Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 181 : Thụ thì cũng đừng có ngấp nghé cương vị công tác của công

Ngày đăng: 14:37 18/04/20


thụ thì cũng đừng có ngấp nghé cương vị công tác của công



Nương theo tiết tấu nhịp trống cùng đàn cầm hòa vui ngân nga dập dờn, nhóm giai nhân hậu cung sôi nổi lên đài hiến nghệ, nhưng đám người Hiên Viên Cực Ngọc nào có tâm tư xem những nữ nhân kia biểu diễn, cả đám đều đưa ánh mắt tập trung ở trên người tổ hợp ba vị lãnh cung đang chờ đợi dưới đài. Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng đến phiên đám người Âm Heo lên sân khấu, chỉ thấy Âm Heo trực tiếp đem Nguyệt công tử ngồi trong ghế xe lăn ôm lên, ôm tới bên trên bệ đá hoa sen, động tác ôm người kia chọc cho Mộ Dung Long Sách ghen ghét tới đỏ mắt, suýt nữa đã xông tới.



Nguyệt công tử không đứng thẳng được, chỉ có thể ngồi, Tuyết Vũ xách theo tấm đệm xe lăn đi đằng sau, tìm một vị trí tốt trải ra cho hắn. Nguyệt công tử dưới sự trợ giúp của h người đã ngồi xếp bằng vững vàng ở trên nệm lót, từ trong tay áo hắn lấy ra một cây ngọc tiêu, chuẩn bị lấy tiếng tiêu làm nhạc đệm, phối nhạc cho Âm Heo.



Rất rõ ràng, Âm Heo muốn khiêu vũ!



Hai huynh đệ Hiên Viên Cực Ngọc chính là Ân Cốt và Địa Ngục Khuyển tất cả đều đứng lên, hưng phấn mà nhìn về phía bãi đá, bởi vì quần áo trên người Âm Heo theo mỗi bước chân của hắn mà phất phơ lay động, rất rõ ràng hắn mặc cái áo chẽn!



Nói cách khác, khi Âm Heo nhẹ nhàng nhảy múa ắt hẳn sẽ lộ ra…một cặp đùi đẹp có lực sát thương to bự nhất trên đời!! Cho nên bọn họ đều cảm thấy được mắt sắp bốc hai ngọn lửa hừng hực.



Những người khác đều ù ù cạc cạc khi nhìn thấy biểu tình khác thường của nhóm bá chủ này, không biết xảy ra chuyện gì.



Nguyệt công tử đem ngọc tiêu đưa tới gần bên môi, âm thanh của tự nhiên đau thương tưởng niệm, khiến cho cả khu vườn an tĩnh trở lại, ngay cả chim chóc cũng không tiếp tục líu ríu, vạn vật khi nghe được tiếng nhạc động lòng người này, mọi người chỉ cảm thấy ngay cả tâm thần cũng bị tiếng tiêu kia hút mất rồi, bay đi tới phía chân trời xa xôi, mà tiếng ca trong vắt của Tuyết Vũ thì làm cho tinh thần của mọi người lại lần nữa trở về, tiếng tiêu cùng tiếng ca phối hợp đúng là không chê vào đâu được, khiến cho mọi người cực khoái, giống như đặt mình trong bể cực lạc chốn thiên đường!



Lúc tiếng ca tới cao trào, một chiếc khăn lụa hàm hương tung bay đậu xuống bãi đá, nương theo ở tiếng nhạc mang đến cho mọi người một rung động thị giác thật lớn!! Trên bầu trời không trung, mỹ mạo này là độc nhất vô nhị cao quý!



Chỉ thấy sau khi Âm Heo cởi bỏ cái khăn che mặt, ngay lập tức vươn tay cởi áo choàng trên người, lộ ra lớp áo choàng tuyết sa hơi mờ phất phới bên trong như ẩn như hiện, một đoạn cẳng chân bạch ngọc từ khe xẻ tà vươn ra, trên chân nhỏ đeo vòng chuông hoàng kim xảo lung linh mỗi một bước khi nhẹ nhàng ngân vang leng keng, làm cho toàn bộ nam nhân ở đây thèm thuồng nhỏ dãi đến ba thước.



Sau đó hắn hòa mình cùng tiếng nhạc giãn vòng eo ra, bắt đầu nhảy múa.




“Buông tay! Ngươi điên rồi sao!” Nguyệt công tử bất lực bị hắn gạt quần áo đi, lộ ra đồi ngực trơn bóng, ngay lập tức Hiên Viên Cực Ngọc bắt tay vào cởi quần của hắn, một bộ dáng của sói đói.



“Ngươi… Ngươi lại đối đãi với một người không thể đi đường như thế… Không sợ bị trời phạt sao!!” Nguyệt công tử mang theo tiếng khóc nức nở lên án. Kì thực sắc mặt bắt đầu lộ ra nụ cười quỷ dị.



“Vì ngươi, cho dù rớt xuống địa ngục ta cũng cam tâm tình nguyện!” Hiên Viên Cực Ngọc chỉ lo tựa đầu chôn ở trên bụng Nguyệt công tử hôn môi.



“Trời phạt tới rồi!” Nguyệt đại meo meo kêu ngao ngô một tiếng, thoáng chốc, Hiên Viên Cực Ngọc cảm thấy thân mình dưới thân không phải là da thịt bóng loáng, mà là bộ da lông xù mềm mại?



Tiếp sau đó, một móng vuốt mèo lớn thiệt lớn pia-ji quất hắn ngã xuống đất, con mắt của Hiên Viên Cực Ngọc suýt nữa nứt toác cả ra rồi.



“Ngươi không phải đã nói cho dù xuống địa ngục cũng cam tâm tình nguyện sao?” Đại meo meo miệng phun tiếng cười, giọng điệu giống hệt Nguyệt công tử như đúc, móng vuốt to bự thì đè ở trên mặt Cực Ngọc, sau đó chìa một đầu móng tay sắc nhọn ở trên người của hắn khoa tay múa chân đến rồi lại tiếp tục khoa tay múa chân đi, cuối cùng rơi xuống chỗ đũng quần của hắn.



“Không bằng cho phân thân nhà ngươi thay ngươi bị đày xuống địa ngục nhé? Ngươi nói đi, hay là đản đản đi địa ngục, hay là jj đi đây?” Đại meo meo tà ác nói.



Hiên Viên Cực Ngọc tuyệt vọng nước tiểu tưới ướt quần, hắn sớm nên nghĩ đến —— đám người bên cạnh Âm ác ma có thể có người nào bình thường đâu chứ!!!



Lililicat



Phong