Ác Hán
Chương 383 : Quỹ Tích Sai Lầm
Ngày đăng: 20:23 18/04/20
Ngày hè chói chang, mặt trời như đổ lửa.
Đổng Phi mặc áo cộc, tây để trần, cùng người nhà ngồi trong chòi nghỉ bên ao sen, uống rượu nho ướp đá nhiều ngày, trò chuyện trán gẫu. Đằng xa Tiểu Văn Cơ đang cùng mấy huynh đệ nô đùa.
Trên bàn có dứa hấu, Đổng Lục và Nhậm Hồng Xương ăn ngon lành.
Dưa hấu do Lý Nho phái người đưa từ Tây Vực tới, chẳng nói được lai lịch, chỉ thấy ngon vô cùng.
Đầu năm Cam Bí xuất quân đánh tới An Tức, đây vốn là con đường ắt qua khi Con đường tơ lụa được lập nên, nhưng không lâu sau An Tức bị người Đại Nguyệt Thị tấn công, trở nên hỗn loạn.
Về sau còn xuất hiện một vị Vương gì đó, Cam Bí cũng chẳng rõ, An Tức phái quý tộc Tô Lâm Khu chống trả, thế là An Tức biến thành nhiều bang.
Quốc gia như vậy mau chóng được nạp vào bản đồ Tây Châu.
Một năm chiến sự không ngừng chẳng những không làm nhân mã của Cam Bí tổn thất mà càng đánh càng nhiều. Dưa hấu cũng là Cam Bí đưa từ An Tức tới Tây Vực, khi ấy Đổng Phi nhìn cái nhận ra ngay "quả bóng tròn" trong miệng Cam Bí là cái gì, chính là dưa hấu sau này ai ai cũng quen mắt, nhà nhà đều có ăn.
Đương nhiên thời đó chỉ có rất ít người được hưởng.
Đổng Phi tặng Lưu Biện một ít, giữ lại một ít, chia cho bộ hạ một ít, tất nhiên không thiếu phần Giả Hủ.
- Nha đầu Nguyệt Anh gần đây thần thần bí bí, không biết đang làm gì.
Chẳng biết sao Thái Diễm lại nói:
- A Sửu, ta thấy tiểu nha đầu Nguyệt Anh hình như có ý ... Khi ngươi xảy ra chuyện, nó ngày nào cũng tới hỏi. Ngươi rốt cuộc muốn gì, có cưới không? Hay là có suy nghĩ khác.
Đổng Phi cười khổ:
- Tỷ tỷ đừng nói lung tung, Nguyệt Anh chỉ hơn Nữu Nữu vài tuổi, sao ta có thể. Vả lại không phải ta phái người đưa thư cho Hoàng tiên sinh rồi sao, chỉ là bên đó chẳng có động tĩnh gì.
Nhậm Hồng Xương và Đổng Lục cười giễu cợt.
Đổng Phi suy nghĩ rất lâu cuối cùng quyết định phong Điền Dự làm Hung Nô trung lang tướng, nắm Khất Hoạt Quân. Triệu Vân làm Phá Lỗ tướng quân, thái thú Sóc Phương.
Cố Ung làm Điền Nông trung lang tướng, Trần Cung làm giáo úy, Trường An doãn. Còn Hạ Hầu Lan thì được thả ra, vẫn là Túc vệ tướng quân, nhưng binh mã trong cấm quân hoàn toàn thay bằng khuôn mặt mới.
Tang Hồng phong làm Đại Lý đình úy, chấp hành hình luật.
Ngoài ra Điển Vi phong làm Phụ quốc tướng quân, Tất hầu, nắm đại quyền truân binh. Sa Ma Kha không ở Trường An cũng được phong làm Trấn Nam tướng quân, Khiên hầu.
Còn ở xa tận Tây Vực, Lưu Hồng được phong thẳng lên làm Tông Chính.
Nếu nói khiến người ta giật mình nhất thì là cha con Dương Tự, ai cũng biết Dương Tự là đế đảng tuyệt đối, dù trong loạn Trường An không làm gì, nhưng xu hướng rõ ràng. Đổng Phi dâng sớ tiếp tục phong Dương Tự làm thái phó, còn Dương Đạo thì phong làm Trung đại phu lệnh, vệ úy. Chức vụ này là một trong cửu khanh, nắm cảnh vệ cửa cung.
Từ một người vô danh lên làm cửu khanh, Dương Đào có thể nói một bước lên trời, nhưng vấn đề là Dương Đào không muốn nhận chức vụ này, nói thực lòng, lòng hắn thuộc về Đổng hệ, nhưng dấu ấn trên người khiến ai cũng nghĩ hắn là đế đảng, cái chức vụ Trung đại phu lệnh này quá mẫn cảm, đặc t hù. Dương Đạo không muốn kẹp giữa bị uất ức.
Hắn muốn ra ngoài, chứ cảnh vệ cửa cung nói thì dễ, làm mới khó.
Còn về Đổng Phi?
Có lẽ trong tất cả mọi người, chỉ có Đổng Phi không thăng quan, Lưu Biện muốn Đổng phi làm Đại tướng quân, nhưng y chối từ. Ngược lại vì trận chiến Đạn Hãn Sơn thất lợi nên xin biếm quan, mọi người khuyên mãi Đổng Phi mới thỏa hiệp, vẫn làm Đại đô đốc thạm thời.
Nhưng thực tế cả Trường An và Quan Trung vẫn nắm chắc trong tay y.
Cái chức Đại tướng quân này không làm được, Trần Cung nói :" Chủ công chớ quên kết cục của Đại tướng quân Hà Tiến năm xưa, chức này vạn vạn lần đừng làm, chủ công khống chế binh quyền, làm đại đô đốc tạm thời là đủ rồi. Còn chức Đại tướng quân, người khác muốn làm phải có mạng mới được ... Cung nghĩ, cả Quan Trung không ai dám làm đâu."
Nghĩ thì cũng phải.
Dù sao thì qua một trận chấn động, Trường An nhanh chóng phục hồi, chính lệnh được chấp hành nghiêm túc. Còn 500 vạn thạch lương Chân gia đồng ý với Đổng Phi cũng qua Tô Song và Trương Hựu không ngừng đổ vào Quan Trung.
Đổng Phi đem hết mọi chuyện cho người khác, còn y rảnh rỗi tiêu diêu ở nhà chơi đùa với vợ con, chỉ có điều chẳng ai biết ngày tháng tiêu diêu như thế kéo dài được bao lâu, hi vọng là mãi mãi. Đổng Phi lòng nghĩ như thế.