Ác Nhân Thành Đôi

Chương 123 : Trở lại đổng gia

Ngày đăng: 23:52 21/04/20


“Khụ, sao Trang đại phu lại xác định vấn đề từ quân phục mùa hè?”



”Phương pháp bài trừ, những người mặc y phục trước, thời gian phát bệnh

đều sớm hơn những người chưa tiếp xúc với quân phục mùa hè, vì để chắc

chắn nguyên nhân gây bệnh ta đã để người mặc thử một ngày, rất nhanh

liền phát bệnh.”



Như là bắt được lỗ hổng của nàng, những đại phu vốn không nhìn nàng vừa

mắt lập tức dùng ánh mắt không đồng ý nhìn nàng, cũng có người nói,“Ngươi đây là đang coi mạng người như rơm rạ, đại phu luôn tối kỵ điều

này.”



”Bời vì ta xác định có thể trị tốt cho bọn họ, cho nên ta dám làm, chỉ

có khi xác định được nguyên nhân bệnh mới có thể tranh khỏi.”



”Nhưng trên thực tế vẫn không thể tránh được, bệnh vẫn truyền ra ngoài.”



Trang Thư Tình nở nụ cười, “Đây là đang chỉ trích ta có tội sao? Ta thật muốn hỏi, quân phục mùa hè có liên quan gì đến ta? Ngự y không làm theo lời của ta, chẳng những không thể khống chế được tình hình dịch bệnh

ngược lại còn khiến người dân bị nhiễm bệnh, hơn nữa lại còn nghi ngờ ta làm sai? Không làm thì không sai, nhưng có đôi khi người không làm còn

so với người làm càng sai nặng, chuyện xảy ra trước mắt, là đại phu, ai

ai cũng muốn có được phương pháp chữa bệnh, nhưng khi có được rồi sao

lại không triệt để làm theo? Xin hỏi, trong số các vị ai thực sự làm

theo phương pháp của ta?”



Người vừa nói chuyện lập tức bị chặn miệng không phản bác được, có người muốn hát đệm, lại bị ánh mắt của Vinh Chính bức về, đang định thay cấp

dưới xin lỗi nhưng Trang Thư Tình căn bản không cho hắn cơ hội mở miệng.



”Chư vị có thể không phục, hôm nay ta chỉ phụng mệnh đem những thứ này

nói lại một lần cho các vị, muốn nhớ hay không là do mọi người, ta không xen vào, chư vị đi theo ta.”



Vốn đang tính nói thêm về một số bệnh tình, nhưng thấy thái độ mắt cao

hơn đầu của bọn họ Trang Thư Tình dứt khoát ngậm miệng, đứng dậy đi ra

ngoài.



Vinh Chính trừng mắt nhìn mấy người gây chuyện, thấp giọng trách mắng:“Các ngươi đến nơi này là ý chỉ của hoàng thượng, thái độ của các ngươi

là muốn cho ai xem? Đừng bị người khích vài câu liền quên mất chính sự,

Bạch công tử muốn trị tội các người, ai trong số đó cũng không thể thoát tội.”



Có người sắc mặt trắng bệch, nhưng lập tức đem cảm xúc lộ ra ngoài thu

vào, bọn họ chỉ là không quen khi bị nữ nhân áp trên đỉnh đầu, cũng

không phải là người không có đầu óc, có người lại vốn có rắp tâm khác,

nhưng cố kị Bạch công tử nên cũng không dám xem nhẹ phân phó của chủ tử. Vẫn cố đâm hai câu, “Tiểu nha đầu mười mấy tuổi, có vài bản lĩnh nhưng

chung quy cũng chỉ là tiểu bối, lại còn là nữ nhân, sao có thể bất kính

với chúng ta như thế? Còn không phải Bạch công tử cho nàng chỗ dựa?”



”Bây giờ nói lời này thì có thể làm gì, đứng trước mặt Bạch công tử mà

nói mới coi như có bản lĩnh.” Vinh Chính cười lạnh hai tiếng, chắp tay

sau lưng đuổi theo.



Những người khác lục tục đuổi kịp, người có cùng hắn giao hảo cũng thấp

giọng khuyên hắn hai câu. “Nói vậy đủ rồi, đừng chọc người ghét.”



Rốt cuộc hắn cũng không thực sự dám đắc tội với Bạch công tử chỉ đành cắn răng theo sát phía sau.



Trang Thư Tình căn bản chỉ coi như không thấy, chỉ vào rượu đang nấu

trong nồi nói: “Một trong những cách chữa loại bệnh này là rượu, chưng

đến khi váng rượu nổi lên trên thì được, nhưng không thể chỉ lấy váng

rượu, còn phải tận dụng cả lớp rượu sau, để rượu hơi lắng như vậy mới có thể sử dụng.”



Vinh Chính chắp tay hỏi, “Trang đại phu, đây là điểm mà ta vẫn không

hiểu, nếu đã muốn lấy phần váng rượu sao lại còn dùng lớp rượu sau? Nếu

phần rượu chưng sau có thể dùng thì sao không lấy để chữa bệnh luôn?”



Hiện tại nói hai ba câu không thể nói rành mạch được, ở đây ta cũng

không có cách giải thích cụ thể, Trang Thư Tình nghĩ nghĩ, cố gắng tìm

những từ ngữ dễ hiểu giải thích cho bọn họ. “Phần rượu lắng lại sau đó

dùng để tiêu độc, còn phần váng rượu lại quá nồng, khi rượu quá nồng

ngược lại không thể trừ độc mà còn là lớp bảo vệ cho phần độc tố đó,

váng rượu không thể nhưng phần rượu lắng lại sau đó thì có thể, nhưng

phần rượu này lại quá loãng, không đủ nồng độ để tiêu diệt hết, đến lúc

này, sau khi những độc tố đã yếu đi bởi tác dụng của phần rượu sau, ta

mới dùng váng rượu để thanh trừ toàn bộ. Điều ta học được không giống

như các ngươi, không cách nào giải thích được rõ ràng.”



”Ta đã có thể hiểu được đại khái, mời Trang tiểu thư tiếp tục.”



Ấn tượng của Trang Thư Tình với vị đại phu này không sai, tươi cười lễ

phép với hắn sau mới dời tầm mắt, “Bệnh này muốn trị tốt không khó, quan trọng nhất là phải chú ý không xài chung đồ dùng, vệ sinh cá nhân càng

phải chú ý, mùa hè nắng gắt, xiêm y chăn nệm những thứ này phải giặt qua một lần rồi phơi nắng hai ba ngày, mỗi ngày dùng rượu đã đun sôi giặt

qua một lần.”



Đem tất cả những điều cần lưu ý nói ra, Trang Thư tình nâng trà uống vài ngụm, “Bệnh này dễ khống chế hơn ôn dịch nhiều, chỉ là hiện tại số

người bị truyền nhiễm quá nhiều, phải phí tâm rất lớn, ta chỉ có thể nói đến đây, hy vọng mọi người dụng tâm nhớ tốt, ngày mai ta sẽ phải đi Nam Đài Phủ, những phủ khác nhất định sẽ cho người của thái y viện đi để xử lý, điều ta nói từ nãy đến giờ không phẩn vô dụng, ghi nhớ cũng không

có gì không tốt, chư vị mời trở về đi.”



Bạch Chiêm không có nữa phần khách khí, coi đám người như lũ vịt mà xua

đuổi, gần phủ thì không ai dám nói cái gì, đi một quãng khá xa mới dám

mở miệng, “Một con nhóc mười mấy tuổi thì biết cái gì? Nếu không phải


”Nơi nào?”



Trang Thư Tình bất đắc dĩ, ngay từ đầu nàng chỉ nói muốn rời khỏi kinh

đô, cũng bởi vì sợ nhị lão lo lắng nên mới không nói rõ ràng.



Nhưng ngoại tổ phụ lại không để nàng như nguyện.



Giằng co một một hồi, Trang Thư Tình mới thẳng thắn, “Là Nam Đài Phủ.”



”Nam Đài Phủ?” Đổng Minh Dương vừa vào cửa liền nghe một câu như thế,

sắc mặt rất không dễ nhìn, “Hoàng thượng sao lại phái con đến Nam Đài

Phủ.”



Tình huống bên ngoài lão gia tử không biết rõ ràng như nhi tử, người

liền không tự giác ngồi dậy một chút, “Tình huống Nam Đài phủ không tốt

sao?”



Đồng Minh Dương mím môi gật đầu, “Tình hình bệnh dịch nghiêm trọng nhất

hiện tại là ở Nam Đài Phủ, Thư Tình, việc này không thể sửa sao?”



”Sự tình không có đáng sợ như vậy, nhiều nhất chỉ là có chút phiền toái, con có thể ứng phó được.” Trang Thư Tình đứng dậy mình tam cữu nói,“Con hy vọng con có thể là một người biết khó nhưng vẫn tiến lên dường

đầu chứ không phải một người chỉ biết lui về phía sau, chỉ cần bây giờ

con lui một bước, như vậy về sau sẽ có thể lui vô số bước, con không

muốn mình trở thành người vô dụng, nếu con là người như vậy thì sẽ không có con của ngày hôm nay.”



Chống lại cặp mắt đen bóng dường như mọi chuyện đều có thể thống thấu kia, Đổng Minh Dương không thể phản bác.



Hắn cũng không thể nói lời gì hơn.



Đổng gia nguyên khí đại thương, chưa nói đến che chở cho Thư Tình, hiện

tại đều phải nhờ nàng để che chở cho chút nguyên khí còn lại này.



Hắn cũng sợ hủy đi Thư Tình. Hắn không biết về sau tiền đồ của Thư Tình

có bao nhiêu lớn, nhưng nó lại hoàn toàn bất đồng với Thư Hàn, chuyện đó không thể nào biết trước được.



Hắn không muốn khiến Đổng gia trở thành gánh nặng của nàng.



Thư Tình xuất sắc như vậy.



”Tỷ tỷ, muội muốn cùng đi.”



Trang Thư Tình có chút kinh ngạc, Thư Hàn cầu khẩn nhìn nàng, nàng cho

rằng hắn sẽ từ tam cữu học được cùng một dạng thái độ khi đối mặt với

mọi chuyện, nhưng lần này nàng liệu sự sai rồi, Thư Hàn chỉ hy vọng nàng có thể mang theo hắn.



”Tỷ tỷ rất vui vẻ, lần tới tỷ tỷ nhất định sẽ dẫn đệ đi, nhưng lần này

không được, đừng nóng vội, trước nghe tỷ nói xong đã.” Trang Thư Tình

cầm khăn tay lau mồ hôi trên mặt hắn, “Không mang đệ theo không phải vì

muốn đặt đệ ở nơi an toàn, mà là đệ có chuyện đệ nên làm, nguyên nhân

lúc đó ta mang đệ đến kinh đô bây giờ cũng không còn phải lo lắng, đệ có thể tiếp tục theo tam cữu một đoạn thời gian, sau đó, lúc thời gian

tham gia kỳ thi sắp bắt đầu thì đệ hãy trở về, nếu không nắm chắc thì có thể trở về trước để theo học Tô tiên sinh, hoặc cũng có thể buông tha

cho kỳ thi lần này.”



Trang Thư Hàn cúi đầu, hắn không muốn bỏ qua kỳ thi tới, tiên sinh đã

khảo qua rất nhiều đề, kỳ thi lần này với hắn mà nói hoàn toàn không có

vấn đề, cho dù đỗ đầu cũng có thể có khả năng, tiên sinh từng nói, lấy

trình độ của hắn, cho dù có thi hương cũng có thể đề tên trên bảng vàng, chỉ là kì thi hội sau đó có vẻ cố sức, thay vì đi thi để những người đó chen xuống dưới, không bằng dùng thời gian ba năm, một hơi khảo đến thi đình.



”Hay là đệ không muốn đỗ tú tài, về sau muốn theo ta làm đại phu?”



Trang Thư Hàn vội vàng lắc đầu, “Đệ làm quan.”



Làm quan về sau mới có thể bảo vệ tỷ tỷ, đây là tín niệm trong lòng hắn

suốt bao nhiêu năm qua, tỷ tỷ hắn đã thành đại phu, nhưng cũng không thể là đại phu người ta gọi thì đến người ta đuổi thì đi, chỉ khi hắn làm

quan, người khác mới không dám đối với tỷ tỷ như vậy.



Trang Thư Tình cười đến ôn nhu, “Vậy đệ muốn theo tỷ tỷ làm gì? Đi theo tỷ không có khả năng làm quan.”



Trang Thư Hàn nhìn Bạch Chiêm bên cạnh tỷ tỷ, biết hắn nhất định sẽ bảo

vệ tỷ tỷ, lo lắng trong lòng cũng thoáng giảm bớt, “Đệ trở về tham gia

kỳ thi.”



”Được, Bạch Chiêm, chàng lưu lại vài người cho đệ ấy.”



Bạch CHiêm trầm giọng đáp ứng, “Bốn người lúc trước sẽ luôn đi theo hắn.”



Một người nỗ lực muốn lớn lên, một người tận hết khả năng dẫn đường cho

hắn, nhìn hai tỷ đệ ở chung, người Đổng gia lại không biết nói cái gì.



Lúc trước bọn họ chưa từng tham gia vào sinh hoạt của hai tỷ đệ, hiện

tại bọn họ cũng có tư cách ỷ vào thân phận vung tay vung chân với quyết

định của hai người.



Vị cô nương thông minh trước mắt chính là muốn biểu đạt ý tứ này.