Đích Nữ Tàn Phi

Đích Nữ Tàn Phi

Phi Yến Nhược Thiên | Truyện Nữ Cường | Cổ Đại | Truyện Cung Đấu | Truyện Gia Đấu | Đang ra| 160 chương

Thể loại: Cổ đại, cung đấu, trạch đấu, nữ cường

Thượng thư phủ nổi tiếng có hai vị tiểu thư song sinh. Tỷ tỷ xinh đẹp, yêu kiều diễm lệ, cao quý như mẫu đơn, tài hoa xuất chúng. Muội muội thanh lệ, tinh tế, cao ngạo như mai, tài hoa chẳng kém tỷ đáng tiếc là bị tànphế hai chân.

Trớ trêu thay, hai tỷ muội yêu cùng một người.

Tranh giành, đấu đá vì ngôi vị Hoàng hậu - mẫu nghi thiên hạ! Chỉ vì một nam nhân mà tỷ muội thân sinh lại trở mặt thành thù.

Cuối cùng Hoàng thượng ban hôn, tỷ tỷ gả cho Uy Vũ Đại Tướng quân tiếng tâm lừng lẫy, muội muội gả cho Thái tử đương triều làm Thái tử phi.

Vốn nghĩ cuộc đời nàng như vậy là đã đủ, đã như mong muốn của bản thân. Được gả cho người mình yêu, chỉ mong cuộc sống sau này hạnh phúc...

Nhưng…

Ngày đại hôn, phu quân của nàng lại gọi tên tỷ tỷ nàng…

Tiết Phong Lan chưa bao giờ nghĩ rằng, tỷ tỷ mà mình tin tưởng nhất cùng phu quân mình yêu nhất, hai người họ lại phản bội mình!

Nuôi một con chó bên người, đối đãi với nó như tỷ muội trong nhà lại bị nó cắn ngược!

Người luôn đối xử tốt với mình lại bị chính mình cho là có âm mưu, không trừ thủ đoạn hãm hại!

Thì ra tất cả chỉ là do nàng ngu ngốc, tỷ tỷ trước mặt dịu dàng với nàng thế nào, sau lưng lại hung hăng đâm nàng như thế đấy!

Đời người đúng là có nhiều chuyện khiến người khác hối hận, nhưng lại không thể làm lại từ đầu.

Bị người khác hãm hại khiến nàng không cam tâm! Tại sao cùng một gương mặt mà nàng bị đối xử như thế, còn tỷ tỷ thì có được những thứ nàng ta có?! Nàng không cam tâm!! Nàng chết cũng không minh bạch!!!

Phượng hoàng niết bàn, dục hoả trùng sinh. 

Trùng sinh, nàng vẫn là tứ tiểu thư được sủng ái của Tiết phủ.

Để không giẫm lên vết xe đổ, nàng bắt đầu từng bước tính kế, vì bản thân an nguy, nàng bắt đầu tâm địa ngoan tuyệt. 

Ai dám cản đường nàng, thì phải trả giá đại giới, cho dù là phu quân từng ân ái triền miên, cho dù là tỷ tỷ song sinh, nàng cũng sẽ không có nửa điểm đắn đo!

Đời này, Tiết Phong Lan quyết định… Chỉ sống vì bản thân!
Chàng Rể Siêu Cấp (Hào tế)

Chàng Rể Siêu Cấp (Hào tế)

Tuyệt Nhân | Đô Thị | Hiện Đại | Truyện Gia Đấu | Thương Nghiệp | Truyện Tình Cảm | Đang ra| 953 chương

“Ta từ nhỏ sẽ không hoa ngôn xảo ngữ, thảo không được nàng niềm vui. Ca ca thâm chịu sủng ái, nãi nãi sợ ta cướp đi ca ca người thừa kế vị trí, đem ta đuổi ra Hàn gia.”

“Ở rể Tô gia ba năm, nhận hết khuất nhục, Hàn gia khi nào từng có đôi câu vài lời quan tâm. Là nàng bức ta rời đi Hàn gia, hiện tại một câu lại muốn cho ta trở về, khi ta Hàn Tam Thiên là một cái cẩu sao?”

“Ta hiện tại chỉ nghĩ an an tĩnh tĩnh đương một cái kẻ bất lực, ai mẹ nó cũng đừng tới quấy rầy ta.”

Hàn Tam Thiên bước đi nhanh rời đi, lưu lại đoàn người hai mặt nhìn nhau.

Tô gia, Vân Thành một cái nhị lưu thế gia, ba năm trước đây Hàn Tam Thiên nghèo túng như cẩu, là Tô gia lão gia tử thân chỉ hôn ước, lúc ấy một hồi hôn lễ kinh động toàn bộ Vân Thành, bất quá oanh động nguyên nhân lại là bởi vì Tô Nghênh Hạ gả cho một cái không biết tên phế vật, trở thành toàn bộ Vân Thành chê cười.

Hàn Tam Thiên thân phận thật sự, chỉ có Tô gia lão gia tử một người biết được, chính là hôn lễ hai tháng lúc sau, Tô gia lão gia tử nhân bệnh qua đời, từ đây Hàn Tam Thiên thân phận không người biết hiểu, mà hắn, cũng chứng thực vô dụng phế tế thân phận.

Ba năm tới, Hàn Tam Thiên nhận hết châm chọc mỉa mai, mắt lạnh tương đãi. Bất quá này đó cùng bị đuổi ra Hàn gia chuyện này so sánh với, người sau càng là lạnh nhân tâm.

Hắn đã nhận, cột sống bị người chọc lâu cũng thành thói quen.

Hôm nay là Tô gia bà cố nội ngày sinh, Hàn Tam Thiên tỉ mỉ chọn lựa một phần lễ vật, giá trị không cao, chú định sẽ bị người cười nhạo, bất quá đâu vô hai lượng bạc, hắn có thể làm được, cũng liền nhiều như vậy.

Đến nỗi vừa rồi phát sinh kia chuyện, Hàn Tam Thiên nội tâm bình tĩnh không gợn sóng, thậm chí có điểm muốn cười.

Hắn ca ca xảo lưỡi như hoàng, tuy rằng có thể thảo đến nãi nãi niềm vui, nhưng làm người lại là kiêu ngạo ương ngạnh, sinh hoạt cá nhân thối nát, xảy ra chuyện là sớm hay muộn.

Nói không chừng, đây là thiên muốn vong Hàn gia.

Chính là cùng ta có cái gì quan hệ đâu? Ta bất quá là Tô gia bị người phỉ nhổ tới cửa con rể mà thôi.

P/s: thêm tag: Huyền huyễn, võ thuật, 1vs1.

Đích Nữ Vô Song

Đích Nữ Vô Song

Bạch Sắc Hồ Điệp | Truyện Nữ Cường | Cổ Đại | Truyện Gia Đấu | Trọng Sinh | Đang ra| 316 chương

Thể loại: Trùng sinh, cổ đại, báo thù, nữ cường
Số chương: 316 chương
Edit: Be Yours

Từng ngón tay bị bẻ gãy, đau đớn lan khắp toàn thân, lúc ấy nàng mới biết vú nương và nha hoàn đã sớm phản bội nàng từ lâu.

Thứ tỷ nói trong bụng mang cốt nhục của quân nàng, lúc ấy nàng mới biết tình tỷ muội tốt đẹp trước kia chỉ là một vở kịch không hơn không kém.

Phu quân của nàng, người từng ôn nhu quyến luyến ấy, sai người lấy mạng nàng, lúc ấy nàng mới biết mình chẳng qua chỉ là hòn đá lót đường, bàn đạp để hắn leo lên vị trí cao......

Hai mươi năm sống trên đời, hóa ra, nàng chỉ là con rối mặc người điều khiển!

Cũng may trời cao rủ lòng thương xót, cho nàng cơ hội sống lại lần nữa. Lúc này đây, tới lượt nàng đưa những người đó xuống địa ngục!

Mắt sáng mở to, ánh mắt lạnh lẽo. Không ai biết được, ánh mắt mang theo linh hồn ngập tràn cừu hận này, sẽ dấy lên một trận gió tanh mưa máu, xuất hiện với phong thái cùng tài hoa chói mắt ra sao……

Đoạn ngắn 1

Bùi Chư Thành không có ở đây, Chương Vân cũng không muốn diễn trò nữa, nghiến răng nghiến lợi nói: "Bùi Nguyên Ca, ta khuyên ngươi, đừng vui mừng quá sớm!"

"Ta cũng có câu muốn khuyên di nương" Bộ dáng vui vẻ của Bùi Nguyên Ca bỗng nhiên biến mất, thần sắc đông lại lạnh lẽo, ánh mắt như lưỡi dao: "Di nương đừng với tay quá dài, nếu vẫn nhúng tay vào Tĩnh Xu trai của ta, đừng trách ta chặt đứt tay ngươi!" Nói xong, nàng cười lạnh lùng, sát khí bắn ra bốn phía, ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn Chương Vân, sau đó mới xoay người nhanh chóng rời đi.

Đoạn ngắn 2

Hắn hoàn toàn không biết mình đã trêu học Bùi Nguyên Ca ở đâu, nhìn nàng đột nhiên trở mặt, sau đó đùng đùng nổi giận rời đi. Hắn ngẩn ra, mông lung không biết phải làm sao, chỉ biết cắn nhẹ môi, đợi nàng ra ngoại thất mới trầm giọng thì thào: "Ta chỉ muốn hỏi nàng, nếu Phó Quân Thịnh không phải người nàng mong đợi. Nếu còn có một người nguyện ý cả đời chỉ có một mình nàng, chỉ là, hắn có nhiều tiếng xấu, diện mạo tuy tuấn tú, nhưng bên cạnh nguy hiểm trùng trùng, bất kỳ lúc nào cũng đứng nơi đầu sóng ngọn gió, đường sống chỉ như kẽ hở, bước trên vết đao thương. Nhưng mà, cho dù có bao nhiêu gian nan, hắn cũng nguyện ý sóng vai với nàng, vĩnh viễn đứng bên cạnh nàng, cùng nàng gánh vác, chỉ cần còn một chút hơi thở, thì nhất định sẽ không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương đến nàng... ."

Hắn chỉ muốn hỏi nàng, nếu có một người nam nhân như vậy...

Nguyên Ca, nàng có nguyện ý gả cho hắn không?
Công Chúa Thành Vương Phi

Công Chúa Thành Vương Phi

Tiếu Dương | Xuyên Không | Cổ Đại | Truyện Cung Đấu | Truyện Gia Đấu | Trọng Sinh | Đang ra| 164 chương

Thể loại: Nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh. Tuyệt đối sủng.

Nữ chính: 

Trong một lần sét đánh đột ngột mà bỏ mạng, lại đầu thai đến nơi vô tình nhất là bậc Đế Vương. Có một mẫu thân là hoàng hậu đoan trang dịu dàng, có hai vị huynh trưởng thương mình đến cực điểm. Vừa sinh ra đã loại trừ mối họa trong lòng phụ hoàng.

Cung đấu, trạch đấu, tất cả ta chưa từng trải qua, nhưng cũng không có gì đáng sợ, chỉ cần ôm chặt đùi phụ hoàng, chắc chắn sẽ thuận lợi ăn thơm uống cay cả đời...


Nam chính.

Điều hối hận nhất trong đời trước của Bùi Nguyên Tu chính là bảo thủ tuân theo lễ nghi, mãi đến khi thê tử chết trước mặt mới hiểu rõ, một cái nhăn mày, một nụ cười của nàng đã sớm xâm nhập vào cốt tủy của mình, trên linh đường cả một đêm khiến mái tóc bạc đi rất nhiều....

Mà nay khi trọng sinh trở lại, đời này hắn muốn dồn hết khả năng để cưng chiều nàng cả đời....

Nhưng mà, lúc mọi chuyện lặp lại, dường như toàn bộ đều đã lệch khỏi quỹ đạo của kiếp trước.

Hắn còn có thể ôm mỹ nhân về không?

Mà mỹ nhân có còn là mỹ nhân trước kia không?
Trời Sinh Một Đôi

Trời Sinh Một Đôi

Đông Thanh Liễu Diệp | Xuyên Không | Hài Hước | Truyện Gia Đấu | Trọng Sinh | Đang ra| 470 chương

Tứ cô nương Chân gia tranh cường háo thắng, ích kỷ ham hư vinh…..Hao tổn tâm cơ sắp đặt, thiết kế cùng thế tử Trấn Quốc công rơi xuống nước…..Sau đó……………..Một kẻ tham ăn ngay khi Chân tứ cô nương rơi xuống nước đã xuyên vào……
Thiên Kim Trở Về

Thiên Kim Trở Về

Thập Tam Xuân | Truyện Gia Đấu | Trọng Sinh | Đang ra| 261 chương

Sống lại, cả đời này, tôi không muốn lại làm công chúa để người ta sắp đặt, tôi muốn làm nữ hoàng nắm giữ vận mệnh của mình trong tay! Những kẻ hại tôi, những người nợ tôi, tôi không chờ mong ông trời báo ứng, tôi sẽ tự tay đòi trước, mẹ cô chết trong oan khuất, cô rơi vào bẫy của cha và mẹ kế, vị hôn phu thanh mai trúc mã bị chị kế quyến rũ. Cô không còn là thiên kim nhu nhược dễ bị bắt nạt nữa. Tất cả những ai lợi dụng cô, thiếu nợ cô sẽ đòi lại cho bằng hết. Lúc này, cô là một nữ hoàng. Chỉ là, người đàn ông kiếp trước cô đã bỏ qua, kiếp này sao lại…
Hoạn Phi Thiên Hạ

Hoạn Phi Thiên Hạ

Thanh Thanh Du Nhiên | Xuyên Không | Truyện Nữ Cường | Ngôn Tình | Cổ Đại | Truyện Cung Đấu | Truyện Gia Đấu | Điền Văn | Đang ra| 3 chương

Tên gốc: Đích nữ độc thê
Thể loại: Xuyên không, điền văn, trạch đấu, cung đấu, quyền đấu, đại thúc, sư đồ luyến, nam cường nữ cường, 1vs1, blah blah blah =))))
Độ dài: 314 chương.
Edit by Pink Lady & LinhMaroon

Tây Lương Mạt là con gái đầu của Tĩnh quốc công và nữ tướng quân chấn thiên hạ, lại sống cực khổ không bằng người làm, thậm chí còn tranh ăn với chó để đủ no. Để tồn tại, nàng phải cầu cạnh huynh trưởng, ai ngờ cuối cùng thiếu chút nữa đã bị tên khốn nạn độc ác kia cưỡng hiếp, lại còn liên lụy làm nha đầu và ma ma duy nhất che chở cho mình phải chết oan uổng, cuối cùng chính mình lại suýt gãy chân.
Đến cùng nàng cũng không tiếp tục nhẫn nhục nữa, để cho đứa em gái thứ nữ hèn hạ kia cùng với bà mẹ kế tàn nhẫn biết cái gì mới gọi là chân chính hèn hạ và tàn nhẫn của hạ nhân.
Từng bước từng bước, đánh gãy chân của Huyện chủ Nhị muội âm hiểm, bức tử Nhị nương giả nhân giả nghĩa, bán đứng người cha lãnh khốc của mình, hủy hoại dung nhan của Tam muội độc ác, đoạt lấy phu quân của nàng ta, nàng bước từng bước một giẫm lên xương cốt của bọn họ mà tiến lên.
Có điều, mối hôn nhân nàng đoạt được cho bản thân mình, thật sự là một hôn sự khiến người người hâm mộ sao? Tại sao nàng lại ngửi thấy một thứ mùi âm mưu bẩn thỉu hôi thối? Cùng lắm thì, nàng vứt bỏ nhà chồng, ly hôn tái giá.
Chẳng qua là tại sao khi tin kén rể truyền ra, ngay đến cả tên đại thần tội ác chồng chất, tanh máu tàn khốc, Thái giám Vương gia Cửu Thiên Tuế của bản triều cũng dây vào, bức cưới nàng? Mặc dù ngươi có dung mạo tựa thiên tiên, quyền thế ngập trời, nhưng cũng vẫn là — thái giám!
Ta là phụ nữ, cũng có nhu cầu sinh lý chứ ~! Hơn nữa, cô nương ta vẫn còn là xử nữ, không thể chút mùi vị cũng chưa được nếm đã phải theo ngươi cả đời như vậy được.
Hoàng phi cũng được, bách quan cũng được, bọn họ đều muốn thấy nàng thành trò cười, ép nàng thành Hoạn thê, vậy nàng sẽ trở thành Yêu phu nhân đầu tiên trong sử sách, giúp đỡ Thiên Tuế gia hoạn quan nhà nàng làm xằng làm bậy, hoành hành triều dã, nàng đã không sống tốt được, vậy thì hãy để cho đám bách quan cung phi kia cũng khổ sở theo đi thôi.
Bắt Hoàng hậu kính trà, quý phi đổ bô, nuôi mấy gã trai bao có sở “trường” riêng, thỏa mãn tâm lý cùng với nhu cầu sinh lý của bản thân.
Cuộc sống cứ thế mà phơi phới khởi sắc.
Có điều là vị phu quân Hoạn quan đó — Cửu Thiên Tuế, chẳng lẽ là ăn não trẻ con, hay là ăn thai nhi sống, vậy mà lại hùng phong trở lại… Hoặc là hắn căn bản là… thái giám giả?
Cửu Thiên Tuế cong lan hoa chỉ quét sơn móng tay: “Phu nhân, nghe nói nàng bắt Quý phi nương nương lột sạch… chạy rông ở trong cung?”
Tây Lương Mạt thở dài: “Chẳng lẽ phu quân có hứng thú, đã làm hoạn quan, cho dù có ngàn vạn người hò hét chạy qua trước mặt ngươi thì phu quân cũng đâu có ngóc lên được ~”
Cửu Thiên Tuế vẽ mi xong lại nói: “Phu nhân, nghe nói hôm qua Thái tử trèo lên giường nàng?”
Tây Lương Mạt che miệng cười khẽ: “Ai da, người ta cũng có nhu cầu chứ, đầu óc của Thái tử không tốt, nhưng mà dáng người thì khá là đẹp.”
Cửu Thiên Tuế cầm gương soi: “Vậy mấy ngày hôm trước, chồng trước của nàng —- Đức Vương gia, nửa đêm chạy ra từ phòng nàng thì sao?”
Tây Lương Mạt khinh thường: “Công phu của gã đó quá kém, còn chưa gột hết mùi hồ ly trên người, bản phu nhân đây còn khinh thường.”
Cửu Thiên Tuế khẽ mỉm cười: “Vậy phu nhân cảm thấy bản đốc công thế nào, có đẹp hay không, có tốt hơn, cũng sạch sẽ hơn Thái tử và Vương gia không?”
Tây Lương Mạt ngẩng mặt, khẽ thở dài: “Phu quân quả đúng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, hiềm nỗi chàng lớn tuổi quá, lại là thái giám, bản phu nhân dù có muốn hưởng dụng mỹ nhân cũng không hưởng dụng nổi!”
Cửu Thiên Tuế mỉm cười bổ nhào qua: “Bản đốc công còn nhiều cách để phục vụ phu nhân mà, phu nhân không thử, làm sao mà biết được?”
Chen ngang chen ngang, mỗ Du lâu lắm rồi không viết văn cổ ~ hoan nghênh quang lâm, nhớ lưu lại!
Nữ chính vô sỉ máu lạnh, chỉ có đi ngược người khác, thỉnh thoảng bị tình nhân vô sỉ hèn hạ nh