Ác Nhân Thành Đôi
Chương 115 : Hoạn nạn gặp chân tình
Ngày đăng: 23:52 21/04/20
Trên đường trở về, Trang Thư Tình đem đệ đệ túm vào xe ngựa, “Nếu bỏ lỡ kỳ thi lần này, đệ có hối hận không?”
Trang Thư Hàn lắc đầu, “Nếu trước đây vì muốn hưởng phúc mà dây dưa với
Đổng gia để lỡ mất kỳ thi thì đệ mới cảm thấy không đáng, nhưng trước
mắt không giống như vậy, đệ biết tỷ muốn giúp Đổng gia.”
”Không, tỷ không muốn giúp Đổng gia.” Trang Thư Tình nhìn mặt Thư Hàn lộ vẻ kinh ngạc mỉm cười, nhấc mành cửa lên nhìn ra bên ngoài, “Một người
uy phong nửa đời người, đến khi về già lại phải đối mặt với biến hóa
nghiêng trời lệch đất, còn mất đi cốt nhục người thân, dù là một người
không liên quan với tỷ nhưng trong lòng vẫn thấy họ đáng thương, huống
chi người lại còn dùng hết biện pháp che trở cho chúng ta, không phải tỷ muốn giúp Đổng gia, ta chỉ muốn trở về báo đáp lại những việc mà hai vị lão nhân đã làm cho chúng ta, tỷ không muốn mẫu thân trở về than khóc
trong mộng.”
Trang Thư Tình quay đầu nhìn về phía Thư Hàn, đệ đệ nàng vẫn luôn dụng
tâm chỉ dạy, đến bây giờ hắn chưa bao giờ khiến nàng nàng thất vọng, “Đệ nhất định phải nhớ kĩ, làm người không được thẹn với lương tâm, như vậy đệ mới có thể ưỡn ngực trước bất kì kẻ nào.”
Vì công tử có việc nên việc hộ tống hai tỷ đệ Thư Tình giao lại cho Trần Nguyên, hắn ngồi ngoài xe ngựa, nhìn lên vầng thái dương đang xua tan
mây đen, vui vẻ dương cao khóe miệng.
Vừa xuống ngựa, Chu Thất liền tiến lên bẩm báo, “Tiểu thư, người Trang gia tới.”
Đến từ lúc nào? Trang Thư Tình vừa nhanh chân bước vào nhà vừa hỏi, “Bao nhiêu người đến?”
”Chín người.”
Vốn tưởng rằng bá mẫu mang theo nhi nữ đến thăm Mẫn tỷ tỷ, Trang Thư
Tình cũng không nghĩ nhiều, nhưng khi nhìn thấy bá phụ mang theo một
nhóm nam nhân, đầu óc nàng có chút xoay không kịp, bọn họ có phải là
muốn đến nơi này nương tựa nàng?
Nhìn thấy chất nữ rốt cuộc trở lại. Trang Trạch Dân vội vàng đừng dậy, nhẹ nhàng thở ra.
Liếc mắt nhìn về phía Bạch Chiêm, Trang Thư Tình áp chế ý cười. Dẫn Thư
Hàn hành lễ với mọi người, “Không nghĩ tới là đại bá, lục bá và các vị
huynh trưởng đến, mọi người ngồi thuyền hay đi ngựa? Trên đường đi chắc
là mệt mỏi, mau vào ngồi đi.”
Mấy ngay nay trời vẫn luôn mưa không dứt, trên đường đi quả thật có chút khó khăn, trong lòng bọn họ cũng rất tức giận.
Lục bá của Trang Thư tình, Trang Trạch Bất lúc đi qua thị trấn có đến
cửa nhà Trang Trạch Lương xem qua, hắn vĩnh viễn nhớ rõ những ánh mắt
kia.
Nhưng nơi này của Trang Thư tình còn khí khái hơn Trang Trạch Lương mấy
lần. Thái độ của người ở đây cũng là nhất đẳng, không một hạ nhân nào tỏ thái độ với bọn họ. Ngược lại còn nhanh chóng mang trà và điểm tâm cho
”Mẫn Nhi là miếng thịt trong người ta ra ngoài, con lại không phải, ta
không thiên vị nàng thì thiên vị ai?” Tuy rằng nói như vậy nhưng Chu thị lại nhanh chóng kéo người ngồi xuống cạnh mình nhìn một cái, “Trước khi con đi không phải ta đã dặn dò kĩ rồi sao, nhìn lại con đi, rõ ràng là
gầy đi!”
”Không phải chứ.” Sờ sờ mặt, trang Thư Tình lôi kéo Trang Thư Mẫn đứng
lên so so, “Hình như là cao thêm một chút, trách không được xiêm y của
ta đều bị các nàng thay đổi một phần lớn.
Nghe nàng nói như vậy, Chu thị cũng gật gật đầu, “Thật đúng là cao thêm
một chút, chuyện tốt, ăn nhiều một chút, nói không chừng còn có thể tiếp tục cao thêm.”
Trang Thư Mẫn lay lay cánh tay của Chu thị, vẻ mặt đầy ủy khuất, “Mỗi
ngày Tình muội muội đều vô cùng bận rộn, sao có thể nuôi tốt được, con
chưa thấy cô nương nào như muội ấy cả.”
Chu thị nhìn nữ nhi, so với lúc trước rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, lại
một lần nữa nàng thầm may mắn vì quyết định của mình, nếu để Mẫn Nhi
tiếp tục ở lại địa phương kia, mỗi ngày chịu mọi người đàm tiếu, sợ
rằng nữ nhi này của nàng sớm đã nghĩ quẩn trong lòng.
Không phải ai cũng giống như Thư Tình, cho dù bị lời đồn thất thiệt quấn thân nhưng không hề lo lắng hay sợ hãi, không người nào có thể áp chế.
”Mai thật sự muốn đi sao? Ngươi đi, đám thân thích chúng ta ở đây làm gì?”
”Không sao con cũng không phải đi thành thân, không cần lo lắng nhà
trống sẽ không vui, tòa nhà này con đã mua đứt, con muốn cho ai ở thì
người đó ở, bá mẫu chỉ cần giúp con xử lý chút việc trong nhà là được.”
Nghĩ đến những ngày sau, tâm tình Trang Thư Tình liền không quá tốt.
Nàng không có bao nhiêu hảo cảm với kinh đô, cảm thấy nơi đó giống như
một địa phương ăn thịt người vậy, hoàn toàn khác hẳn với Hội Nguyên Phủ, đây là nơi về sau nàng muốn ở lại dưỡng lão.
Đại khái vì trong lòng đã có ý này nên khi rời đi Hội Nguyên Phủ cảm thấy như rời khỏi nhà của mình vậy.
Nàng chưa bao giờ có nhà, một khi có một nơi giống như nhà vậy thì sẽ
không muốn rời đi, chỉ cần nghĩ tới chuyện phải rời đi cảm xúc liền cảm
thấy sa sút.
Chu thị cao hứng vì Trang Thư Tình không hề lạnh nhạt với bọn họ, nên
nàng cũng không nhìn ra được chút không vui trong mắt nàng, “Chuyện
trong nhà cũng nhiều, chúng ta cũng không ở lại được lâu, nếu có thời
gian con về thăm chúng ta một chút.”