Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)
Chương 104 : Mỗi một người có điểm kích thích riêng của mình
Ngày đăng: 14:36 18/04/20
mỗi một người có điểm kích thích riêng của mình
“Mộ Dung Đức Âm.” Một tiếng nói nhỏ đột nhiên vang lên ở bên tai Mộ Dung Đức Âm, Mộ Dung Đức Âm vừa mới đem ngân phiếu ném cho Lý Tư Hàm, bên người đột nhiên có thêm một bóng trắng, không biết xuất hiện từ khi nào, dọa Lý Tư Hàm nhảy dựng.
Có điều Mộ Dung Đức Âm rất điềm tĩnh, hắn không nhúc nhích, chỉ nói: “Không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở chỗ này, Y Tuyết.”
Chỉ thấy đứng đằng sau hắn là một người thanh niên mặc áo trắng, đầu đội nón màu trắng. Căn cứ vào giọng điệu của Mộ Dung Đức Âm thì có thể suy đoán ra người thanh niên kia chính là cái vị “Tuyết Thần”võ công xuất thần nhập hóa trong truyền thuyết —— Y Tuyết!
“Y Tuyết!” Lý Tư Hàm kinh ngạc hô to một tiếng, ngay tức thì làm đám nhân sĩ giang hồ ngồi chung quanh đang nhiệt tình thảo luận bát quái cũng biểu lộ ra vẻ mặt sợ hãi. Dù đang hăng say bàn luận nhưng bọn hắn cũng không dám tới gần, giải tán hết trước mặt chỉ còn lại ông chủ mặt than, vẫn còn đang toàn tâm toàn ý nấu mì.
Y Tuyết ở dưới ở nón lạp mỉm cười, nói: “Mộ Dung Đức Âm, cuối cùng cũng tìm được ngươi. Lần này, chúng ta hãy quyết một trận thắng bại công bằng đi!” Nói xong hắn ngồi xuống, trong lòng biết Lý Tư Hàm, võ công Y Tuyết ngang tài ngang sức với Đức Âm, tuyệt đối là một kình địch đáng sợ!
Nhưng mà, Y Tuyết cũng là một người u nan bắp thịt hiếm thấy. Hắn cẩn thận nhìn Mộ Dung Đức Âm một lượt, nhân tiện nói: “Lần này ta muốn phải là một trận đấu tuyệt đối công bằng, ta không thích người khác chiếm tiện nghi của ta, đồng thời ta cũng không thích chiếm tiện nghi người khác, cho nên trong vòng bảy ngày, ngươi ăn uống gì, ta cũng sẽ y như thế. Ông chủ, làm cho ta một chén mì sợi thịt dê, giống với hắn như đúc!”
Sợi mì Mộ Dung Đức Âm mới vừa bỏ vào trong miệng lại ào ào chảy ra ————người này vặn vẹo cỡ nào a a a a a!!!!
Vì thế Mộ Dung Đức Âm nói: “Ngươi nếu như ăn giống như ta, đến lúc đó một hồi luận võ ngươi sẽ chống đỡ đến chết.” Y Tuyết mỉm cười: “Thiên hạ không chỉ có một mình ngươi có thể ăn.”
Lý Tư Hàm = =
Vì thế, có hai tên ăn hàng sao?
————————————————
Trong lúc đó khắp đầu đường xung quanh đại hội võ lâm lan truyền tin bát quái nho nhỏ —— nghe đâu, Tuyết Thần cùng Nhâm Tử Ngọc đang ngồi ở quán ăn chỗ đầu đường ăn mì sợi thịt dê.
Không ai tin tưởng tin đồn này, cũng không biết tin tức tạp nham này từ nơi nào bay đến, thật sự là lời nói vô căn cứ. Nghe mọi người nghĩ như vậy.
Hoàng đế nói: “Cốt nhi chớ lo lắng, ta sẽ che chở cho ngươi, sẽ không để cho ngươi khó xử. Đừng quên mục đích chuyến đi lần này của chúng ta, ta muốn nhìn xem, tên tàn phế Mộ Dung Đức Âm cuối cùng xảo giá lật lọng như thế nào, cũng dám bước vào Trung Nguyên. Lần này tất nhiên ta phải nắm được nhược điểm của hắn, đuổi hắn ra khỏi Trung Nguyên!”
Ngay lúc hắn vừa dứt lời, chung quanh đã có người bắt đầu hô quát với nhau: “Này! Mau nhìn! Mau nhìn! Là hoàng đế cùng nam sủng Ân Cốt nhà hắn cũng tới! Thật là tốt! Quá náo nhiệt!! Chúng ta lần này tới đại hội võ lâm thực đáng giá! Ngay cả hoàng đế lão nhân cũng gặp được!! Còn có giáo chủ Ma giáo trước kia nữa chứ!”
“Đúng thế đúng thế! Ngươi nhìn coi kìa bọn hắn sao không che giấu một chút! Như mấy ngày hôm trước hai người Nhâm Tử Ngọc cùng Tuyết Thần còn biết đội nón lạp đi uống mì sợi chẳng hạn! Không hổ là hoàng đế a!”
“Đúng đúng! Da mặt thật sự là dày như trong truyền thuyết!”
… …
Hoàng đế cùng Ân Cốt tức thì đóng băng lại rồi.
Sau một lát, hoàng đế giận tím mặt, cả giận nói: “Những ….tên ngu dân kia!! Trẫm nhất định sẽ phát động đại quân san bằng nơi này!!!”
“Này này mau đến xem!! Hắn thừa nhận kìa!!” Lúc này mọi người chung quanh càng ngày càng nhiều, một đám không để ý hoàng đế tôn quý, đem hai người vây ba tầng trong ba tầng ngoài chật như nêm cối, có thể so với khi ngôi sao minh tinh xuất hiện ở trên đường phố trong thế giới tương lai. Trong thoáng chốc hai người đã bị người ta coi như động vật hiếm lạ vây xem. Lần này làm cho bọn họ mới ý thức được đạo lý không thèm cải trang vi hành chính là tìm đường chết.
Có đôi khi, vây xem so với ám sát càng làm cho người ta thống khổ hơn nhiều.
“Cho các ngươi giả bộ ( kẻ đầu têu hô tiếng thứ nhất).” Long Sách dịch dung thành thương nhân đeo bộ râu quai hàm ở bên ngoài cười lạnh một tiếng, về phần cái tiếng bát quái thứ nhất chính là hắn gào đó.
Lililicat
Phong
= = =