Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 113 : Nghĩa thâm sâu cao nhất của trung khuyển

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


nghĩa thâm sâu cao nhất của trung khuyển



Cho dù có nói thế nào đi nữa vẫn phải đem hoàng đế đưa về lại kinh thành, cứ tiếp tục ở lại Ma giáo sớm muộn gì cũng sinh chuyện. Thân phận của hoàng đế mình cũng chính là củ khoai lang phỏng tay. Ngày ấy cung chủ Tử Sa đến thăm, hoàng đế đương nhiên cũng nghe thấy, thật là làm cho hắn đau đầu không thôi, hắn chính là vì tránh né hoàng hậu nữ nhân phiền toái kia mới nhiều lần xuất cung, không ngờ hoàng hậu bản lĩnh lại cao cường mắc nối quan hệ với thái hậu.



Hoàng hậu xuất thân tôn quý, ngoại thích sau lưng ở trong triều hết sức quan trọng, nếu nhổ cây đinh hoàng hậu này, Hiên Viên hoàng triều nhất định sẽ có một hồi chấn động rất lớn, thậm chí có thể tạo ra binh biến.



Đây cũng chính là chuyện làm hoàng đế bực bội. Kế hoạch lần này là muốn trước tiên phải ổn định hoàng hậu, hắn biết lòng ghen tị của hoàng hậu rất nặng, chưa diệt tận gốc Ân Cốt thề chết sẽ không bỏ qua, nhưng Cốt nhi cũng thông minh, đem củ khoai lang phỏng tay này ném cho Mộ Dung Đức Âm.



Mộ Dung Đức Âm là người đứng đầu Ma giáo, là họa lớn trong lòng của mình, một chiêu này có lẽ không thể diệt trừ hắn, nhưng cũng có thể mượn tay hoàng hậu đập hắn một lần… … Hoàng đế tính toán một hồi, quyết định kế sách, sau đó lại cảm giác mình quá sáng suốt.



Ngày thứ hai, Mộ Dung Đức Âm cùng đám người Long Sách bàn bạc, quyết định hai huynh đệ bọn hắn phụ trách bí mật đem hoàng đế hộ tống về kinh, việc này nếu nhiều người biết ngược lại không tốt. Lý Tư Hàm tuân theo mệnh lệnh của Đức Âm, mang theo Ngụy Chính Phong hai người trước vào kinh thành tìm hiểu, Song Thủ Xà phụ trách làm người giữ liên lạc giữa Ma giáo với Đức Âm, bởi vậy chuyến đi lần này vẫn như cũ là tổ hợp huynh đệ Mộ Dung cùng hoàng đế, Ân Cốt.



Bốn người không phải là lần đầu tiên đi cùng, đôi bên cũng rất ăn ý, Ân Cốt phụ trách chiếu cố hoàng đế, Long Sách phụ trách các loại việc vặt, mà Đức Âm thì điều khiển xe —— đường đường là tôn chủ Ma giáo mà tự mình đánh xe, Long Sách tưởng tượng đã cảm thấy mở cờ trong bụng, đắc ý vô cùng.



Mộ Dung Đức Âm như trước đội mũ sa, sáng sớm trời còn chưa sáng đã ngồi trên một chiếc xe ngựa bề ngoài bình thường nhưng trên trong rộng rãi thoải mái lên đường. Trên xe chồng chất đống hành lý của bọn họ, bên trong xe có thể thỏa mái cho bốn năm người ngồi, Long Sách cùng Ân Cốt, hoàng đế đều tự chiếm một chỗ riêng.



Mộ Dung Đức Âm cũng muốn trốn ở trong xe hưởng thụ, thế nhưng là Mộ Dung Long Sách đại gian đại ác giải tán hết tất cả mọi người đi tới những chỗ khác, vì để cho mình trên đoạn đường này sung quân để cho hắn làm gã sai vặt, thử qu thì nghiện. Phải biết rằng, thời gian gần đây, Mộ Dung Đức Âm luôn luôn làm đại gia, thật lâu chưa có bị huynh trưởng ức hiếp. Xe ngựa chạy cho tới trưa, hôm nay tiết trời không đẹp, ở nửa đường thì trút mưa, trên đường cũng có không ít võ lâm nhân sĩ quay xe ngựa lại, tất cả mọi người chạy tới trạm dịch ngoại ô tránh mưa. Mộ Dung Đức Âm cũng đành phải vội vàng đánh xe chạy đi, đã thiệt lâu chưa có đánh xe, kỹ thuật này đối với hắn mới lạ không ít, tìm nửa ngày mới có thể điều khiển con ngựa nâng bốn vó, lúc này, Mộ Dung Đức Âm mới ý thức được, mình cần có một người chăn ngựa.



Sau khi chạy tới trạm dịch, tất cả mọi người dịch dung từ trên xe ngựa đi xuống, vào trong dịch quán trú mưa, Mộ Dung Đức Âm thì lấy cớ đi cọc ngựa chạy ra ngoài. Gần đây võ lâm nhân sĩ lui tới ngày một nhiều cũng là vì nơi này là đầu mối trao đổi hàng hóa, rất nhiều người ở đây làm phu xe, Mộ Dung Đức Âm bây giờ chính là đi tìm một người.



Tìm một vòng, Mộ Dung Đức Âm phát hiện những người chăn ngựa này cả đám không phải là đèn cạn dầu thì chính là kẻ làm ăn đặc biệt khôn khéo, Mộ Dung Đức Âm đang nghĩ tới trước bắt chuyện, nhưng vừa nhìn bên cạnh có người bởi vì vấn đề tiền nong rùm beng cùng người chăn ngựa. Thấy người ta cãi lộn ầm ĩ thì không nên xen vào, những người chăn ngựa gần đó đều xúm lại một đống, chung tay công kích vị khách nọ. Mộ Dung Đức Âm không phải đánh không lại những người chăn ngựa này, chỉ là không muốn gây rối dẫn tới phiền toái, hắn đầu óc xoay chuyển, chạy về dịch quán, tìm được đám người Long Sách đang trước một cái bàn trong góc uống trà.




Âm mưu và dương mưu giống nhau ở chỗ chỉ muốn đạt được kết quả tốt nhất. Chỗ khác biệt giữa chúng là âm mưu có sơ hở có thể tìm ra, mà dương mưu là theo thế mà động, theo thế mà phát, không có dấu vết để tìm ra, so với âm mưu thì cao minh hơn nhiều cũng khó thực hiện hơn nhiều. Facebook



Về sau tính tình Huyền Lang có một điểm không tốt, người trên giang hồ có một điểm không thích hắn, cho nên mỗi lần Huyền Lang ra ngoài, Lý Tư Hàm luôn quan tâm cho huynh đệ, đều sẽ phái người ở Trung Nguyên tìm hiểu tin tức, nhắc nhở mọi người trên con đường hắn đi qua nhanh chóng tránh đi Huyền Lang có làm chỗ không đúng, hắn người huynh đệ này có đôi khi sẽ ra tay trợ giúp hắn uốn nắn, vì thế Huyền Lang “chịu thua” bế quan tu luyện.



Lúc ấy, Lý Tư Hàm là thật tâm thay vị huynh đệ Huyền Lang có lòng cầu tiến cảm thấy rất cao hứng, cũng chúc phúc võ công của hắn càng tiến thêm một tầng, vì có thể để cho Huyền Lang an tâm tu luyện võ công, hắn trộm phái người dọn đường cho Huyền Lang, ở phủ Bình Nam Hầu thả một mồi lửa, đương nhiên đương nhiên, trước khi đốt vẫn phải thông báo cho đại bộ phận người trong Hầu phủ biết, không ai thương vong, trừ bỏ nhà sụp, hắn tin tưởng Huyền Lang người anh em tốt của mình nơi bế quan tương đối xa xôi, lửa không thể lan đến, cho nên không thông báo cho hắn, sợ quấy rầy hắn tu luyện.



Ai, đáng tiếc người anh em tốt Huyền Lang bế quan thời gian quá ngắn, mới ba năm đã ra rồi, không nghĩ tới hắn vừa ra ngoài, tính tình vẫn nóng nảy như vậy.



Lý Tư Hàm bất đắc dĩ cười khổ, nụ cười khổ chiêu bài của hắn.



Nhưng là ở trong mắt Ngụy Chính Phong,



Đó là nụ cười khổ phúc hắc cỡ nào a a a a a!



Lại nói tiếp, Ngụy đại hiệp, bằng không ngươi cho là người có thể luôn luôn hợp tác với Mộ Dung Long Sách con hồ ly lão luyện đó chứ, chu toàn cho Ma giáo cùng chính đạo một sợi tóc cũng không bị gì, trong trạng thái bị tôn chủ Ma giáo làm điên đảo thần hồn mà lý trí luôn luôn vững vàng xử lý các loại công việc gọn gàng ngăn nắp, trong tay cầm binh lực hùng hậu uy hiếp được quân binh của hoàng đế mà luôn luôn ẩn nhẫn không phát, đem Trấn Tây vương phủ xử lý rất quy củ chặt chẽ cẩn thận, liên tiếp âm thầm hóa giải tai vạ bất ngờ ở Trung Nguyên, làm cho ma đầu Trần Huyền Lang kia nhiều lần không thể thực hiện được việc hung ác thoạt nhìn hòa ái vô hại, một trung khuyển vừa ôn hoà hiền hậu Lý vương gia thật sự là quả hồng mềm dễ bóp như vậy hả?



Tinh hoa của một trung khuyển chính là làm một trung khuyển đứng đầu, trong trung phải ẩn chứa sự uyên thâm, phúc hắc là một phẩm chất bắt buộc cần có.



Học cho tốt đi, Ngụy đại hiệp.