Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 108 : Long Sách hoa lệ xoay người

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


Long Sách hoa lệ xoay người



Ân Cốt đột nhiên xuất hiện, dẫn theo một đợt triều cường mới.



Mọi người đều biết, hôm nay Ân Cốt đã bị trục xuất khỏi vị trí giáo chủ Ma giáo, như vậy hắn và vị tôn chủ đương nhiệm Nhâm Tử Ngọc nhất định có quan hệ rối rend ay dưa không rõ. Đại hội võ lâm lần này thật sự là vở kịch hay liên tục không gián đoạn! Tất cả mọi người ngừng thở nhìn chăm chú tình tiết phát triển của tình huống.



Chỉ thấy Nhâm Tử Ngọc đang trọng thương chậm rãi ngẩng đầu, vẫn như trước đẹp đến chấn động xuyên thấu lòng người, không hề nghi ngờ, vị mỹ nhân đứng đầu trong chúng mỹ nhân chính tiêu điểm lớn nhất cả toàn trường. Chỉ sợ rất nhiều người sau khi trở về một đoạn thời gian rất dài cũng phải trầm mê thương thân vì bệnh tương tư, mỹ mạo của Đức Âm có lực sát thương quá đáng sợ.



“Ân Cốt, ngươi cút đi, không nên ở chỗ này quấy rầy ta.” Lời nói của Mộ Dung Đức Âm trong nháy mắt làm bầu không khí toàn trường đóng băng. Bầu không khí bi thương xót xa lòng người như thác nước chảy xiết mới vừa rồi ngay tức thì sụp đổ nát vụn không phanh.



Mộ Dung Long Sách trong lòng ngực của hắn khóe miệng lúc này không khỏi giật giật một chút. Ân Cốt nghe vậy cũng không tức giận, ngược lại ôm cánh tay nói: “Ngươi bảo ta lăn ta sẽ lăn à? Ngươi dựa vào cái gì mà dám ra lệnh cho ta? Hử? Ta chính là thích ngồi ở chỗ nầy, nhìn ngươi tiếp tục diễn trò! Ngươi cứ tiếp tục diễn đi a! Để cho người trong thiên hạ nhìn thử xem, rốt cuộc ngươi là một kẻ si tình như thế nào!”



Mộ Dung Đức Âm không để ý tới hắn, xoay đầu lại, tiếp tục nói: “Long Sách, chúng ta ngủ chung đi, không bao giờ phải bị nữa trần thế này quấy rầy nữa.”



Dứt lời hắn từ trong lòng ngực lấy ra một cái hộp thạch anh nhỏ, cúi đầu nhìn xuống, tiện tay ném qua một chỗ, sau đó tiếp tục sờ soạng.



Kết quả Đức Âm phát giác mình quên cầm theo bình thuốc độc, nhưng lại có đem theo quà kỷ niệm hộp bánh liên hoa đến!!! (⊙⊙) “Thủ Xà…” Vì thế hắn gọi.



Nhưng mà Song Thủ Xà đã ngã vào bên cây cột tắt thở.



“Lý Tư Hàm…” Hắn gọi.



Nhưng mà Lý Tư Hàm đã quỳ rạp trên mặt đất tự vận chết.



“Này…” Mộ Dung Đức Âm đột nhiên cứng lại rồi, ở trước mắt bao người tẻ ngắt.



Một khắc đồng hồ sau, mọi người chỉ thấy tôn chủ ngồi trên đài rốt cục cũng mở to mắt, nói: “Kỳ thật, ta vốn muốn đưa cho huynh trưởng một món quà gặp mặt rất bất ngờ, nhưng đã có một phân đoạn bị sai sót, có điều ta còn có một món lễ vật muốn tặng cho huynh trưởng..”
Ngụ ý là, hiện giờ thế lực võ lâm rất cường thịnh nào xx lâu, xx sơn trang, xx các, xx môn thật sự nhiều lắm, trong võ lâm hiện nay Thiếu Lâm Võ Đang căn bản không phải cây trụ nổi tiếng như xưa.



Mộ Dung Đức Âm tên nam nhân ru rú trong nhà này, đối với khái niệm võ lâm hắn còn dừng lại ở ánh sáng chói lọi trong năm tháng.



“… … Ta đây nên tìm ai trao đổi?” Mộ Dung Đức Âm.



Vì thế chưởng môn Võ Đang buột miệng nói ra: “Mộ Dung Long Sách!”



Lập tức toàn trường lại một mảnh lặng im.



Thì ra, mười năm gần đây, Mộ Dung Long Sách nhiều lần đảm nhiệm chức vị minh chủ võ lâm, Phó minh chủ, là người phụ trách việc giải quyết các chuyện xã giao lớn nhỏ giang hồ môn phái, từ tài vụ, nhật trình luận võ, trao đổi vật tư, phân bố điều động nhân viên đều là do hắn một tay xử lý, hơn nữa Băng Tiễu Thành tài lực hùng hậu, thanh danh như mặt trời ban trưa, dùng thủ đoạn quản chế tất cả đời sống kinh tế với hơn trăm đại môn đại phái khắp Trung Nguyên, ban ơn tạo thế khắp nơi, cây trụ chống chân chính của phe chính đạo không phải Mộ Dung Long Sách thì còn ai!! Bây giờ nghĩ lại, quả thật có thể đủ đại biểu cho cả võ lâm chính đạo Trung Nguyên, cũng chỉ có vị huynh trưởng tôn chủ Ma giáo—— Mộ Dung Long Sách này!



Lại nói cái này có phải là một hồi âm mưu kinh trời hay không?! Là do huynh trưởng chính đạo thiết kế để cho đệ đệ của mình đã khống chế Đại Ma giáo, hay là đệ đệ giáo chủ Ma giáo thiết kế nuốt lấy cơ nghiệp chính đạo trong tay huynh trưởng? Hay là là huynh đệ liên thủ, độc chiếm võ lâm?!!



Dù sao thì có là ai cũng chẳng quan trọng, mấu chốt là, bây giờ đây chỉ có duy nhất một người có tư cách có địa vị có tiếng nói có tiền vốn có thế lực ngôi sao sáng của chính đạo chỉ có ———————— Mộ Dung Long Sách!



Đáng chết, trong lòng mọi người đồng loạt mắng một câu.



Mộ Dung Long Sách quả nhiên đúng lúc đi ra, không còn khoác cái bộ dạng dại ra như vừa rồi nữa, hắn đã thay đổi một thân quần áo cả người phấn chấn, hăng hái, tay cầm quạt xếp hoa lan chân thành đi tới, cất cao giọng nói: “Mộ Dung Đức Âm, tự nhiên đại biểu võ lâm cùng ngươi trao đổi là ta!”



Sau đó hắn dùng cái nụ cười mang tính chiêu bài kia tự tin chào hỏi đồng nghiệp ý chung quanh, tuy biết rõ hắn và cái tên đệ đệ kia âm mưu lia lịa, nhưng mọi người vẫn không tự chủ được bị kia nụ cười mỉm cửa miệng quen thuộc kia làm cho cảm động ——nnd (Bà nội mi)., không còn người nào thích hợp làm người đứng đầu chính đạo hơn Mộ Dung Long Sách!



Trái lại Ngụy Chính Phong đang thành thật ở một bên, mọi người nhìn qua xem thường nghĩ: ngươi vẫn nên làm trung khuyển của ngươi là được rồi.



Cho dù là trung khuyển cũng là trung khuyển cấp thấp. Trung khuyển cấp cao Lý Tư Hàm ôm cánh tay bễ nghễ liếc nhìn người nằm trên mặt đất.