...

Chương 3 : Ký Ức Nguyên Chủ.

Ngày đăng: 01:02 27/06/20

[ Đinh, yêu cầu thất bại, Ăn bám giá trị của ký chủ không đủ để để hối đoái.]
"............"
Nghe thấy thông báo của 001, Dịch Thuỷ Hàn liền lập tức nghẹn lời. Khốn kiếp a, Ăn bám giá trị là cái quái gì, cư nhiên lại dám ngăn cản hắn cùng mỹ thực ở bên nhau? Vì vậy, Dịch Thuỷ Hàn liền trực tiếp nhỏ giọng nói ra :"001, ngươi có thể cho ta vay trước một ít Giá trị quái quỷ gì đó có được hay không?"
[............]
[ Đinh, yêu cầu của ký chủ không được chấp thuận!]
Thông báo của 001 vừa dứt, Dịch Thuỷ Hàn liền trực tiếp tạc mao mà vò vò đầu :"Ta còn muốn ngươi để làm gì a, hệ thống?"
Nói đến đây, phảng phất như nghĩ đến điều gì. Ánh mắt của Dịch Thuỷ Hàn liền lập tức lóe sáng lên. Nhưng lời của hắn nói ra lại trực tiếp khiến cho 001 không thể không ngẩng đầu nhìn trời, cảm khái nhân sinh.
"Đúng rồi, đúng rồi. Quà tân thủ của ta đâu? Mau đem quà tân thủ chuyển thành đồ ăn cho ta đi!"
[............] Lạy trời, lần đầu tiên nó bắt gặp một cái ký chủ muốn đem quà tân thủ đổi thành đồ ăn a. Đúng là kỳ ba quá mà.
[ Hệ thống không có quà tân thủ.]
Trợn tròn mắt, Dịch Thuỷ Hàn không khỏi thở phì phì tức giận :"Ngươi là đồ lừa đảo a, cư nhiên lại không có quà tân thủ. Nếu không có quà tân thủ thì ngươi tính là hệ thống cái gì kia chứ?"
"Vốn dĩ ta đã cho rằng ngươi rất là vô tích sự rồi. Nhưng thật sự xin lỗi, ngươi so với suy nghĩ của ta thì lại càng vô tích sự hơn!"
[............] Là kẻ nào quy định hệ thống thì nhất định phải có quà tân thủ a?
[ Đinh, mời ký chủ tiếp thu ký ức của nguyên chủ...]
Trong chớp mắt, não hải của Dịch Thuỷ Hàn liền bị nhét vào một đống ký ức lộn xộn không đâu ra đâu. Khiến cho hắn không khỏi hơi nheo mắt lại, tự mình sắp xếp lại ký ức.
[.........] Tại sao tình trạng của ký chủ lại còn khả quan hơn suy đoán của nó vậy a? Nó cứ nghĩ hắn sẽ phải ôm đầu lăn lộn dưới đất rồi kia chứ!
Nơi đây là một thế giới có tên là Cửu Thiên đại lục. Lấy hoàng triều cùng các đại tông phái làm đầu. Bao gồm 3 đại hoàng triều : Phượng Nữ, Thịnh Khải, Dực Phong, hình thành thế chân vạc với nhau. Kẻ mạnh liền có quyền sinh sát, đạp lên trên kẻ khác.
Chủ nhân của thân thể này, cũng gọi là Dịch Thuỷ Hàn. Hắn là nhi tử của tiên đế Phượng Nữ hoàng triều cùng với một cái nam quan. Sau khi sinh ra hắn, Mẫu hoàng của hắn lại đem hắn cùng phụ thân hắn vứt vào một xó xỉnh trong hoàng cung tìm kiếm tân hoan. Khi hắn lên 8 tuổi, phụ thân hắn mắc phải phong hàn mà chết. Khiến cho hắn phải lăn lộn trong cung, bị người người khinh miệt.
Từ đó cũng dưỡng thành tính cách yếu đuối, âm u quái gở của hắn. Một thời gian trước, Mẫu hoàng của hắn băng hà. Hoàng thái nữ, cũng tức là nhị tỷ của hắn cũng thuận lý thành chương lên làm nữ hoàng. Phong cho hắn làm Dung vương rồi để hắn rơi vào trong quên lãng. Không lâu sau đó, Thịnh Khải hoàng triều lại thuận loạn mà nhập, muốn xâm chiếm Phượng Nữ hoàng triều.
Dưới tình huống nguy nan, nữ hoàng lại lựa chọn đem một cái vương gia không được sủng ái là hắn đây đưa sang Thịnh Khải hoàng triều làm con tin. Cầu hòa bình 10 năm giữa hai nước. Bởi vì thân phận cùng với nguyên do lớn lên ở một nước nữ tôn, nguyên chủ liền trông ẻo lả hơn rất nhiều so với nam nhân ở đây. Vì thế liền bị người ở đây ức hiếp không ngừng.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân to lớn nhất ở đây nữa chính là. Ở một nơi cường giả vi tôn như thế này, nguyên chủ cư nhiên lại là một cái phế vật không có Vũ hồn. Ừm, Vũ hồn chính là tồn tại gần giống linh căn tu tiên vậy.
Nghĩ nghĩ, ánh mắt của Dịch Thuỷ Hàn cũng nhanh chóng rơi vào trên một cái bánh bao đang nằm trên mặt đất cách hắn không xa. Không chút do dự, hắn liền đưa tay đem nó cầm lên.
Theo trong trí nhớ ít ỏi mà hắn vừa tiếp nhận được từ nguyên chủ thì cái bánh này dường như là của một tên thiếu niên khi nãy đã làm rơi lại thì phải. Vì vậy, hắn liền đem nó gặm lấy. Cũng không quản bàn tay có sạch hay không, hắn đã trực tiếp đem bánh bao nhai ngấu nghiến.
[ Ký chủ, ngươi có cần phải như vậy hay không a...]
"Đương nhiên là cần rồi, nếu còn không ăn. Ta sẽ chết." Một bên đem bánh nhét hết vào miệng, một bên lại nghẹn khuất nói với hệ thống. Dịch Thuỷ Hàn liền nâng cổ tay, không có nửa điểm chậm trễ đem mảnh vải băng bó kia kéo ra.
Chỉ thấy, bởi vì động tác của hắn quá mức thô lỗ cho nên một tảng da thịt dính trên mảnh vải cũng liền theo đó bị lôi ra ngoài. Máu me đầm đìa trông vô cùng rợn người. Nhưng là, từ đầu tới cuối hắn cũng chưa từng nhíu mày một cái. Vẫn như cũ nhìn đăm đăm vào vết thương của mình.
Thế nhưng, chuyện kinh dị bỗng dưng lại xảy ra. Chỉ thấy miệng vết thương của Dịch Thuỷ Hàn bỗng dưng lại lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được chậm rãi lành lặn lại. Bắt đầu kết vảy, mọc da non.
[............] Mẹ ơi, ở đây có quái vật a!!! Nó có nên gọi điện cho cảnh sát đem ký chủ đưa đi nghiên cứu hay không đây?
Bởi vì quá độ kinh hãi, 001 liền phát ra nhiệm vụ để bản thân bình tĩnh trở lại.
[ Đinh, nhiệm vụ chính tuyến 1 : Trong 1 khắc, thu thập được 100 Ăn bám giá trị.]
Nghe thấy có nhiệm vụ, tinh thần của Dịch Thuỷ Hàn liền lập tức phấn chấn lên. Có nhiệm vụ = có Ăn bám giá trị = có thức ăn. Không những vậy, hắn còn có thể đánh người nữa a.
Cảm thấy sự mệt mỏi vô lực trên người mình đã tan biến không ít. Ngay cả vết bầm ứ cũng bắt đầu trở nên mờ dần. Dịch Thuỷ Hàn liền từ trên nền đất đứng dậy, từ từ bước trở về trong phòng mình.
Mỹ thực a, chờ ta!
**Nếu được thì hôm nay sẽ đăng thêm 1 chương nữa cập nhật dung mạo 'nhân thần cộng phẫn' phiên bản cổ trang của Dịch bảo bảo nha.