9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc

Chương 26 : Hận a!!!

Ngày đăng: 12:33 30/04/20


Có đôi khi, hành động so với lời nói càng khiến người ta dễ hiểu hơn.



Chất nữ nói trong lòng hắn cũng có nàng… Tống Mạch có thể giải thích bởi vì hắn là nhị thúc của nàng nên đương nhiên phải đặt chất nữ duy nhất của mình ở trong lòng rồi.



Chất nữ nói nàng đã thích hắn từ lâu rồi… Tống Mạch cũng có thể lý giải đó là tình cảm yêu thích của tình thân.



Nhưng khi môi nàng chạm vào má hắn, nhẹ như vậy, mềm như thế, lại khiến hắn bất ngờ không kịp đề phòng.



Chất nữ hôn hắn!



Nàng không còn là bé con 3 tuổi năm đó, ai bảo hôn thì hôn. Nàng đã 16, hắn 28, nàng là nữ nhân, hắn là nam nhân!



“Cẩm Chi!”



Hắn hô nhỏ một tiếng, không cách nào thừa nhận thân thiết tựa như “tra tấn” của nàng, hắn chợt đẩy nàng ra rồi đứng lên, “Cẩm Chi, con, con đừng như vậy. Ta là nhị thúc của con, ta chăm sóc con, quan tâm con đều là vì quan hệ thúc cháu của chúng ta. Bởi vì con là tiểu chất nữ ta nhìn từ nhỏ tới lớn, thật sự không hề có ý gì khác, con trăm ngàn lần đừng hiểu lầm. Đại ca đi rồi, tên súc sinh kia lại phụ bạc con, nhị thúc, nhị thúc biết trong lòng con khổ sở, mà lúc này bên cạnh con chỉ có mình nhị thúc cho nên con mới thấy nhị thúc tốt. Nhưng tình cảm của con đối với nhị thúc chẳng qua chỉ là sự ỷ lại vào trưởng bối mà thôi, không phải tình yêu nam nữ, đừng nghĩ linh tinh nữa, biết không?”



Không ai trả lời hắn.



Tống Mạch nhấc chân một cái, vẫn không có can đảm dứt khoát nên hắn nhìn lên giường.





Chất nữ ngả vào trong chăn, giữ nguyên tư thế sau khi bị hắn đẩy ra. Mặt nàng chôn trong chăn, hắn không nhìn thấy nhưng bờ vai nàng run run, rõ ràng đang khóc.



Tống Mạch tự trách mình, hắn không nên thô lỗ đẩy nàng ra như vậy.



“Cẩm Chi, con đừng như vậy, nhị thúc không cố ý…”



“Nhị thúc, thúc thực sự không thích con một chút nào sao?”



Tư thế này không được tự nhiên lắm nên Đường Hoan chậm rãi ngồi dậy, xoay người đưa lưng về phía Tống Mạch, “Nhị thúc, tối hôm qua con nói muốn gả cho hắn, trong lòng thúc có cảm thấy hoảng hốt, có thấy nửa đêm ngủ không yên không? Nhị thúc, vừa rồi lúc con nói thích thúc, thúc thật sự không vui chút nào sao? Còn khi con hôn thúc, thúc không cảm thấy thoải mái, không muốn hôn lại con sao?”



Tống Mạch khép mi, chém đinh chặt sắt nói, “Không có.”



Nam nhân quả nhiên đều thích nói dối.




Mỗi một Tống Mạch đều phù hợp với thân phận của hắn. Nàng có lãm nũng với Tống canh rừng cũng vô dụng nhưng đối với nhị thúc tốt này, nàng càng ra vẻ giống như một đứa bé, hắn lại càng không có biện pháp với nàng, hơn nữa, vì cái chết của cha Tống, nàng đột nhiên trở nên ỷ lại hắn, hắn cũng sẽ không cảm thấy quá kì lạ. Mà, cho dù hắn có thấy kì lạ, thì nhị thúc tốt của nàng cũng sẽ tự lấy cớ hắn đang chăm sóc nàng… Hắn chính là gã nam nhân khẩu thị tâm phi mà!



Bị giọng nói mềm mại ngọt ngào cùng cái ôm thật chặt của nàng chọc ngứa, Tống Mạch mềm lòng đến rối rắm, trực tiếp ôm nàng đến phòng phía đông.



Buổi tối, khi đi ngủ, Đường Hoan không dám chọc hắn nữa, nàng chỉ đành ôm hắn thật đàng hoàng.

Tống Mạch thở phào nhẹ nhõm.



Sáng hôm sau, hắn dậy đầu tiên,xốc chăn lên, chợt phát hiện trung khố của mình có một mảng đo đỏ chói mắt.



Ở vị trí thắt lưng, đó chính là nơi mông nàng chạm vào.



Là ai bị thương?



Tống Mạch không hề đau chỗ nào, thấy nàng xoay lưng về phía mình ngủ rất ngon, hắn vẫn không nhịn được xoay người kiểm tra bên trong mình.



Không phải máu của hắn…



Chất nữ bị thương?



Tống Mạch sợ hãi cực độ, kéo chăn lên, chỉ thấy trung khố của chất nữ cũng có, trên chăn còn có hai ba mảng.



Một khắc đó, hắn cảm thấy như trời sập xuống.



Đến khi Đường Hoan bừng tỉnh phát hiện ra chuyện gì xảy ra trên người mình, chỉ cảm thấy miệng nàng cũng muốn phun máu.



Nàng đang chuẩn bị vươn tay hoàn thành nhiệm vụ đó nha!!!!



“Kẻ thù” mà hái hoa tặc ghét nhất, vậy mà lại đến đây!!!



~



Tác giả có lời muốn nói: haha, đây chính là thực tế, đây chính là cuộc sống!!!