Ác Hán

Chương 441 : Thiên Lý Thảo

Ngày đăng: 20:24 18/04/20


Đổng Phi nắm chặt tay đấm xuống bàn, chỉ nghe sầm một cái, chiếc bàn gỗ bị y đấm một phát, tan nát. Ta không có ý hại người, nhưng chúng lại có lòng diệt ta, chẳng lẽ đồ đao của ta đã cùn rồi?



- Đổng đại ca sao mới sáng sớm đã tức giận như thế?



Hoàng Nguyệt Anh xuất hiên ở cửa, miệng cười hì hì, tay cầm một bán cháo bốc hơi nghi ngút đi vào.



- À, chỉ là nhớ tới một việc khó chịu, nhất thời tính khí phát tác mà thôi.



Đổng Phi đứng dậy nhận lấy bát cháo, cười hỏi:



- Sao hôm nay dậy sớm vậy?



- Đổng đại ca, người ta thường ngày cũng dậy rất sớm đấy ạ.



Hoàng Nguyện Anh ngúng ngẩy, rồi nhẹ giọng nói:



- Thực ra chuyện ở triều đường các tỷ tỷ đều biết rồi, đều lo huynh loạn tâm tư. Đổng đại ca, đừng giận mà hại người, cả phủ trên dưới đều đang nhìn vào huynh đó.



Đổng Phi hít sâu một hơi:



- Nguyệt Anh, muội nói với các tỷ tỷ, ta không sao, đao kiếm ta còn xông qua, sợ gì âm mưu quỷ kế.



Rồi ngồi xuống húp một ngụm cháo, nhớ ra chuyện gì hỏi:



- Phải rồi, khi nào Hoàng công tới Trường An.



Hôn sự giữa Đổng Phi và Hoàng Nguyệt Anh đã là chuyện chắc chắn.



Thái Diễm mời danh sĩ Văn Hỉ, Cao Bình hầu Quân Khâu Hưng, chính là cha Quân Khâu Kiệm ra mặt tới Bắc quận làm mai.



Quân Khâu Hưng tuy là hầu gia, nhưng danh khí còn chưa đủ, nhưng người có thể sánh vai với Hoàng Thừa Ngạn không nhiều, Quân Khâu Kiệm là nhân vật tương đối gần rồi.



Đương nhiên chuyện này Quân Khâu gia vô cùng coi trọng, vì với bọn họ đây là cơ hội kéo gần quan hệ với Đổng gia, tất nhiên hết sức chú trọng.



Hoàng Nguyệt Anh đỏ mặt lí nhí nói:



- Phí sư huynh gửi thư tới nói, phụ thân đã lên đường rồi, theo hành trình chừng mười lăm ngày sẽ tới nơi.



Đổng Phi đặt bát cháo xuống, nắm lấy tay Hoàng Nguyệt Ạnh:



- Để muội phải khổ sở đợi thêm một thời gian rồi.




Mấy trăm Kỹ kích sĩ và Cự ma sĩ chẳng mặc khối giáp, trông rất thoải mái, không có chút ưu sầu nào.



Chợt Đổng Phi ghìm cương ngựa, nhìn về phương xa, đám Gia Cát Cẩn, Thạnh Thao, Hoàng Tự cũng đứng lại.



- Đã tra rõ nguồn gốc bài đồng dao đó chưa?



Đầu từ tháng Giêng, trong thành Trường An đột nhiên lưu truyền một số bài đồng dao, trong đó truyền bá rộng nhất là bài Thiên Lý Thảo.



Thiên lý thảo, mạn trường an ; phù diêu tam vạn lý, quan trung lập nhị kinh... .



Thiên Lý Thảo gộp lại là chữ Đổng, mũi giáo chỉ vào Đổng Phi. Hai Kinh gộp lại là chữ Lương, ý tứ đại khái là không có Đổng Lương Châu, lấy đâu ra Quan Trung ngày nay, cho nên Đổng Phi nên làm Lương vương.



Đồng dao vừa xuất hiện, nhanh chóng truyền khắp Trường An, Đổng Phi không rõ rốt cuộc là kẻ nào sáng tác ra bài đồng dao này.



Gia Cát Cẩn có vẻ ngần ngừ:



- Đã đi tra, nhưng tới này chưa ra ngọn nguồn, có điều...



- Có điều làm sao?



- Có dấu hiệu cho thấy chuyện này có liên quan tới Đại công tử.



Đổng Phi ngẩn người:



- Liên quan tới Lục Cân?



- Đúng thế.



Gia Cát Cẩn cười khổ:



- Nếu luận sức khống chế Trường An thì Đốc sát viện lớn nhất, Đình úy từng phái người đi tra, nhưng vừa phát hiện ra manh mối là đứt ngay ...



Đổng Phi trầm mặc, phân tích của Gia Cát Cẩn có vẻ gượng ép.



Nhưng nghĩ kỹ thì tựa hồ có lý, có thể lập tức phát hiện ra sơ hở, sau đó lập tức bịt lại thì Tào Tháo không thể, tông thất càng không thể. Còn về Đồ Trừng bị Lưu Biện đánh 30 gậy rất thành thực ở trong Thanh Lương tự, căn bản không ra ngoài nửa bước, cho nên khả năng không lớn.



Mà có thể để bài đồng dao truyền bá nhanh như vậy, tựa hồ chỉ Đốc sát viện làm được.



Chẳng lẽ là ý quân sư?