Ác Hán

Chương 496 : Kì Binh Quyết Chiến

Ngày đăng: 20:25 18/04/20


Thuỷ quân Giang Đông toàn quân bị diệt, khiến cho Lưu Biểu có cảm giác trở tay không kịp. Trước còn đánh cho thuỷ quân Quan Trung không có lực hoàn thủ, sao chỉ trong nháy mắt thuỷ quân Giang Đông đã biến mất rồi? Mất đi thuỷ quân Giang Đông, Nam quận còn giữ được sao?



Lưu Biểu không nhận ra trong mắt Thái Uyển một tia độc ác.



Nàng ra khỏi phòng ngủ của Lưu Biểu, ngửa mặt lên trời nhìn màn đêm đen kịt, nghiến răng nghiến lợi nói:



- Lưu Cảnh Thăng, đây là ngươi bức ta, đừng trách ta.



Ra khỏi giác môn, Thái Uyển vỗ vỗ tay.



Chỉ thấy Đổng Thiết từ đâu xuất hiện, chắp tay với Thái Uyển:



- Phu nhân, muốn hành động rồi sao?



- Tam gia đã nói qua với ngài chưa?



Thái Uyển từ huynh trưởng Thái Mạo biết được, nam tử thanh tú tuấn lãng trước mắt này dù thanh danh không hiện, thế nhưng địa vị cực cao.



Có người nói Đổng Thiết được người gọi là cái bóng của Đổng Phi, lớn lên cùng Đổng Phi từ nhỏ, hơn nữa còn trải qua nhiều lần vào sinh ra tử.



So ra, dù Sa Ma Kha là huynh đệ kết bái của Đổng Phi nhưng nếu xét về độ thân mật, thì cũng không bằng được Đổng Thiết. Thái Mạo nói:



- Tử Nhu từng nhắc ta, Đổng Viện Dung kia là hạng giết người không chớp mắt, dù là tam gia thấy hắn cũng phải nhượng vài phần.



Đối mặt với một người như vậy, dù Thái Uyển có ngạo khí thế nào cũng không dám lộ ra nửa điểm.



Đổng Thiết nói:



- Phu nhân yên tâm, tam gia đã dặn dò ta.



- Đã như vậy thì làm phiền Đổng tướng quân.



Thái Uyển nói xong thì bước về phía nơi ở của nàng. Bóng lưng thon gầy trong bóng đêm toát ra vẻ cô đơn...



Lưu Biểu, vô tình đã mất đi cơ hội cuối cùng.



Đổng Thiết cất bước tiến lên, đẩy cửa phòng ngủ của Lưu Biểu.




Lưu Kỳ phụng mệnh đến Tương Dương, giao Sài Tang cho Gia Cát Lượng.



Vào cuối năm, xem như là đại biểu của Kinh Châu, Gia Cát Lượng phải thay Lưu Kỳ đến Chu huyện (nay là Tân Châu Hồ Bắc) thương nghị quân tình với Tôn Sách. Dù sao bọn họ một mặt phải phụ trách bên sườn của Tào, Lưu, mặt khác còn phải phụ trách vật tư của tiền phương.



Khi Gia Cát Lượng đến Chu huyện thì trời vừa tối.



Theo lý mà nói thì chính là lúc nên mở tiệc, nhưng Gia Cát Lượng lại phát hiện trong quân Tôn Sách cực kì bận rộn, trung quân đại trướng đèn đuốc sáng trưng.



- Khổng Minh, ngươi tới vừa đúng lúc.



Tôn Sách vừa thấy Gia Cát Lượng thì lập tức đứng dậy đón.



Hắn từ Chu Du biết được Gia Cát Lượng là một người tài hoa. Hiện giờ Chu Du chết trận, Trần Đăng bị bắt, trong tay Tôn Sách cũng thiếu binh thiếu tướng. Lão tướng quân Trình Phổ phụng mệnh đóng ở Hội Kê, còn mưu sĩ Ngu Phiên cũng ở lại đó hiệp trợ Trình Phổ.



Trong tay Tôn Sách thật đúng là không đủ người.



- Ta vừa mới nhận được tin, phát hiện phía Kinh Bắc có một số vấn đề.



Gia Cát Lượng nghe vậy ngẩn ra, bật thốt lên hỏi:



- Vấn đề gì?



- Theo mật thám hồi báo, Kinh Nam quân có hành động kì lạ ở Di Lăng.



Tôn Sách chỉ vào địa đồ:



- Nhân mã xuất phát từ Tây Xuyên, sau khi vào Nam quận thì không phối hợp với Hồ Chiêu vây công Giang Lăng, mà lại cho Nghiêm Nhan làm tiên phong, chuyển hướng sang Di Lăng.



Mỗi người đều có bản lĩnh của mình.



Dã tâm của Tôn Sách với Kinh Châu cũng không phải mới ngày một ngày hai. Cho nên hắn đã thiết lập một mạng lưới tình báo, về điểm này thì Gia Cát Lượng cũng biết rõ.



Cho nên khi Tôn Sách nói tin này, Gia Cát Lượng cũng không giật mình.



Cái hắn giật mình chính là Tây Xuyên quân không vây công Hàn Tung, Ngụy Diên ở Giang Lăng, mà lại chuyển hướng công kích Di Lăng.