Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)

Chương 92 : Người người đều cần phải phát tiết

Ngày đăng: 14:36 18/04/20


Mỗi một người đều cần phải phát tiết



Mộ Dung Long Sách và Mộ Dung Đức Âm ngồi ở trên nóc nhà tửu lâu cao nhất trong thành, quan sát cả thành nhỏ, xem ra quả nhiên người đã phục kích ở đây, không khí trong thành tiêu điều, vốn cũng không phải thành trấn rộng lớn lúc này đã không thể nhìn thấy người bình thường.



Mộ Dung Đức Âm quỵ gối mà ngồi, mà Mộ Dung Long Sách thì khoanh tay mà đứng, quần áo và sợi tóc hai người bị gió thổi tung bay, cả hai đều lặng im không nói gì, trong trời đất chỉ có tiếng gió gào thét.



Kéo dài bầu không khí lặng im một lúc sau.



“Bây giờ tâm tình của ngươi như thế nào?” Mộ Dung Long Sách đột nhiên mở miệng hỏi. “Bình thường.” Mộ Dung Đức Âm rũ mắt, hỏi: “Huynh trưởng có phải sớm đã biết thân thế của ta?”



“Rất sớm từ trước kia tình cờ biết được, Đức Âm, ta mặc kệ cái đó đại biểu cho điều gì, ngươi cũng chỉ là đệ đệ của ta.” Long Sách bình tĩnh nói.



“Ngươi cũng chỉ là huynh trưởng của ta, ai cũng không cũng đừng hòng quấy rầy ta.” Giọng điệu của Mộ Dung Đức Âm mang theo sự chân thật đáng tin.



“Ai cũng không có thể ngăn cản chúng ta cùng một chỗ.” Long Sách trên mặt hiện ra nụ cười mỉm, hắn nhìn thành trấn dưới chân, từ ngoài thành dần dần xuất hiện rất nhiều chấm đen, đó là hàng người rậm rạp, như thủy triều tràn tới gần nơi này, sau khi chứng kiến trận thế như vậy, Long Sách trong nháy mắt thoáng ngạt thở, nhưng ngay lập tức bình ổn lại. “Đức Âm, vĩnh viễn, lòng ta thuộc về ngươi.” Long Sách nói.



Lập tức, lúc sau là một trận trầm mặc, Long sách hỏi: “Ngươi không có gì muốn nói với ta sao?”



“Ta muốn ăn thịt nướng do huynh trưởng và Ân Cốt làm.” Mộ Dung Đức Âm biểu tình lạnh lùng nói.



Trong tình huống này nhắc tới Ân Cốt làm cái gì!” Mộ Dung Long Sách dáng vẻ bình tĩnh đột nhiên bị phá vỡ, trên trán trồi lên gân xanh.



“Bởi vì tay nghề nấu nướng của các ngươi tương đương… …”



“Câm miệng!! Không cần nói cái vế sau! Nói chút gì để cho ta cảm động! Khốn kiếp!”



“Ngươi không phải muốn để cho ta nói lời muốn nói sao?” …



Ở xa bên ngoài cách ngàn dặm, bên trong nội viện hoàng cung.



Ân Cốt đang ở ngự thiện phòng nghiên cứu thực đơn kiểu mới lúc này đánh liền mấy cái hắt hơi. Kỳ quái, hắn lại không có cảm lạnh, sao lại đánh hắt xì chứ? Hay là có người nhớ tới mình? Là hoàng đế người kia hả? Không đúng, gần đây xảy ra chiến tranh lạnh với hoàng đế, hắn mới sẽ không nhớ mình đâu! Hừ!



Ân Cốt hừ lạnh một tiếng, tiếp tục xào rau, sau khi trở lại hoàng cung, bốc dỡ trọng trách của Ma giáo giáo chủ, hắn bắt đầu phát triển niềm đam mê cá nhân của mình, trù nghệ càng ngày càng tiến bộ. Bởi vậy thanh danh của hắn đang truyền xa khắp hoàng cung, thậm chí lưu truyền tới dân gian, hắn viết sách dạy nấu ăn được giới làm bếp rất tôn sùng, Ân Cốt tuy rằng không coi trọng thanh danh, nhưng trong lòng cũng có chút đắc ý.



Thiết, cũng không sợ đưa tới kẻ ăn hàng nguy hiểm.
“Hắn tỉnh lại lúc nào!!!!!!!!!!!” Hai người lại là trăm miệng một lời.



“Lúc thuộc hạ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn thì đã tỉnh, hơn nữa, hắn luôn luôn ngồi ở trong đình viện trầm tư…” Khuôn mặt Thị Long run rẩy vài cái mới nói, “… Vừa rồi hắn đột nhiên quyết định ra thành.” …



Trầm mặc…



Vô tận trầm mặc…



Lúc sau ————————————————.



“Giết hắn đi.” Mộ Dung Đức Âm âm trầm nói, “Diệt khẩu hết tất cả mọi người ở đây đi.”



Long Sách ngơ ngác nhìn hắn, …



Lại là sự im lặng thật lâu sau.



Sau đó…



“A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!! Không cần lôi kéo ta!!! Để cho ta đi tìm chết!!! Đức Âm ăn hàng!!! Ngươi hại chết ta!!! Ta không còn mặt mũi nào mà sống trên cõi đời này a a a a a!!”



“Khốn kiếp, cái thứ mặt mũi này, chỉ là cộng lông.” Mộ Dung Đức Âm bĩu môi nói.



Cho nên cho dù là mất mặt ném đến tận nhà bà ngoại đi nữa thì Mộ Dung Đức Âm vẫn quyết định tự mình ra khỏi thành đi nghênh địch.



Vốn nghĩ đến có thể giết chết một ngàn người vây chặt, sau đó tên Thác Bạt kia vẫn như trước ngủ say, Ô Dương là một tên nông dân quê mùa cái gì cũng đều không hiểu, cấp dưới của Long Sách đều là người một nhà nghe được tiếng gào thét cũng sẽ không có vấn đề gì, hết thảy đều thực hoàn mỹ.



Vì cái lông gì mà Thác Bạt hắn lại tỉnh sớm như vậy…



Lililicat



Phong



= = =