, chính mình không phải cái gì tinh lăng, càng không quen biết cô gái đang nôn nóng trước mắt.

Đầu thực đau.

Nàng vốn tưởng rằng chính mình đã chết, sân khấu ngoài ý muốn bị mất điện, trong bóng tối, không biết là ai hung hăng đẩy cô một cái, cô đột nhiên không kịp phòng ngừa, từ trên đài cao mời mét rớt xuống, rơi xuống  một tầng xi măng lạnh băng cứng rắn, đầu bị một cây thép bén nhọn đâm thủng, máu cùng óc bính đầy đất.

Nhưng trước mắt tình hình lại là sao  thế này?
Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Sủng Quan Lục Cung: Đế Vương Kiều Man Hoàng Phi

Nhan Nhược Khuynh Thành | Xuyên Không | Truyện Nữ Cường | Ngôn Tình | Cổ Đại | Truyện Cung Đấu | Đang ra| 402 chương

Thể loại: Xuyên không- Cung đấu
Nguồn: wiki dịch
Edit: Lô Vĩ Vi Vi

Bởi vì một nhát đao chắn giúp hoàng đế mà Phượng Thiển đã mất đi ký ức.

Nghe nói trước khi ký ức bị mất đi nàng chính là kẻ người gặp người khinh, ai nấy nơm nớp lo sợ. Nhưng sao khi tỉnh lại mọi chuyện lại diễn biến theo hướng khác?

Ngự thư phòng, thị vệ tới báo: "Bẩm hoàng thượng, nương nương đang đánh bạc trong phủ nội vụ"

"Kệ nàng đi"

"Hoàng thượng, nương nương đang nướng cá mà Vân Qúy phí yêu nhất để ăn"

"Mặc nàng đi"

“Hoàng Thượng, nương nương nói hậu cung này có Hi phi thì không nàng, cho nên tính toán rời cung ra ngoài!”

Hoàng thượng liền hất bào áo, để lại một câu: "Ném Hi phi ra khỏi cung"

Một nhìn khuynh thành, hai thấy khuynh tâm, ba đã khiến người không thể kiềm chế.

“Thiển Thiển, từ trong ra ngoài của nàng đều là của trẫm, nếu ai dám mơ ước nửa phần, trẫm liền……”

“Tên bạo quân ngươi, sao không thấy từ trong ra ngoài của ngươi đều là của một mình ta!”

Đồ không lương tâm, đế giận vì hồng nhan, lục cung giải tán, vẫn chưa tính từ trong ra ngoài đều là của một mình nàng sao?