Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 106 : Võ lâm lần này không phải so võ công, mà là phô trương

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


võ lâm lần này không phải so võ công, mà là phô trương



Cuối cùng thì ngày đại hội võ lâm thứ bảy cũng đã tới.



Sáng hôm nay Mộ Dung Đức Âm không có ngủ nướng, đã thức dậy từ sớm thay quần áo, đặc biệt phụ trách tạo hình cho hắn có mười lăm tỳ nữ, chải đầu tốn tới hai canh giờ, kiểu tóc phức tạp được cố định bởi đồ trang sức chói mắt rất rườm rà, hơn nữa khoác trên ngườit tầng tầng lễ phục tôn chủ phức tạp, hình như ngày hôm nay Mộ Dung Đức Âm muốn dự lễ đăng cơ ấy.



Sau đó hắn ngồi xuống cái ghế Cửu Long chạm ngọc phủ một tầng sa liêm, do mười tám người nâng, đằng trước đằng sau kiệu có người chịu trách nhiệm rắc đầy hoa ngũ sắc, trải tấm thảm đỏ rực rỡ ở ngã tư đường chậm rãi dời bước, xuất phát tới hội trường đại hội võ lâm.



Đương nhiên, Mộ Dung Đức Âm không quên mang theo bên mình hộp thủy tinh bảo tồn bánh liên hoa nho nhỏ kia. Lại nói tạo hình cái hộp kia thật đúng là y xì chẳng khác gì hộp đựng nhẫn kết hôn của người hiện đại chúng ta. ( = = tui chịu hết nỗi muốn nôn quá)



Từ khoảng cách khách đ**m Ma giáo dừng chân đến cổng chính đại hội võ lâm là đoạn đường hơn vài dặm, vị chủ trì chương trình Ma giáo luôn luôn bày biện ra một loại trạng thái phấn khởi không bình thường ——dứt khoát phô trương để người đến xem, lần này xác thực là tiêu chuẩn đi ra ngoài cao nhất từ trước tới nay của Ma giáo. Nhưng mà người điều khiển chương trình hiển nhiên đã gây ra một sai lầm trí mạng —— bởi vì hắn chuẩn bị ghế ngồi tôn chủ thật sự rộng quá mức, thế cho nên không thể lọt qua cổng chính của đại hội võ lâm. Vì thế mọi người trong Ma giáo không thể làm gì khác hơn là đành phải dỡ cửa xuống, điều này làm cho đám người danh môn chính phái cực độ mất hứng. Giỏi thật, dù các vị giáo chủ các triều đại Ma giáo từ xưa xửa xừa xưa đánh tới tổng đàn võ lâm minh cũng chưa từng nghe nói dỡ luôn cánh cửa! Nhâm Tử Ngọc tên này thật thật là khinh người quá đáng!



Phải nói rõ hơn một chút, thật ra thì người điều khiển chương trình đã tỉ mỉ thiết kế mũ quan cho Mộ Dung Đức Âm —— mũ quan kia toàn bộ dùng vàng ròng tạo ra, điểm hạt ngọc trai đá quý, chạm trổ văn sức kỳ lân, vì tránh để mỹ mạo có một không hai của tôn chủ kia bị người dễ dàng nhìn thấy, người chủ trì chương trình còn đặc biệt ở trước mũ quan thiết kế tấm rèm trân châu. Trong lúc người chủ trì chương trình đang còn đắc ý, phàm là người nhìn thấy mũ quan của tôn chủ, đều nói



Cái kia



Rất giống mũ phượng của tân nương tử. Người chủ trì chương trình, ngươi là chuẩn bị đem tôn chủ nhà ngươi gả đi à?



Mặc kệ dù nói như thế nào, đoàn người Ma giáo phô trương long trọng rất trọn vẹn làm cho người xem vô cùng hăng hái hưng phấn cực điểm, vô số người đều theo sau đội ngũ nâng kiệu của Ma giáo vây xem, còn xảy ra sự kiện chen lấn giày xéo giẫm đạp rất nghiêm trọng.



Thuận tiện nói một câu, đội ngũ Ma giáo còn trang bị đội nhạc, hơn trăm danh cô gái xinh đẹp mỹ lệ cầm trong tay các loại nhạc cụ, đi trước diễn tấu khúc nhạc du dương thánh thót, mà trên người ăn mặc hết sức mát mẻ khoe ra đường nét tuyệt đẹp trên người còn nhóm tráng sĩ Ma giáo thì nâng trống lớn năm màu, đánh ra nhịp trống khuấy động hùng hồn.


Mộ Dung Đức Âm.”



Lời này giống như hắn đang quát khẽ, khiến cho Như Âm muốn lên đứng dậy lên tiếng phản bác, không cách nào nói ra lời chỉ ngồi im không thể nhúc nhích, lưng áo ướt sũng.



Dứt lời, Mộ Dung Đức Âm khoanh tay đi tới đằng trước, mọi người phía trước ồ ạt nhường đường, hiện trường lặng ngắt như tờ.



Chỉ thấy hắn đi lên đài cao, cùng Tuyết Thần giằng co, chính là trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau cũng đủ để cho mọi người tại hiện trường nhiệt huyết sôi trào!!



Lần này là một hồi quyết đấu hừng hực là đỉnh điểm cao nhất suốt trăm năm trong chốn võ lâm sẽ thế nào đây!!



Không cần mở miệng, cường giả tột cùng, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã có thể xác định!



“Mộ Dung Đức Âm, ngươi để ta chờ quá lâu.” Y Tuyết lạnh lùng nói.



Mộ Dung Đức Âm cười ngạo nghễ: “Hôm nay người xem đông đảo, gấp trăm lần trận đầu của chúng ta, Tuyết Thần đừng ngại nể mặt, thuận tiện cho…những người xem này thế nào?”



Tuyết Thần hơi hơi nhướng mày: “Nói như thế nào?”



“Hôm nay chúng ta quyết định thắng bại, đỉnh điểm cùng cực, tĩnh, chậm, tuyệt, lấy chén nước làm chứng.” Mộ Dung Đức Âm vung tay áo lên: “Người tới, dâng trà!”



@ đang chỉnh sửa điện thoại suốt 2 ngày nay nên hôm nay thế thôi nhé ^^