Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 154 : Dưới ánh trăng đại doanh phía Bắc Trường Thành

Ngày đăng: 14:37 18/04/20


dưới ánh trăng đại doanh phía Bắc Trường Thành



Mộ Dung Long Sách thật sự nghĩ không ra trong đại doanh phía Bắc Trường Thành này sẽ có người nào đó ngay nhiên lớn mật dám dùng loại thủ đoạn này khiêu khích Đức Âm, trừ phi là do người ghen tị Đức Âm làm ra. Vì thế hắn nói: “Cục cưng, không cần chấp nhặt với loại người bụng dạ hẹp hòi nhỏ mọn này, ta có mang lương khô còn có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, một lát ta nấu cơm cho ngươi ăn.”



Mộ Dung Đức Âm nhìn thấy bùn đất trong trong hộp cơm kia thì trầm tư, nói: “Ta thấy chuyện không phải chỉ đơn giản như thế. Ta muốn thay quần áo.”



“Ngươi mặc bộ này nhìn rất đẹp mà, đổi quần áo làm gì.” Mộ Dung Long Sách còn chưa có ngắm đủ đâu.



“Ta phải thay đồ, ta muốn đổi bộ y phục triễn lãm đầy đủ tư thế bất khuất thẳng tắp như trường kiếm trước mặt ba quân.” Đức Âm chỉ định bộ đồ trong bộ sách đẫm cẩu huyết của Long Sách.



“Thiết.” Long Sách đành phải đi đến thùng quần áo đặt bên cạnh, bắt đầu giúp Đức Âm chọn lựa bộ đồ mà ” tư thái bất khuất thẳng tắp như trường kiếm trước mặt ba quân “. Cuối cùng chọn cho Đức Âm một bộ quần áo trắng tầng áo choàng màu xanh, tuy thoạt nhìn có vẻ hơi mộc mạc, nhưng mặc ở trên người Đức Âm, lập tức phụ trợ làm bật lên phong thái cao nhã lãnh ngạo của hắn.



Mộ Dung Đức Âm mặc chỉnh tề, nhìn nhìn chính mình trong gương đồng, cảm thấy rất là vừa lòng. Long Sách mình cũng mặc quần áo vào, lòng thì đang tiếc hận vì bị ngắt chuyện tốt mà.



Hồ ly Hoa Hoa thì ôm cái ba lô nhỏ có mùi hương thảo nằm ở trong hang ổ ngủ say sưa, tuy rằng nó không thích nơi này chung quanh nồng nặc mùi tanh, nhưng mà có thể có hang ổ an thân, giờ phút này nó cũng đã rất thỏa mãn.



“Đức Âm, ngươi mặc như thế này, rốt cuộc là muốn làm cái gì thế?” Long Sách hỏi thăm. “Ta cảm thấy đại doanh này có chút kỳ quặc, ngươi không thấy nơi này quá mức an tĩnh à?” Đức Âm nói.



Long Sách nghiêng tai nghe một lát, quả nhiên, doanh trại quân binh lớn như vậy thế nhưng lại không có một chút xíu động tĩnh, vì thế nói: “Có lẽ, có lẽ là bởi vì nơi này kỷ luật quân đội nghiêm minh, cho nên chúng ta mới nghe không được tiếng vang thôi.”



Mộ Dung Đức Âm nói: “Chúng ta so với dự định tới muộn hơn một tháng, trong một tháng này, xảy ra chuyện gì, huynh trưởng ngươi gọi trinh thám của ngươi tra xét qua chưa?”



Long Sách nói: “Nơi này xa xôi như thế, cho dù cơ sở ngầm của ta có rất nhiều, cũng là ngoài tầm tay với.”



” Không bằng ngay bây giờ chúng ta sẽ đi điều tra thử xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Mộ Dung Đức Âm vừa dứt lời, toàn bộ đèn đuốc xung quanh đại doanh đột nhiên toàn bộ tắt ngúm, ngay cả ngọn nến trong doanh trướng của bọn hắn cũng đột nhiên bị thổi phụt, bốn phía nhất thời lâm vào một vùng bóng đêm.
Vệ đội trưởng đành phải bất đắc dĩ nói: “Đi gọi quân y.”



Quân y rất nhanh đã bị mang tới, không ngờ là một gã thanh niên bộ dạng nhỏ gầy cực kỳ xinh đẹp nho nhã, hắn thái độ thân hòa, đi đến bên người Mộ Dung Đức Âm, đưa tay dìu hắn nói: “Công tử, ngươi không phải sợ, ta là quân y, tới kiểm tra thương thế của ngươi một chút, ta trước đỡ ngươi vào trong được không? Bên ngoài thật sự quá lạnh, đối với thân thể của ngươi không tốt.”



Mộ Dung Đức Âm lại cứ thế đứng lên, diễn cảm điêu ngoa vừa rồi lập tức chuyển hóa thành mặt than, hỏi: “Các ngươi không phải oan quỷ à? Sao còn phải làm phức tạp như thế?”



Nhất thời, biểu tình toàn bộ binh lính đều cứng ngắc lại rồi.



Một lát sau, quân y mỉm cười nói: “Công tử, ngươi nói gì vậy? Chân của ngươi đã hết đau rồi à? Ngài chắc là bởi vì quá mệt mỏi mới sinh ra ảo giác sao?”



Lời còn chưa dứt, hắn chìa một cánh tay đã bị Mộ Dung Đức Âm dùng kiếm khí sắc lẻm chém đứt.



Đoạn cánh tay bị chặt đứt không có phun ra máu tươi, lúc rơi xuống đất, hóa thành thân thể khô héo.



Nhìn thấy cánh tay của mình bị chém rụng, vị quân y kia bất đắc dĩ nói: “Ai, lại phải tốn công rồi, công tử a, ngài vì sao không thể yên ổn đi ngủ, không nên gây sự cố mới tốt.”



Hắn vừa dứt lời, cây đuốc chung quanh lại tắt, lúc này ánh trăng phá vỡ mây đen, rọi sáng mặt đất, dưới ánh trăng mới vừa rồi trên tay còn cầm trường thương, một đám binh lính uy phong lẫm lẫm thế nhưng lại hé ra một bộ mặt khác —— rõ ràng là một khối xác chết đã hong gió một thời gian rất dài!



“Giết hắn!! Để cho hắn giống như chúng ta đi! Để cho hắn hy sinh trả giá thật nhiều cho chúng ta!” Tràng gào thét sắc nhọn xé toang bầu trời đêm, xác chết binh lính như thủy triều lao qua chỗ Mộ Dung Đức Âm.



Lililicat



Phong