Ác Nhân Thành Đôi
Chương 114 : Quyết định của hoàng đế
Ngày đăng: 23:52 21/04/20
Bọn họ tính trước tính sau, chỉ là tính không được vị trí của Bạch Chiêm trong lòng hoàng đế, càng không thể nghĩ đến, chính vì một kế ly gián
này lại khiến hoàng đế đưa ra quyết định như vậy.
Đương nhiên, bọn họ có tính đến chuyện Bạch Chiêm tuyệt đối sẽ không thể nén giận, lại không nghĩ rằng, Bạch Chiêm làm việc trước giờ không có
bất kì chỗ nào cố kị, thủ hạ của hắn lại là nhân tài trong nhân tài, bọn họ kiêu ngạo, bọn họ tuyệt không thể khiến công tử chịu thiệt.
Vì vậy trên đường đến kinh đô bọn họ đã thảo luận vô số biện pháp như
thế nào có thể lật tung cả kinh thành, chờ khi chính miệng người trong
cuộc nói ra đây chỉ là một kế ly gián, như vậy lão gia tử cũng sẽ không
gây bất lợi cho công tử.
Nhưng mà đám người bọn họ tuyệt sẽ không bỏ qua, điều này không cần nói ra lão gia tử cũng biết.
”Tội thần biết lỗi lầm của mình không thể tha thứ, cũng không có bất kỳ
lời nào thanh minh cho bản thân, chỉ cầu hoàng thượng có thể tha tội cho tánh mạng già trẻ trong nhà thần, tội thần... tội thần cầu hoàng
thượng.”
Hoàng đế cười như không hiểu, “Lã Đông, ngươi có biết mình phạm tội gì
không? Giả truyền thánh chỉ là tội tru di cửu tộc, lúc ngươi làm ra
chuyện này ngươi có nghĩ đến trong nhà ngươi còn có trên già dưới trẻ?
Ngươi có nghĩ đến bởi vì hành động lần này của ngươi khả năng sẽ khiến
cho một đôi phụ tử trở mặt thành thù? Thiên hạ này không chỉ một mình
ngươi mới có nhi tử, Chiêm Nhi cũng là nhi tử của trẫm!”
Mặt Lã Đông xám như tro tàn, cửu tộc, tru di cửu tộc...
Bình phục một chút cảm xúc, hoàng đế nhìn về phía Tam Tử, “Nếu để Chiêm Nhi đến xử lý việc này, Chiêm Nhi sẽ làm như thế nào?”
Tam Tử sửng sốt, không chút nghĩ ngợi nói: “Ai phạm đến công tử, công tử giết người đó, nhưng người tuyệt không đuổi giết già trẻ, làm hại thê
nhi trong nhà người ta.”
”Không sợ đứa nhỏ trưởng thành bị người khác khiêu khích tìm đến trả thù sao?”
”Lúc trước công tử ngày thường nhàn rỗi muốn mốc meo, ngài chưa từng từ
chối chuyện vui tìm đến cửa. Nhưng đến bây giờ thì không còn” Cái gì là
trảm thảo trừ căn, diệt cỏ phải diệt tận gốc gì đó, trong cuộc sống của
công tử chưa từng có chuyện như vậy. Người thậm chí còn đi giúp thổi
thêm chút gió, tìm cho mình chút việc vui để làm.
Đương nhiên đây chỉ là tâm lý lúc trước, hiện tại mỗi ngày công tử còn
hận không thể dán lên người Trang tiểu thư, đã không còn tâm tư tìm kiếm chuyện khác để làm, những ý tưởng này đại khái cũng không còn.
chí, lúc nào cũng phải thẳng thắt lưng, gặp chuyện cũng có thể tôi luyện bản thân, nếu như gặp mưa gió gì cũng nên tự mình đảm đương, tỷ tỷ
không thể che gió che mưa cho ngươi cả đời, làm người bảo vệ người khác
hay là một người được bảo vệ là do chính ngươi quyết định.”
Trang Thư Hàn theo bản năng ưỡn ngực, hít sâu một hơi, “Học sinh sẽ không phụ kì vọng của tiên sinh.”
”Ta chờ biểu hiện của con.” Tô Văn hòa hoãn ngữ khí, “Đi ra ngoài trước đi, ta muốn cùng tỷ tỷ con nói mấy câu.”
Thấy tỷ tỷ gật đầu, Trang Thư Hàn mới nhấc chân rời đi.
Tô Văn có chút không nhịn được cười, “Tiểu tử này quan tâm ngươi như vậy, ở nhà hắn có hay bất hòa với Bạch Chiêm?”
Trang Thư Tình cười, “Thư Hàn kỳ thực rất khâm phục Bạch Chiêm, Bạch
Chiêm đối với hắn cũng rất tốt, hai người đều rất dễ sống chung, sao có
thể bất hòa.”
”Bạch Chiêm ngươi nói nhất định không phải là người mà ta quen, trừ
ngươi ra, trước kia ta cũng chưa thấy hắn đối tốt với ai như vậy.” Nói
giỡn xong, thần sắc Tô Văn trở nên đứng đắn, “Chuyện lúc này so với
tưởng tượng của ngươi muốn còn nghiêm trọng hơn, đại hoàng tử và tứ
hoàng tử hội triệt để mất đi cơ hội với vị trí kia, ta không lo lắng gì
khác, chỉ sợ có người sẽ xuống tay từ trên người ngươi, Bạch Chiêm khẳng định cũng sẽ chú ý, chính ngươi trong ngày thường cũng phải cẩn thận,
không cần mắc mưu, những người ở kinh đô đều quan thuộc sử dụng ám
chiêu, luôn luôn phải có lòng phòng bị.”
”Vâng, lời của tiên sinh Thư Tình nhớ kỹ.”
”Còn có một chuyện, tính tình Bạch Chiêm trước giờ đều vô pháp vô thiên, vị kia lại vô cùng dung túng hắn, nếu đến lúc hắn làm chuyện có chút
quá mức ngươi ở bên khuyên nhủ hắn một chút, không cần vì những người
râu ria mà tổn hại âm đức.”
Trang Thư Tình không thích nghe nói như vậy, há mồm liền phản bác, “tính tình Bạch Chiêm tuy là có chút ngông cuồng, nhưng cũng sẽ không động
thủ với người vô tội, người tới chọc hắn tất nhiên không phải người vô
tội, ví dụ như muốn dùng ta để khống chế hắn, nếu như hai người đều sống không được vui vẻ, ta sao có thể đứng bên cạnh hắn, ý của tiên sinh ta
hiểu, ta sẽ làm theo khả năng.”
Tô Văn nhất thời có chút cứng ngắc, nhưng nghĩ lại vẫn thấy nàng nói rất có lý, thật sự là...
”Tóm lại vẫn là khoan dung độ lượng đi.”
”Vâng, Thư Tình ghi nhớ.”