9 Giấc Mộng Xuân Của Nữ Hái Hoa Tặc

Chương 69 : Trấn áp (1)

Ngày đăng: 12:33 30/04/20


Hắn tiến vào bất ngờ, Đường Hoan kìm lòng không đậu khép hai chân lại, nơi đó lại càng tự động co rút lại, kháng cự hắn.



Đại khái là nhận thấy được nàng khó chịu, nam nhân dừng xâm nhập.



"Sợ sao?" Đây dù sao cũng là lần đầu tiên trong kiếp này của nàng, nếu nàng tiếp tục ngoan ngoãn, Tống Mạch còn có thể khống chế chính mình thu tay lại.



Đường Hoan nghiêng đầu, mắt cười nhìn hắn.



Nam nhân bị bịt mắt, một cái dây đen mang đến cho khuôn mặt tuấn mỹ của hắn thêm một loại cảm giác thần bí. Chân mày hắn dãn ra khuôn mặt bình tĩnh, nhìn như nắm trong tay tất cả, nhưng bàn tay to của hắn nắm chặt cánh mông nàng, ngón tay dừng ở trong cơ thể nàng, đều thuyết minh rằng hắn có bao nhiêu muốn nữ nhân của hắn.



"Sợ cái gì? Thiếu gia, Tiểu Ngũ thích chàng sờ ta, nơi nào cũng thích được thiếu gia sờ." Nàng nhấc chân vòng lấy thắt lưng hắn, hai chân mắc vào lưng hắn kéo mình về phía hắn, "Ừm, thiếu gia, hình như lại sâu một chút rồi."



Ban ngày ở trên núi, nàng đã buông thả chính mình. Một mặt hình hài phóng túng tất cả đều bày ra ở trước mặt hắn, Tống Mạch tất cả đều chiều nàng nghe theo nàng đùa giỡn, cũng không chút mảy may nghi ngờ hoặc phản cảm. Có lẽ, tựa như sư phụ đã nói, ở trên giường, nam nhân càng thích nữ nhân tràn đầy nhiệt tình một chút đi? Đúng vậy, thân thể bị dục.vọng khống chế, dục.vọng bị nữ nhân điều khiển, lại là nữ nhân mình thích, khi tình nùng, nam nhân chỉ muốn thoả thuê phóng túng, nào còn có lòng dạ suy nghĩ cái khác?



Thích nàng, cái dạng gì của nàng cũng đều là tốt. Không thích, cho dù cẩn thận cũng nhìn không vừa mắt.



"Thiếu gia, cảm thấy, thật kỳ quái..." Dứt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn này trong đầu, Đường Hoan toàn tâm quyến rũ nam nhân trước mắt.



"Chỗ nào kỳ quái?"



Tống Mạch từ ngồi xổm chuyển thành ngồi khoanh chân, để cho chân nàng kẹp phía dưới hắn tránh cho ảnh hưởng đến động tác trên tay, sau đó vừa hỏi vừa thuần thục động. Lúc trước Tiểu Ngũ chính là quyến rũ hắn như thế này, lần đó nàng còn to gan hơn, trực tiếp kéo tay hắn đưa vào, hoàn toàn không giống với tiểu thư khuê các hắn biết trong sách vở. Nhưng hắn cũng không cảm thấy là nàng như vậy không tốt, bởi vì là nàng, bởi vì nàng chỉ làm vậy với hắn, hắn thích.



"Tiểu Ngũ, như vậy, thoải mái không?"



Tuy rằng cách một đời hai đời, nhưng mỗi một chớp mắt ở cùng nàng cũng bị hắn nhớ đi nhớ lại suốt mười tám năm, cho nên hắn quen thuộc thân thể của nàng, sâu sâu nông nông, rất nhanh đã móc ra suối nước róc rách. Nàng cũng từ ngôn ngữ khiêu khích lúc ban đầu biến thành hừ hừ hít hít, chợt cao chợt thấp. Tống Mạch không nhìn thấy nàng vặn vẹo, lại nghe thấy tiếng nàng cào nệm giường phát ra tiếng vang trêu người, tưởng tượng thấy, nhưng so với tận mắt nhìn thấy lại càng chọc ra lửa hơn.



Nhiệt tình lại quật cường, dù là không chịu nổi cũng không chịu cầu hắn dừng lại, chỉ nâng thắt lưng lắc mông muốn tránh né ngón tay hắn. Tống Mạch không để cho nàng thực hiện được, chậm rãi lại thay đổi tư thế, nửa quỳ ở giữa hai chân nàng, gập đùi phải lên ngăn cản nàng khép hai chân lại, tay trái đè ép lên một cái khác, tay phải thì không ngừng vào sâu ra nông, một ngón tay trở thành hai ngón tay, nghe trong miệng nàng hoặc thở gấp gáp hoặc kêu rên, phía dưới thì là tiếng vang tí tách theo quy luật.


Đường Hoan ở trong nụ hôn của nam nhân dần dần bị mất phương hướng, Tống Mạch bây giờ, chính là nam nhân tạm thời bắt nàng làm tù binh kia sao?



Nàng là hái hoa tặc, người khác nếu muốn khiến cho nàng tâm phục khẩu phục, chỉ có thể là ở trên giường thu phục nàng.



Tống Mạch...



Nàng muốn phản công, muốn bắt lấy đầu lưỡi hắn hút.mút, lại bị hắn bắt lại, mặc sức nhấm nháp. Cơn sóng ngứa tầng tầng lớp lớp phóng mạnh về phía thân thể nàng phóng mạnh về phía trong lòng nàng đầu óc nàng, Đường Hoan nhắm mắt lại, tạm thời giao hoàn toàn mình cho hắn.



Nếu hắn lợi hại như vậy, để cho hắn đến đây đi.



Tống Mạch lần đầu tiên cảm nhận được sự dịu ngoan của nữ nhân.



Không phải ngôn ngữ, không phải động tác, mà là thân thể.



Trước kia hai người thân thiết, nàng lớn mật nhiệt tình, thay vì nói đang chăm sóc, không bằng nói là đang thảo phạt. Hắn hôn nàng một cái, nàng sẽ hôn trở lại hai cái, không chịu chịu thua, chỉ có cuối cùng khi hắn dựa vào ưu thế thể lực trời sinh của nam nhân muốn nàng đến khóc không ra tiếng, nàng mới hoàn toàn ngoan ngoãn, nhưng cái loại ngoan ngoãn này, là thuần phục trên thân thể, lòng của nàng, vẫn đều là không phục. Nàng giống như là nữ hoàng cao cao tại thượng, tất cả của hắn đều ở trong khống chế của nàng, nàng muốn hắn, hắn sẽ như nàng mong muốn cho nàng, cho dù là đến cuối cùng, đôi mắt quyến rũ của nàng nhìn hắn, trong mắt lưu động cũng chỉ là vừa lòng, vừa lòng hắn hầu hạ, mà không phải tình ý kéo dài của nữ nhân đối với nam nhân.



Loại ý nghĩ này rất hoang đường, hắn biết nàng thích hắn, làm sao có thể chỉ có vừa lòng?



Nhất định là Tiểu Ngũ của hắn quá to gan, thích biểu đạt trắng ra yêu thích của nàng, bởi vậy thiếu đi sự ngượng ngùng của nữ nhân.



Tiểu Ngũ của hắn không giống với nữ nhân khác, hắn không thể dùng những kiểu biểu hiện của nữ tử thế tục để cư xử với nàng.



"Tiểu Ngũ..."



Hắn buông môi nàng ra, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng đang thở dốc trên khuỷu tay hắn, giống như đoá hoa lặng lẽ nở rộ vào ban đêm, làm cho người thương yêu.



Nàng biết hắn muốn ăn nàng biết bao nhiêu không?